Chương trước
Chương sau
Nguyên Dao Cổ Thần của Linh Tộc vừa đến, khiến cho Thiên La Tông đang trong lúc tuyệt vọng chợt nhìn thấy được ánh sáng hy vọng.

- Hàn Diễm Cổ Thần?

Nguyên Dao Cổ Thần liếc nhìn về phía Hàn Diễm Cổ Thần, ban đầu cũng có chút nghi hoặc, sau đó chợt cười lạnh một tiếng. Bên kia, Hàn Diễm Cổ Thần đang đứng thẳng trên thiên địa gần như đông kết thành thực chất, toàn thân quanh quẩn trong một tầng hàn vụ xám trắng.

- Không ngờ lại là ngươi!

Hàn Diễm Cổ Thần nhìn chằm chằm Nguyên Dao Cổ Thần, hàn ý trong mắt lại càng tăng lên mãnh liệt.

Hưu!

Lúc này, một đạo ám lưu đen như mực đột nhiên xuất hiện bên cạnh Hàn Diễm Cổ Thần.

- Làm sao có thể? Linh Tộc làm sao có thể biết được ngài muốn tới đây, cũng phái ra Bán Bộ Thần Chủ tới?

Trong lòng Ám Diệt Cổ Thần thất kinh. Hắn vốn cho là Hàn Diễm Cổ Thần xuất mã, chắc chắn sẽ có thể giải quyết được tất cả. Nhưng không ngờ bên phía Linh Tộc lại có một vị Bán Bộ Thần Chủ cũng đến đây.

Ầm ầm!

Hai phương thiên địa, hai vị Bán Bộ Thần Chủ tuyệt mỹ đều đứng thẳng giữa hư không, vĩ lực thiên địa vô hình va chạm mạnh mẽ với nhau, khiến cho hư không liên tục ầm ầm chấn động không thôi.

Trong Thiên La Tông, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người hai vị Bán Bộ Thần Chủ này. Đây cũng không chỉ bởi vì hai vị Bán Bộ Thần Chủ đang giao phong trong vô hình, lại càng bởi vì dung mạo khuynh thành của các nàng.

Hàn Diễm Cổ Thần giống như một vị Băng Tuyết Tiên Tử, tiếu mỹ lãnh ngạo, mà Nguyên Dao Cổ Thần lại giống như một vị Tinh Ngọc Nữ Vương, hoa lệ cao quý. Nhưng cả hai người đều có một điểm giống nhau, đó chính là khiến cho người ta khó có thể tiếp cận, không thể với tới.

- Thái độ của hai vị Bán Bộ Thần Chủ này, tựa hồ có chút quái dị!

- Ngươi không biết sao? Hai người bọn họ từ nhỏ đã có thiên tư hơn người, đều là thiên kiêu chi nữ cùng một thời đại, hơn nữa Linh Tộc cùng Liệt Kim Tộc trước giờ vẫn luôn cạnh tranh gay gắt, hai nàng từ nhỏ cũng đấu tranh, so đấu kịch liệt lẫn nhau!

- Không nghĩ tới thiên kiêu chi nữ năm xưa của Linh Tộc cùng Liệt Kim Tộc lại còn có thời điểm giao thủ một lần nữa!

Trong Thiên La Tông, đại bộ phận các thành viên cũng có chút tương đối rõ ràng đối với sự tích của Nguyên Dao Cổ Thần cùng Hàn Diễm Cổ Thần.

- Lần cuối cùng chúng ta giao thủ, đã là chuyện của tám trăm năm trước a! Để ta nhìn xem, trong thời gian qua ngươi đã tiến bộ được bao nhiêu?

Nguyên Dao Cổ Thần hừ nhẹ một tiếng, thân hình đột nhiên lao lên.

- Hôm nay, ta sẽ khiến cho ngươi chết ở chỗ này!

Trong mắt Hàn Diễm Cổ Thần lóe lên hàn quang, trực tiếp lao ra.

Oanh! Phanh! Oành!

Thiên địa đột nhiên đột nhiên ngưng đọng, Thần lực kinh người bắt đầu ba động. Vô số mảnh vỡ băng tinh không ngừng rơi xuống lả tả. May mà địa phương hai vị Bán Bộ Thần Chủ chiến đấu còn cách Thiên La Tông một khoảng khá xa, bằng không dư ba chiến đấu của các nàng cũng có thể hủy diệt toàn bộ Thiên La Tông rồi.

- Đây là giao phong cấp bậc Bán Bộ Thần Chủ sao? Lực lượng của Áo nghĩa Cửu trọng quả nhiên không tầm thường!

Tông chủ Thiên La Tông khiếp sợ lẩm bẩm. Ánh mắt của Lam Viễn Cổ Thần cùng những thành viên Thiên La Tông còn lại đều gắt gao nhìn chằm chằm phía chân trời xa xôi. Nhưng bọn chúng cũng chỉ có thể nhìn thấy hai đạo thân ảnh mông lung, giao thoa va chạm trong tinh vụ băng tuyết mà thôi.

- Sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này?

Nguyên Dao Cổ Thần trực tiếp hỏi. Theo lý thuyết, giai đoạn hiện tại vẫn chưa tới tình trạng cường giả Bán Bộ Thần Chủ hai phe đích thân gia nhập chiến trường.

- Vậy sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này?

Sắc mặt Hàn Diễm Cổ Thần cực kỳ băng hàn, hỏi ngược lại. Không nghĩ tới lần này nàng đích thân xuất thủ lại gặp phải tình huống ngoài ý muốn như vậy. Nàng tin chắc Nguyên Dao Cổ Thần nhất định là có nguyên nhân gì đó mới đi tới nơi này.

- Không cần ngươi quan tâm!

Sắc mặt Nguyên Dao Cổ Thần tràn ngập phẫn nộ, trong tay xuất hiện một thanh tinh kiếm bích lục sắc, mạnh mẽ chém ra.

Vù oanh!

Một đạo ba nhận băng tinh đạm lục sắc thật lớn trực tiếp phá khai tầng băng hàn thiên địa, chém thẳng về phía Hàn Diễm Cổ Thần.

- Cực Hàn Băng Toái!

Hàn Diễm Cổ Thần khẽ vươn bàn tay ngọc ra, phóng xuất ra hai luồng hỏa diễm xám trắng hàn ý âm sâm. Hai luồng hỏa diễm kia va chạm lên trên đạo ba nhận băng tinh đạm lục sắc kia. Thoáng chốc, đạo ba nhận băng tinh đạm lục sắc kia từ vị trí va chạm với hai luồng hàn diễm kia, chợt bắt đầu đông kết dần lên. Rất nhanh, toàn bộ đạo ba nhận băng tinh đạm lục sắc kia đã bị đóng băng giữa hư không.

- Băng Toái!

- Tinh Bạo!

Hai nàng nữ nhân đồng thời quát lớn.

Ầm ầm!

Đạo ba nhận băng tinh thật lớn đang đông lại giữa hư không kia nhất thời vỡ tung ra, vô số mảnh vỡ băng tinh xẹt qua trong thiên địa, giống như một trận mưa băng tinh kỳ diệu vậy. Đám quần sơn phụ cận Thiên La Tông hoặc là bị tàn phá khắp nơi, hoặc là bị đông lại thành từng ngọn băng sơn.

- Cứ tiếp tục như vậy, trận pháp phòng ngự của Thiên La Tông có khả năng không chịu nổi a!

Sắc mặt Tông chủ Thiên La Tông tràn đầy đắng chát.

Tả Mâu Triệu Phong xuyên thấu qua tầng tầng trở ngại, quan sát trận chiến của hai vị Bán Bộ Thần Chủ.

- Thực lực hai người này tương đương nhau, hơn nữa lại còn toàn lực ứng phó, quyết tâm muốn dồn đối phương vào chỗ chết, căn bản rất khó phân ra thắng bại. Nhưng các nàng hẳn là sẽ không kiên trì được bao lâu nữa, uy năng chiến đấu sẽ từ từ giảm xuống!

Triệu Phong phân tích.

Nguyên Dao Cổ Thần cùng Hàn Diễm Cổ Thần từ nhỏ chính là túc địch lẫn nhau, cả hai vẫn luôn tranh đấu với nhau cho tới bây giờ. Lần này gặp lại, cả hai nàng chiến đấu không lưu tình chút nào, đánh ra từng chiêu trí mạng.

- Hửm?

Triệu Phong đang quan sát trận chiến hỗn loạn, đột nhiên trong tầm mắt hắn chợt xuất hiện một đạo lưu quang ám ảnh.

- Không tốt! Gã tộc nhân Ám Ảnh Tộc kia!

Sắc mặt Triệu Phong khẽ biến. Ám Diệt Cổ Thần mang một tia huyết dịch Ám Ảnh Tộc, am hiểu ẩn nấp đánh lén, lợi dụng kẽ hở của địch nhân, thi triển một kích trí mạng. Nếu như đổi lại lúc bình thường, Nguyên Dao Cổ Thần sao lại sợ Ám Diệt Cổ Thần đánh lén? Nhưng thực lực Nguyên Dao Cổ Thần cùng Hàn Diễm Cổ Thần ngang bằng nhau, lại vẫn đang toàn lực ứng phó, chiến đấu hung hiểm vô cùng, không cho phép phân tâm nửa điểm.

- Nếu Nguyên Dao Cổ Thần thua, cuối cùng ta vẫn phải bộc lộ ra thực lực chân chính!

Sắc mặt Triệu Phong khẽ trầm xuống, trong nháy mắt lập tức lao ra.

- Triệu huynh đệ, ngươi muốn làm gì?

Tông chủ Thiên La Tông nhất thời kêu lên.

- Tiểu tử này, thật cho rằng chính mình tài giỏi vô cùng, lại dám tiếp cận chiến trường của Bán Bộ Thần Chủ!

Lam Viễn Cổ Thần nhìn thấy một màn này, cười lạnh chẳng quan tâm. Hắn và Triệu Phong cuối cùng cũng là có mâu thuẫn, nếu không phải thực lực của Triệu Phong quá mạnh mẽ, hắn làm sao có thể chịu khuất phục với Triệu Phong? Lúc này Triệu Phong chủ động đi chịu chết, trong lòng hắn thật ra vô cùng vui vẻ.

- Hỗn Nguyên Thần Kiếm!

Thần lực Hỗn Nguyên trong Tả Mâu Triệu Phong nhanh chóng ngưng tụ ra một thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm cỡ nhỏ. Một thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm cỡ nhỏ trong nháy mắt bạo xạ thẳng ra, xuyên thấu qua vô số mảnh vỡ băng tinh, gào thét phóng tới.

Ám Diệt Cổ Thần đang chuẩn bị tiếp cận chiến trường Bán Bộ Thần Chủ, nhất thời phát hiện một cỗ ba động cường đại tiếp cận chính mình.

- Tiểu tử này…

Ánh mắt Ám Diệt Cổ Thần khẽ trầm xuống. Nếu như hắn tiếp tục tiến tới, nhất định sẽ bị công kích của Triệu Phong đánh trúng. Hắn đã từng tận mắt kiến thức qua một chiêu này của Triệu Phong, uy năng tuyệt không tầm thường.

- Khốn kiếp! Cơ hội tốt như vậy…

Ám Diệt Cổ Thần khẽ cắn răng một cái, lựa chọn lui về phía sau.

- Lần này, ngươi cũng đừng mong còn sống rời đi nữa!

Triệu Phong khẽ mỉm cười, trực tiếp phóng người đuổi theo Ám Diệt Cổ Thần. Hai người chạy loạn bên trong khu vực chiến đấu phong bạo của chiến trường Bán Bộ Thần Chủ, khiến cho đám người Thiên La Tông bên dưới cũng nhìn không rõ tình huống.

- Hỗn Thiên Hư Quyển!

Toàn thân Triệu Phong mạnh mẽ khởi động một tầng Thần lực Hỗn Nguyên, cấu thành một tầng quang quyển thâm ngân vẫn đục. Bốn phía xung quanh Hỗn Thiên Hư Quyển tản mát ra một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại, thôn phệ dư ba năng lượng bốn phía xung quanh.

- Chiến kỹ phòng ngự của tiểu tử này có thể thôn phệ những lực lượng khác, lớn mạnh bản thân!

Sắc mặt Ám Diệt Cổ Thần khẽ trầm xuống. Hắn lập tức rời xa phạm vi chiến đấu của Bán Bộ Thần Chủ, mà Triệu Phong cũng lập tứcc bám sát theo.

- Cứ như vậy, chiến kỹ phòng ngự của ngươi sẽ không thể nào hấp thu những năng lượng khác nữa!

Trong lòng Ám Diệt Cổ Thần khẽ cười thầm.

- Mau nhìn đi! Triệu Phong đang chiến đấu với một người khác!

- Hóa ra gã cường giả Ám Ảnh Tộc kia đang ẩn nấp tại phụ cận chiến trường của hai vị Bán Bộ Thần Chủ!

Không ít thành viên của Thiên La Tông bừng tỉnh đại ngộ. Nhưng rất nhanh, Ám Diệt Cổ Thần cùng Triệu Phong đã rời xa tầm mắt của bọn họ.

Sau khi thoát khỏi chiến trường hỗn loạn của Bán Bộ Thần Chủ, tốc độ của Triệu Phong lập tức tăng lên nhiều, không bao lâu liền đuổi kịp Ám Diệt Cổ Thần.

- Muốn chết! Lại dám tiếp cận ta!

Ám Diệt Cổ Thần cười lạnh một tiếng. Tuy rằng đồng thuật của Triệu Phong vô cùng cường đại, nhưng rất khó có thể một kích lấy mạng hắn dưới trạng thái Ám Ảnh Thể như hiện tại. Hơn nữa muốn phát động đồng thuật, Triệu Phong nhất định sẽ lộ ra kẽ hở, dưới tình huống cận thân, Ám Diệt Cổ Thần hoàn toàn có thể phát động một kích trí mạng.

- Hỗn Nguyên Thần Kiếm!

Triệu Phong đem Hỗn Thiên Hư Quyển hóa thành một thanh trường kiếm thâm ngân vẫn đục uy năng to lớn, trực tiếp chém thẳng ra.

- Phân Ảnh Ám Sát!

Thân thể đen như mực của Ám Diệt Cổ Thần bắt đầu giãy dụa, hóa thành ba đoàn ám lưu đen như mực, né tránh công kích của Triệu Phong, sau đó phóng tới bên trái, bên phải cùng phía sau của Triệu Phong. Đây chính là Bí pháp huyết mạch của Ám Ảnh Tộc, trong nháy mắt có thể phân hóa ra mấy cái phân thân. Mỗi một phân thân đều có tám chín thành lực công kích của bản thể. Đổi lại là người bình thường, tại thời điểm cận chiến đột nhiên đối mặt với một màn này, nhất định sẽ luống cuống tay chân.

- Chết!

Ba đoàn bóng đen đều ngưng tụ ra một thanh đoản nhận đen như mực, trực tiếp đâm tới.

- Hỗn Thiên Hư Quyển!

Đối mặt với một màn này, Triệu Phong không chút hoang mang, một lần nữa thi triển chiến kỹ phòng ngự, bốn phía thân thể ngưng tụ ra một tầng quang quyển ám ngân sắc vẫn đục. Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay hắn trực tiếp bổ về phía đạo ám ảnh đen như mực sau lưng mình.

- Làm sao có thể?

Sắc mặt Ám Diệt Cổ Thần chấn kinh, không ngờ Triệu Phong lại có thể phát hiện ra bản thể của hắn.

Phốc xuy!

Một kiếm của Triệu Phong trực tiếp chém lên trên người Ám Diệt Cổ Thần. Tuy rằng hắn tận lực né tránh, nhưng vẫn như cũ bị chém trúng.

- Khốn kiếp! Đã đánh giá thấp huyết mạch nhãn đồng của tiểu tử này!

Trong nháy mắt Ám Diệt Cổ Thần liền suy đoán ra, nhất định là huyết mạch nhãn đồng đặc thù của Triệu Phong đã nhìn ra được chân thân của hắn. Cùng lúc đó, công kích của đám phân thân của hắn cũng hàng lâm nơi này. Uy năng công kích của bọn chúng tuy mạnh, nhưng thời điểm tiếp xúc với Hỗn Thiên Hư Quyển, uy năng của chúng liền từ từ yếu xuống.

Mặc dù lực công kích của phân thân Ám Diệt Cổ Thần có được tám chín thành uy lực của bản thể, nhưng phân thân là do Thần lực huyết mạch cấu thành, dễ dàng bị Hỗn Thiên Hư Quyển thôn phệ hấp thu hơn, thua xa công kích Thần lực của bản thể Ám Diệt Cổ Thần.

Ám Diệt Cổ Thần đã bị thương, trong lòng nhất thời sinh ra thoái ý.

- Thời Không Cấm Thân!

Tả Mâu Triệu Phong bắt đầu ba động đồng lực, một tầng lực lượng Thời Không từ trong đó lan tỏa ra. Thoáng chốc, một tầng lực lượng hư hư thật thật kỳ dị chợt hàng lâm lên thân thể Ám Diệt Cổ Thần. Tốc độ của hắn chợt giảm mạnh, ở trong mắt Triệu Phong liền giống như rùa bò vậy. Đây cũng là dưới tình huống Triệu Phong không toàn lực thi triển ra môn đồng thuật này, bằng không Ám Diệt Cổ Thần căn bản là không động đậy nổi.

- Chết đi!

Trong nháy mắt Triệu Phong đã tiếp cận Ám Diệt Cổ Thần, Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay phốc một tiếng, chém Ám Diệt Cổ Thần thành hai đoạn.

Ông ba!

Thân thể Ám Diệt Cổ Thần bị chém làm hai đoạn, phảng phất như một tầng hư ảnh u dịch, không ngờ lại dùng một loại phương thức quỷ dị, nhanh chóng liên hợp lại. Công kích bình thường rất khó tạo thành thương tổn trí mạng cho Ám Ảnh Thể của hắn.

- Hỗn Thiên Kiếm Động!

Thế nhưng Triệu Phong sớm đã có phòng bị, Hỗn Nguyên Thần Kiếm ngưng tụ trong tay toát ra một mảnh kiếm ảnh ngân sắc hỗn loạn giao thoa, mơ hồ đan xen thành một cái Hư Ngân Kiếm Động vặn vẹo.

- A!

Ám Diệt Cổ Thần kêu thảm một tiếng, thân thể Thần hồn bị không ngừng cắn nát, thôn phệ, rất nhanh đã bị Hư Ngân Kiếm Động đáng sợ kia thôn phệ sạch sẽ.

Sau khi đánh chết Ám Diệt Cổ Thần, Triệu Phong lại quay trở về Thiên La Tông. Bởi vì, khu vực chiến đấu với Ám Diệt Cổ Thần khá xa, toàn bộ quá trình lại cực nhanh, những người còn lại cũng không phát hiện ra bất cứ chuyện gì.

- Triệu Phong, may mà vừa rồi ngươi xuất thủ, không để cho lão giả Ám Ảnh Tộc kia quấy nhiễu tới Nguyên Dao Cổ Thần!

Tông chủ Thiên La Tông lập tức nói.

- Lão giả Ám Ảnh Tộc kia đâu rồi?

Thần thức cùng ánh mắt Lam Viễn Cổ Thần đều đảo qua, nhưng cũng không phát hiện ra tông tích của Ám Diệt Cổ Thần.

- Hắn sẽ không trở lại nữa!

Triệu Phong đơn giản trả lời một câu. Những người khác cũng không suy nghĩ nhiều. Dù sao hiện tại bọn họ quan tâm tới trận chiến của hai vị Bán Bộ Thần Chủ hơn. Trận chiến này mới quan hệ trực tiếp tới nguy cơ sinh tử của bọn họ.

Ầm ầm!

Trên bầu trời, hai vị Bán Bộ Thần Chủ vẫn đang chiến đấu kịch liệt với nhau.

- Khốn kiếp! Thực lực của nàng ta không phân cao thấp với ta, nếu không liều mạng chiến đấu sống chết mà nói, thật sự không thể giải quyết được!

Ánh mắt Hàn Diễm Cổ Thần vô cùng băng hàn. Mặt khác, nơi này là phạm vi thế lực của Linh Tộc, tin tức nàng đến chỗ này nhất định rất nhanh sẽ truyền ra ngoài, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ có cường giả Linh Tộc chạy tới.

- Rút lui trước!

Hàn Diễm Cổ Thần đánh ra một đoàn hỏa diễm xám trắng thật lớn, thân hình lui nhanh về phía sau. Đột nhiên, sắc mặt nàng nhất thời ngừng trệ.

- Hửm? Ám Diệt Cổ Thần đâu rồi?

Thần thức Hàn Diễm Cổ Thần khẽ đảo qua, lại không phát hiện ra thân ảnh Ám Diệt Cổ Thần đâu cả. Nàng chỉ nhớ vừa rồi Ám Diệt Cổ Thần đang chuẩn bị đánh lén Nguyên Dao Cổ Thần, lại bị Triệu Phong xuất thủ can thiệp, sau đó hai người va chạm trong chốc lát đã nhanh chóng rời đi.

- Tên Ám Diệt Cổ Thần vô dụng này, không ngờ lại bị Triệu Phong đánh lui rồi!

Hàn Diễm Cổ Thần không quản được nhiều như vậy, trực tiếp xoay người bỏ chạy. Khí tức áp lực trong thiên địa cũng dần dần phai nhạt xuống.

Nguyên Dao Cổ Thần cũng không liều mạng đuổi theo, mà chậm rãi hàng lâm xuống Thiên La Tông. Nhìn thấy một nàng Tiên tử xinh đẹp cao quý như vậy hàng lâm nơi này, trái tim rất nhiều nam tử trong Thiên La Tông đều phanh phanh nhảy lên. Nhưng khiến người ta không ngờ tới chính là…

- Ngươi chính là Triệu Phong sao?

Ánh mắt Nguyên Dao Cổ Thần trực tiếp dừng lại trên người Triệu Phong. Một màn này khiến cho tất cả mọi người ở đây đều mở rộng tầm mắt. Bọn chúng nhớ không lầm, trước đây khi Hàn Diễm Cổ Thần đi tới nơi này, câu nói đầu tiên cũng chính là câu này. Như thế nào mà hai đại thiên kiêu chi nữ đời trước của cả hai chủng tộc đối địch cũng đều để mắt tới Triệu Phong như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.