Nơi Triệu Phong đứng lúc này chính là chỗ cung điện trong suốt xuất hiện.
Khi đó nơi này núi non trùng điệp nối dài một dải, nhưng giờ đã thành đồng bằng lồi lõm.
Vút vút!
Hai âm thanh xé gió vang lên, Triệu Vong và Triệu Vạn tới.
Nhưng cả hai đều có thương thế với mức nghiêm trọng khác nhau.
Vạn Tượng Chi Mâu có cả công lẫn phòng, mà bản thân Triệu Vong là bất diệt chi thân, khiến hắn bị thương nặng thế này, chắc chắn kẻ địch không phải tầm thường.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đứng trên vai Triệu Vạn thở dài.
- Kim Ngọc Tộc và Lam Lân Tộc sao?
Triệu Phong thấp giọng nói, thần sắc lạnh băng.
Ban đầu Triệu Phong, Diệt Thế Hắc Giao Long và Tiểu Linh trực tiếp được đưa vào không gian của Thời Không Chi Bào. Lam Lân Tộc thấy đội ngũ của Triệu Phong chỉ còn ba người liền quay lại giết họ, sau đó một bộ phận Kim Ngọc Tộc cũng tham gia.
Triệu Vong và Triệu Vạn thủ đoạn khá nhiều, cuối cùng thoát chết, nhưng thanh y lão giả thì bị trúng độc thủ.
- Quay về trước đã.
Triệu Phong nói.
Ý Triệu Phong đương nhiên là quay lại Mộng Cảnh Thái Cổ, lãnh địa vốn có của hắn.
Giờ không còn cường giả của Man Hoang Thần Vực, với thực lực của bọn Triệu Phong khai thác nơi này có phần khó khăn.
Vì thế Triệu Phong vẫn quyết định trở về khu vực ngoại vi lúc trước, từ từ rồi mở rộng lãnh địa.
Vèo!
Trong số họ, Triệu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3265542/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.