Chương trước
Chương sau
Thời điểm đám người Huyền Ma Cổ Thần tiến vào mật điện, Triệu Phong thông qua ánh mắt của bọn họ, liền thấy được tất cả bên trong.

- Cổ Thần Cửu giai!

Triệu Phong cảm giác được tu vi chân chính của U Tuyền Cổ Thần, toàn thân không khỏi run lên. Nếu như hắn tùy tiện xông vào trong này, chỉ sợ sẽ lập tức bị giải quyết.

- Xem ra, bây giờ vẫn chưa thể động thủ!

Ánh mắt Triệu Phong khẽ trầm xuống, hạ lệnh cho đám người Huyền Ma Cổ Thần tiếp tục ở lại bên trong. U Tuyền Cổ Thần kia là hậu duệ Luân Hồi Thần Mâu, trong tay rất có thể còn có Luân Hồi Bất Diệt Thể cấp bậc Cửu giai. Nếu như Triệu Phong hành động thiếu suy nghĩ, không chỉ rất khó cứu được Tiểu tặc miêu, còn có thể bại lộ thân phận của mình, át chủ bài đám người Huyền Ma Cổ Thần này cũng sẽ mất đi hiệu quả của nó. Cho nên, Triệu Phong cần tiếp tục chờ đợi thời cơ.

- Thánh Linh Xuyên Thiên Kiếm!

- Quỷ Tà Liệt Địa Trảm!

Thân thể Tà Thánh Song Thần rất nhanh đã khôi phục lại, phát động tiến công hung ác tàn nhẫn về phía Lạc Linh Cổ Thần. Khí tức thần quỷ cuồng bạo ngập trời kia cuồn cuộn sôi trào, khiến cho Triệu Phong ở xa xa cũng cảm nhận được một cỗ áp lực mạnh mẽ, không khỏi lui về phía sau vài bước. Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong toàn lực bạo phát, tuyệt đối là chấn thiên động địa.

- Hư Không Thuấn Di!

Lạc Linh Cổ Thần lập tức thi triển ra một môn thân pháp Thời Không hệ cao thâm khác, thân thể di động lui tới trong hư không, phiêu nhiên cấp tốc, khiến người ta khó có thể nắm bắt. Đồng thời, mỗi một lần di động, Lạc Linh Cổ Thần cũng sẽ sử dụng thanh loan đao ngân sắc trong tay, thi triển ra một công kích Thời Không hệ.

- Tiểu oa nhi, mặc dù chúng ta tạm thời không làm gì được ngươi, nhưng công kích Thời Không hệ của ngươi cũng không đối phó được chúng ta!

Tà Thánh Song Thần cùng cười nói. Thứ duy nhất có thể tạo thành thương tổn rõ ràng cho bọn chúng, chỉ có lực lượng Lôi kiếp mà vừa rồi Triệu Phong mới thi triển ra. Nhưng tu vi Triệu Phong quá thấp, cỗ lực lượng Lôi kiếp này cũng yếu đi không ít, cho nên bọn chúng cũng chẳng quan tâm.

- Vậy sao? Xem ra các ngươi thật đúng là ngu dốt a!

Lạc Linh Cổ Thần khẽ cười lạnh, một lần nữa chém ra một đạo hư mang sắc bén.

- Hửm?

Tà Thánh Song Thần khẽ nhíu mày. Kỳ thật bọn chúng cũng phát hiện ra một chút dị thường, nhưng cũng không quá để ý. Dù sao bọn chúng thân là Luân Hồi Bất Diệt Thể, cũng sớm đã chẳng quan tâm đến bất kỳ cảm giác gì trên thân thể. Thậm chí còn thường dùng thân thể làm lá chắn thịt, thay U Tuyền Cổ Thần chống lại các thương tổn trí mạng.

Phốc xuy!

Đạo hư mang sắc bén kia nháy mắt đánh trúng gã nam tử cao lớn, lưu lại một đạo vết thương thật lớn trước ngực hắn. Nhưng rất nhanh, vết thương này đã khôi phục lại.

- Không đúng! Thân thể bọn chúng cũng không có hoàn toàn khôi phục!

Ánh mắt Triệu Phong cả kinh. Lúc này hắn đã nhìn ra, khi công kích của Lạc Linh Cổ Thần phá hư Luân Hồi Bất Diệt Thể của gã nam tử kia, nàng cũng vận dụng một cỗ lực lượng Không Gian, đem một bộ phận thân thể cắt đứt đi kia, chuyển dời đến một phiến không gian khác. Mặc dù bề ngoài nhìn qua là đã khôi phục, nhưng thật sự vẫn không hoàn toàn khôi phục.

Cùng lúc đó, Tà Thánh Song Thần rốt cuộc cũng đã nhận ra điểm này. Mỗi khi Lạc Linh Cổ Thần chém trúng bọn chúng một lần, Luân Hồi Bất Diệt Thể của bọn chúng cũng sẽ giảm thiểu đi một chút.

- Khó trách ta có cảm giác cỗ thân thể này không thể nào phát huy ra hoàn toàn thực lực của ta! Hóa ra là như vậy!

Sắc mặt nam tử cao lớn kia khẽ trầm xuống. Tuy là hắn chẳng quan tâm lắm tới cỗ thân thể này, nhưng hai người bọn họ liên thủ, nếu như vẫn thua trong tay Lạc Linh Cổ Thần, chẳng phải là rất mất thể diện sao?

- Tốt! Không nghĩ tới Lạc Linh Cổ Thần lại có hy vọng đánh bại hai cỗ Luân Hồi Bất Diệt Thể này!

Trong lòng Triệu Phong âm thầm khen ngợi. Phải biết rằng, hai cỗ Luân Hồi Bất Diệt Thể này cũng là Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, hơn nữa đều là thân thể bất tử. Bởi vậy có thể thấy được, Lạc Linh Cổ Thần của Thời Không Thánh Địa này cường đại đến thế nào.

- Nàng chính là một trợ lực quan trọng giúp ta cứu ra Tiểu tặc miêu!

Ánh mắt Triệu Phong ngưng đọng, vận chuyển Thời Không Áo Nghĩa. Trường bào Thời Không của hắn bỗng nhiên bắt đầu phiêu động, sau một khắc, tầng tầng lớp lớp quang hoa bán trong suốt đã bao phủ về phía Tà Thánh Song Thần.

- Thời Không Bình Chướng!

Thời Không Bình Chướng vốn là thủ đoạn phòng ngự của Trường bào Thời Không, mỗi khi có địch nhân hoặc là công kích nào đó tiếp cận, liền sẽ bị sự ảnh hưởng của Thời Không Áo Nghĩa, khiến cho uy năng yếu bớt, tốc độ trở nên chậm lại.

Nhưng khi Thời Không Bình Chướng bao phủ lên trên thân thể một người nào đó, chính là tương đương với thủ đoạn giam cầm, thập phần tương tự với đồng thuật Thời Không Cấm Thân của Triệu Phong.

- Tới tốt lắm!

Lạc Linh Cổ Thần lập tức phối hợp với thủ đoạn Thời Không của Triệu Phong, tăng phúc uy năng của nó. Đồng thời, thanh loan đao ngân sắc trong tay nàng cũng liên tục chém ra.

Phốc xuy!

Một tầng đao mang hư vô sáng lạn giống như bướm bay ngập trời, phóng xuất tán loạn ra, bao phủ toàn thân Tà Thánh Song Thần. Khi tất cả các đao mang biến mất, Triệu Phong nhìn thấy thân thể của Tà Thánh Song Thần đã nghiền nát không chịu nổi, hơn nữa cũng không thể nào phục hồi lại như cũ. Đây là bởi vì những bộ vị bị tổn thương kia, toàn bộ đã bị Lạc Linh Cổ Thần chuyển dời đến những không gian khác. Chỉ khi nào Luân Hồi Chi Mâu vận dụng lực lượng cường đại, mới có thể tìm chúng trở về. Nhưng rõ ràng là U Tuyền Cổ Thần không muốn làm như vậy.

- Tốt! Tốt! Không ngờ lại phá hủy hai cỗ Luân Hồi Bất Diệt Thể của ta! Đây là ngươi tự tìm a!

Trong miệng Tà Thánh Song Thần lớn tiếng rít gào, hiển nhiên, đây là những lời U Tuyền Cổ Thần muốn nói.

- Vừa rồi ngươi còn có cơ hội chạy thoát, nhưng hiện tại, ngươi hãy chôn thây ở nơi này cho ta!

Tà Thánh Song Thần một lần nữa rít gào.

Trong mật điện, U Tuyền Cổ Thần vận chuyển Luân Hồi Chi Mâu. Trong hư không chợt hình thành một đạo quang quyển hôn ám, giống như thông đạo đi xuống Địa ngục vậy.

Sưu!

Bên trong đạo quang quyển kia trực tiếp nhảy ra một đạo thân ảnh hồng sắc. Hắn mình người đầu rồng, sau lưng có một cặp cánh cùng một cái đuôi rồng phủ đầy lân phiến.

- Luân Hồi Bất Diệt Thể Cửu giai!

Triệu Phong thông qua ánh mắt của Huyền Ma Cổ Thần, nhìn thấy rõ ràng hết thảy những chuyện này. Nhưng sau khi nhìn thấy một màn này, Triệu Phong cũng không có rút đi, trái lại trở nên có chút kích động.

Cỗ Luân Hồi Bất Diệt Thể Cửu giai kia trực tiếp lao ra khỏi mật điện.

- Cơ hội!

Trong Tả Mâu Triệu Phong nhất thời ba động một cỗ đồng lực kinh người. Cùng lúc đó, trong Không gian Thần Mâu, đạo phong ấn trên ngân cầu mộng huyễn kia cũng hoàn toàn rơi ra. Lực lượng Bản Nguyên trong ngân cầu mộng huyễn ẩn chứa khí tức Thần Mâu, rất dễ bị người khác phát hiện. Cho nên lúc bình thường, Triệu Phong vẫn luôn phong ấn cỗ lực lượng Bản Nguyên này.

- Cỗ khí tức này…

Thần sắc Lạc Linh Cổ Thần khẽ chấn động. Ngay tại vừa rồi, Thời Không Chi Mâu của nàng chợt run lên. Cỗ khí tức khiến cho Thời Không Chi Mâu của nàng kinh hãi kia, lại mang đến cho nàng một loại cảm thấy vô cùng quen thuộc, thập phần tương tự với khí tức khi nàng đối mặt với hư ảnh khóa không của Thời Không Chúa Tể tại Thời Không Thánh Địa.

Đúng lúc này, trong mật điện…

- Hửm?

U Tuyền Cổ Thần đột nhiên có loại ảo giác như đang bị Thần linh chí cao quan sát, hơn nữa cỗ khí tức kia còn khiến cho Luân Hồi Chi Mâu của hắn trở nên run rẩy.

- Xảy ra chuyện gì?

U Tuyền Cổ Thần chợt quay đầu lại, ngây người sửng sốt. Chỉ thấy phía trên gian mật điện kia không biết từ lúc nào đã xuất hiện một con ngân mâu, đang chiếu rọi ngàn vạn sắc thái xuống bên dưới. Con ngân mâu mộng huyễn kia to lớn vô cùng, phảng phất như hóa thành bầu trời của gian mật điện này vậy, tản ra khí tức Thái Cổ duy ngã độc tôn.

- Trời ạ! Đó là cái gì?

- Con nhãn mâu này thật là kỳ lạ!

Đám nhân viên điều khiển thiết bị nơi đây, toàn thân không ngừng run rẩy. Bọn chúng vô cùng tinh tường đối với huyết mạch nhãn đồng của Bát Đại Thần Mâu, chính bởi vì như vậy, cho nên bọn chúng mới kinh ngạc khi nhìn thấy con ngân mâu mộng huyễn này đến như vậy.

- Là ai?

Trong lòng U Tuyền Cổ Thần khẽ run lên, con ngân mâu mộng huyễn này khiến cho Luân Hồi Chi Mâu của hắn theo bản năng vô cùng sợ hãi. Hắn thậm chí lại còn cảm thấy khí tức của Thần Mâu phát ra từ trong đó. Lúc đầu, U Tuyền Cổ Thần thậm chí còn cho rằng là lực lượng của một vị Thần Mâu Chúa Tể nào đó khóa không hàng lâm. Nhưng con ngân mâu mộng huyễn này cũng không phải là là nào trong trong Bát Đại Thần Mâu mà hắn biết rõ.

Vù vù vù!

Khoảnh khắc con ngân mâu mộng huyễn này xuất hiện, trong đó liền ba động ra vô số lôi đình thiểm điện đủ mọi màu sắc.

- Hừ! Công kích nhỏ yếu như vậy, phá cho ta!

U Tuyền Cổ Thần sau một lúc khiếp sợ, liền cười lạnh một tiếng, lập tức phát động tiến công. Tuy rằng con ngân mâu mộng huyễn kia phát ra uy thế kinh thiên, khí tức cường đại, nhưng ý chí đồng lực tản ra cũng không quá mạnh, uy năng công kích đồng thuật thoạt nhìn cũng chỉ bình thường. Trong nhãn mâu U Tuyền Cổ Thần thoáng ba động đồng lực, sau đó, một viên cầu hôn ám chợt từ trong đó bắn ra.

- Không tốt!

Bỗng nhiên, sắc mặt U Tuyền Cổ Thần khẽ biến. Bởi vì hắn phát hiện, mục tiêu công kích của ngân mâu mộng huyễn kia cũng không phải là hắn, mà là cái bồn thủy tinh chứa đầy thủy dịch kim ngân sắc phía sau kia.

- Meo!

Tiểu tặc miêu đột nhiên mở ra cặp mắt ngăm đen thâm thúy, lộ ra nụ cười đắc ý. Một tầng vòng xoáy đồng lực chợt hiện lên trên bồn thủy tinh. Sau một khắc, một đoàn đao nhận lôi đình bao phủ quang vụ mộng huyễn từ trong đó chém mạnh ra. Lực lượng Lôi kiếp hủy diệt cộng thêm lực lượng Bản Nguyên của Thần Linh Nhãn, thập phần dễ dàng rạch ra một lỗ hổng trên bồn thủy tinh. Sau khi thi triển xong chiêu này, ngân mâu mộng huyễn kia cũng trực tiếp biến mất. Trong nháy mắt, Tiểu tặc miêu trong bồn thủy tinh đã biến mất. Mà bên ngoài bồn thủy tinh, một con tặc miêu thon dài mạnh mẽ, tràn ngập linh khí, vui vẻ hoạt bát chạy loạn.

- Thiên Cơ Miêu!

Thần sắc U Tuyền Cổ Thần đại biến. Chuyện tình liên quan tới Thiên Cơ Miêu, hắn đã bẩm báo lên trên. Nếu hiện tại để cho Thiên Cơ Miêu đào tẩu, tội lỗi của U Tuyền Cổ Thần hắn tuyệt đối không nhỏ.

- Trưởng lão U Tuyền, ước số huyết mạch của Thiên Cơ Miêu này đã được kích hoạt!

Một gã nhân viên điều khiển lập tức nói.

- Cho dù là như vậy, nó cũng chạy đằng trời!

Thần sắc U Tuyền Cổ Thần chấn kinh, lập tức hừ lạnh một tiếng. Luân Hồi Chi Mâu ở phương diện tốc độ cùng chiến đấu có chút không đủ, lại nghĩ tới năng lực của Thiên Cơ Miêu trong truyền thuyết, vì để phòng ngừa vạn nhất, U Tuyền Cổ Thần trực tiếp triệu hoán ra khôi lỗi cơ giới của chính mình. Một gã giáp vệ cơ giới thân thể tối tăm, tay cầm song kiếm kim quang nhất thời xuất hiện. Khôi lỗi cơ giới của U Tuyền Cổ Thần cũng có được tu vi Cổ Thần Cửu giai. Hắn cùng khôi lỗi cơ giới đồng loạt xuất thủ, cho dù Thiên Cơ Miêu có giảo hoạt đến đâu, thủ đoạn nhiều đến đâu, cũng đừng mong đào tẩu.

Nhưng ngay vào lúc này, U Tuyền Cổ Thần bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng kinh người còn có khí tức Thần Mâu truyền tới, thần sắc hắn khẽ biến, nhìn về phía một bên. Chỉ thấy đám người Huyền Ma Cổ Thần sớm đã thành bắt đầu thi triển phương pháp Thần Mâu hợp nhất.

- Năm người các ngươi làm rất tốt! Mau giúp ta bắt lấy Thiên Cơ Miêu!

U Tuyền Cổ Thần lập tức kinh hỉ quát lên. Vừa rồi bởi vì ngân mâu mộng huyễn kia bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa Thiên Cơ Miêu phá bồn chạy ra, khiến cho U Tuyền Cổ Thần quên mất đám người Huyền Ma Cổ Thần đang đứng ở một bên. Lúc này phát hiện bọn chúng đã thi triển phương pháp Thần Mâu hợp nhất, trong lòng U Tuyền Cổ Thần không khỏi đại hỉ. Lực lượng Bí pháp mà năm người bọn chúng thi triển, vừa vặn có thể khắc chế thủ đoạn của Tiểu tặc miêu.

- Vâng!

Năm người Huyền Ma Cổ Thần lập tức nói. Cùng lúc đó, từ trong đoàn quang mang hư vô trên đỉnh đầu bọn họ bỗng nhiên bắn ra hai sợi dây xích hư vô to lớn khôn cùng. Sợi xích này so với sợi xích trong địa phương di lưu của Thiên Cơ Tộc lúc trước còn thô to hơn gấp mười lần. Khoảnh khắc hai sợi dây xích kia xuất hiện, liền trực tiếp công kích về phía U Tuyền Cổ Thần.

- Cái gì? Các ngươi…

U Tuyền Cổ Thần căn bản không nghĩ tới, không ngờ thành viên Thiên Ma Đường của hắn lại đột nhiên phát động tập kích chính mình. Cho dù hắn thân là Cổ Thần Cửu giai, dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, cũng bị hai sợi dây xích thật lớn này trói buộc lại. Cùng lúc đó, địa phương bị sợi xích chạm tới trên người U Tuyền Cổ Thần đã xuất hiện từng tia từng tia vết rạn, tựa hồ như sắp sửa nghiền nát vậy.

- Xảy ra chuyện gì? Mấy người bọn hắn…

Đám nhân viên điều khiển còn lại nơi đây cũng đều biến sắc.

- Bất lấy Thiên Cơ Miêu!

U Tuyền Cổ Thần phẫn nộ quát lớn một tiếng. Tuy rằng hắn bị đám người Huyền Ma Cổ Thần thi triển ra phương pháp Thần Mâu hợp nhất tạm thời vây khốn, nhưng vẫn có thể chỉ huy cỗ khôi lỗi cơ giới kia. Cỗ khôi lỗi cơ giới Cửu giai kia tay cầm song kiếm, hóa thành một đạo hư mang hắc sắc, trực tiếp tiếp cận Tiểu tặc miêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.