- Tới đây! Mau tới nơi này!
Một đạo thanh âm triệu hoán đến từ linh hồn, xuyên qua thời không thiên địa, vang lên trong đầu của Ý niệm thể. Thanh âm triệu hoán kia vô cùng thân thiết, cực kỳ quen thuộc, khiến cho Ý niệm thể trong cơ thể Trình Vân Cổ Thần càng thêm bình tĩnh, bức thiết muốn đi qua.
- Ngục Hải, người này xảy ra chuyện gì? Đám người Tân Vô Ngân đâu?
Hàn Ngọc Cổ Thần lạnh giọng hỏi. Trước đây, lúc Ngục Hải Cổ Thần phát tin cầu cứu, đã nói là đang bị đám người Tân Vô Ngân, Triệu Phong truy sát. Bởi vậy, Hàn Ngọc Cổ Thần lập tức suất lĩnh tiểu đội của mình chạy tới, tự nhiên cũng là muốn cướp lấy công lao. Nhưng khi nàng chạy tới nơi, lại chỉ nhìn thấy một mình Trình Vân Cổ Thần. Tình huống hiện tại của Trình Vân Cổ Thần, Hàn Ngọc Cổ Thần thoáng cảm nhận một chút, liền có thể nhìn ra. Nhưng nàng vẫn như cũ không để hắn vào trong mắt.
- Bọn chúng bỏ chạy rồi! Kẻ này cũng là tộc nhân Cự Thần Tộc, mau giết hắn đi!
Ngục Hải Cổ Thần lập tức nói. Trình Vân Cổ Thần nhiều lần phá hoại chuyện tốt của hắn, hơn nữa dây dưa vô cùng khó chơi, làm cách nào cũng không thể dứt bỏ được, thật sự khiến cho Ngục Hải Cổ Thần phiền muốn chết. Hiện tại, sự oán hận của Ngục Hải Cổ Thần đối với Trình Vân Cổ Thần thậm chí còn hơn xa Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân.
- Thật là vô năng! Lần này trở về, để xem ngươi bàn giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3265709/chuong-1374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.