Chương trước
Chương sau
- Trong bí cảnh này vẫn còn một vị Thánh Chủ ẩn náu.

Nam tử áo đen bất ngờ.

- Thực lực của vị Thánh Chủ này không tầm thường.

Nữ tử lạnh lùng áo đen bên cạnh thấp giọng nói.

Không ngờ Thương Hải chi địa còn ẩn giấu một cường giả Huyền Quang Cảnh mạnh tới vậy.

Với thực lực gần Huyền Quang Cảnh đại thành như nàng, trước thân ảnh kim quang này cũng cảm thấy bị áp lực.

Thần quang kim sắc nhạt dần, bên trong xuất hiện một thanh niên tóc ngắn diện mạo vô cùng tuấn lãng, dáng người cao ráo, trên thân thể còn lấp lánh phù văn kim sắc kỳ diệu.

- Các hạ là ai?

Nữ tử Cửu U Cung hỏi ngay.

Vị Huyền Quang Thánh Chủ này nhìn rất trẻ, nhưng còn mạnh hơn cả Nam Cung Thánh có Tà Thần chi lực.

- Côn Vân tiền bối, xin hãy ra tay giải cứu Chân Võ Thánh Địa khỏi nguy cơ!

Huyền Minh Thánh Chủ cung kính nói.

Năm đó Côn Vân trở về Chân Võ Thánh Địa nhưng không thể vào được Bán Thân Di Viên nên mới đặt ra giao kèo với hai đại tam tinh tông môn của Chân Võ Thánh Địa.

Cường giả Chân Võ Thánh Địa hợp lực để mở Bán Thần Di Viên, còn Bán Thần Côn Vân sau này không được gây khó dễ Chân Võ Thánh Địa, hơn nữa còn nợ hai đại tam tinh tông môn một ân tình.

Ánh mắt Nam Cung Thánh khẽ run lên, không ngờ lúc này Bán Thần Côn Vân lại xuất hiện, hơn nữa dường như còn đang giúp đỡ Chân Võ Thánh Địa.

- Bán Thần Côn Vân.

Hai vị Trưởng lão Cửu U Cung thần sắc thay đổi.

Cường giả ở cấp Bán Thần cũng chỉ có vài người, đương nhiên họ đều biết cả.

Vị “Bán Thần Côn Vân” năm xưa không phải mạnh bình thường, uy danh của hắn thậm chí truyền tới cả tam, tứ tinh tông phái ở Đại Lục Vực.

Nhưng nếu bảo vị thanh niên trước mặt đây là Bán Thần Côn Vân thì hai vị trưởng lão Cửu U Cung thật sự có phần không tin nổi.

Thứ nhất là vì đã có tin đồn Bán Thần Côn Vân chết do Thần Kiếp Lôi Lực rồi.

Thứ hai, dù năm đó Bán Thần Vôn Vân may mắn thoát chết thì nhiều năm như vậy rồi cũng không thể nào vẫn chỉ là một Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh đại thành chứ?

Nhưng dù hai người họ không tin nam tử kia là Bán Thần Côn Vân thì Chân Võ Thánh Địa cũng đã có chiến lực của bốn vị Thánh Chủ, trong đó thực lực của Nam Cung Thánh có lẽ phải là Huyền Quang tiểu thành.

- Các ngươi lại dám làm trái chỉ ý của Cửu U Cung?

Nam tử tóc đỏ mặc hắc bào quát.

Tình hình lúc này nếu đánh thật thì chắc chắn họ sẽ thua.

Dù sao ở đây cũng là Chân Võ Thánh Địa, không thiếu những nhân vật chuẩn Thánh Chủ, mà hai đại tam tinh tông môn có thể còn có một vài con át chủ bài khác.

- Hừ, hôm nay chúng ta về, sau này Cửu U Cung sẽ phái đi thực lực mạnh hơn san bằng nơi đây.

Nữ tử lạnh lùng kia phát ra lời uy hiếp.

Hai người họ đích thân từ nghìn dặm xa xôi tới đây, nếu quay về tay không không phải sẽ làm trò cười cho những người khác ở Cửu U Cung sao?

Nghe hai vị Thánh Chủ cao tầng của Cửu U Cung uy hiếp, rất nhiều cường giả tông môn ở Chân Võ Thánh Địa đều lộ sự sợ hãi, thậm chí U Linh Thánh Tông còn có người rút về.

Dù sao Bán Thần Côn Vân chỉ nợ họ một ân tình, sẽ không giúp họ lần thứ hai.

- Cửu U Cung đã tụt dốc xuống chỉ còn tam tinh tông môn mà còn ngông cuồng như vậy.

Thần sắc Côn Vân lạnh tanh, ngữ điệu mang chút chế nhạo.

- Ngươi dám sỉ nhục Cửu U Cung?

Nữ tử lạnh lùng kia sắc mặt tối lại, tuy họ không phải đối thủ của những kẻ này nhưng đâu thể nhẫn nhịn được sự sỉ nhục này.

- Hừ, hai ngươi không nghe thấy ta vừa bảo các ngươi cút đi sao?

Làn da trắng của Côn Vân lập tức loé kim quang, vô số đạo phù văn kim quang thần bí bay ra bốn phía, đồng thời trong tay hắn xuất hiện thần quang chói loà, toả ra sức mạnh hồng hoang bản nguyên của càn khôn.

Vào khoảnh khắc thần quang xuất hiện, trời đất rung chuyển, sức mạnh vĩ đại của hai vị Thánh Chủ Cửu U Cung bị lập tức tiêu tan sạch sẽ.

Lúc này dường như kim quang trở thành sự tồn tại nổi bật nhất trời đất.

- Đây…đây là thần lực.

Nữ tử lạnh lùng toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

- Sức mạnh này…

Nam tử tóc đỏ bên cạnh cũng vô cùng kinh hãi.

Không phải lần đầu họ thấy thần lực, mà thứ sức mạnh đứng đầu vạn giới này họ đã khắc ghi trong lòng rồi.

- Côn Vân tiền bối, vãn bối không có ý mạo phạm.

- Tiền bối, vãn bối lập tức rời đi ngay.

Hai vị Thánh Chủ Cửu U Cung lập tức cúi đầu bỏ đi.

- Đa tạ Côn Vân tiền bối ra tay!

Huyền Minh Thánh Chủ cung kính cúi mình.

- Ủa, khí tức này…

Ánh mắt Côn Vân bỗng dừng lại trên người Nam Cung Thánh.

- Không hay rồi.

Huyền Minh Thánh Chủ bỗng trùng xuống.

Thân là Thánh Chủ, hắn cũng có thể cảm thấy luồng năng lượng cao thâm khó lường từ Nam Cung Thánh. Mức độ cao thâm của nó vượt xa Thánh Chủ.

Lúc này sức mạnh trên người Nam Cung Thánh cũng thu hút sự chú ý của Côn Vân.

- Ngươi trở về từ Đại Lục Vực?

Côn Vân thu lại uy thế, tới gần Nam Cung Thánh.

Càng tiến lại gần, Côn Vân càng giật mình, hắn có thể cảm nhận được khí tức thần lực trên người Nam Cung Thánh còn mạnh hơn cả thần lực mà hắn nắm giữ ở kiếp trước.

Cũng có nghĩa là Nam Cung Thánh có thể có được truyền thừa thần lực hoàn chỉnh.

Nhưng luồng thần lực này hoàn toàn không thể dung hoà với thần lực của Côn Vân, hơn nữa Côn Vân cũng chỉ thiếu tài nguyên là có thể hồi phục thực lực đỉnh phong, vì thế hắn cũng không cần Tà Thần chi lực trên người Nam Cung Thánh.

- Cẩn thận, hắn đã có thể dùng một chút thần lực rồi.

Giọng nói của Tà Thần ý niệm thể vang lên trong đầu Nam Cung Thánh.

- Tại Đại Lục Vực ngươi có từng nghe tới Triệu Phong không?

Côn Vân hỏi.

Huyền Minh Thánh Chủ thở phào, xem ra là Côn Vân có hứng thú với Triệu Phong.

Nhưng Triệu Phong cũng là đệ tử của Huyền Chân Thánh Tông.

Hắn chưa từng nghĩ, Huyền Chân Thánh Tông lại sinh ra được hai thiên tài khiến cả thế gian kinh hãi như vậy.

- Ở Thần Huyễn không gian ta vẫn luôn ở cùng hắn.

Nam Cung Thánh đáp.

- Ngươi có biết cảnh giới hiện nay của hắn không?

Côn Vân hỏi.

Tuy thực lực hồi phục rất nhanh, nhưng Côn Vân vẫn có phần sợ hãi người đã từng là chủ nhân nô dịch hắn.

- Khi đó hắn chưa tới cấp bậc Vương Giả.

Nam Cung Thánh nói.

- Nói láo, sao có thể như vậy.

Côn Vân lập tức nổi giận, cho rằng Nam Cung Thánh đang lừa hắn.

Rồi Nam Cung Thánh nói lại chuyện Triệu Phong đoạt xá hồi sinh, dù sao thì việc này trong Thương Hải hầu như không ai không biết.

- Nói vậy thì nhiều nhất cảnh giới của hắn là Đại Đế.

Mắt Côn Vân sáng lên, niềm vui mừng khó lòng thể hiện thành lời.

Không ngờ cuối cùng Triệu Phong cũng bị Tử Vong Đại Đế xử.

Triệu Phong chỉ có cảnh giới Đại Đế, không phải Côn Vân có thể mặc sức giày vò sao.

Côn Vân hiện nay cả tu vi và thể phách đều là Huyền Quang Cảnh đại thành, huống hồ hắn đã đánh thức được ký ức trước kia, có thể vận dụng được nhiều thủ đoạn hơn, thực lực thâm sâu khó đoán.

Vút!

Côn Vân có phần kích động, bay thẳng vào Bán Thần Di Viên, dường như đang chuẩn bị cho việc gì đó.

- Thái thượng trưởng lão, ta cũng phải rời khỏi đây rồi…

Nam Cung Thánh nói với Huyền Minh Thánh Chủ.

Huyền Minh Thánh Chủ khẽ thở dài, việc này hắn đã liệu được từ trước.

Với thiên tư của Nam Cung Thánh cộng với cơ ngộ trong Thần Huyễn không gian, có lẽ trong vài nghìn năm tới là có được Thần Vị, đương nhiên Chân Võ Thánh Địa không thể giữ được chân hắn.

- Ta phải vượt qua hắn.

Ánh mắt Nam Cung Thánh ngưng đọng, sức mạnh khủng bố tà dị vô hình tỏa ra xung quanh.

Tại phân các của Hải Yên Các ở Liên Châu.

Triệu Phong từng là một thành viên của Huyền Chân Thánh Tông, trốn Tử Vong Đại Đế tạm thời giữ được mạng, còn có được cơ ngộ trời cho trong Bán Thần Di Viên.

Vì thế hắn rất lo cho tình hình của Huyền Chân Thánh Tông.

Nhưng dù bây giờ hắn có đi ngay cũng phải mất nửa năm, đến lúc đó mọi việc đã xong hết rồi.

Vì thế Triệu Phong vẫn là tranh thủ thời gian nâng cao thực lực cho mình.

Thực lực bản thân mới là thứ đảm bảo để tồn tại trong thế giới này.

Triệu Phong hai mắt ngưng đọng, lấy ra rất nhiều nguyên liệu quý, hấp thụ sức mạnh thuộc tính trong đó, tu luyện Ngũ Hành Phong Lôi Quyết.

Từ Vương Giả lên Đại Đế, độ dao động thực lực của Triệu Phong không lớn, từ Đại Đế lên Chuẩn Thánh Chủ cũng chỉ có thể phách là tăng rõ rệt.

Nhưng nếu đột phá Thánh Chủ thì thực lực Triệu Phong sẽ vượt trội về chất.

Chỉ khi đạt tới Thánh Chủ thì khi đối mặt với thế lực như Cửu U Cung mới có cơ hội cầm chừng.

- Không biết Bán Thần Côn Vân giờ thế nào rồi…

Triệu Phong có chút lo lắng.

Chủ nhân là hắn đương nhiên biết rất rõ về tốc độ tiến bộ của Bán Thần Côn Vân.

Hơn nữa Bán Thần Côn Vân nhất định sẽ tới tìm Triệu Phong gây rắc rối.

Nói chung, Triệu Phong phải nhanh chóng đột phá Thánh Chủ mới có thể đảm bảo sự an toàn cho bản thân. Còn cả hôn ước của Triệu Vũ Phi, và tung tích của Liễu Cầm Hâm nữa…

Nhưng thời cơ đột phá Thánh Chủ rất khó gặp, hơn nữa Triệu Phong cũng chưa đủ tiềm lực.

- Giờ là lúc khám phá Mộng Cảnh Thái Cổ rồi…

Triệu Phong khẽ lẩm bẩm.

Sau khi đoạt xá, Triệu Phong vẫn luôn bận hồi phục thực lực kiếp trước, nâng cao cảnh giới, rất lâu rồi không khám phá Mộng Cảnh Thái Cổ.

Với thực lực hiện nay có lẽ Triệu Phong có thể đi xa hơn, hoặc tìm được thời cơ đột phá Thánh Chủ.

Nghĩ vậy, Triệu Phong liền tới Mộng Cảnh Thái Cổ.

Trong rừng có Yêu Điểu, Cự Mãng và Lão Ưng đen mà Triệu Phong nô dịch.

Nhận lệnh của Triệu Phong, hai con yêu điểu bay trên không dò đường trước, còn hắn và Cự Mãng thì đi trong rừng.

Trên đường có một số yêu linh và động vật bình thường đều bị Triệu Phong giải quyết gọn gàng, cũng gặp một số cây kết trái.

Triệu Phong cho tất cả vào Mê Không Giới. Tuy hắn không cần nhưng những vật phẩm này, nhưng nếu để ở ngoại giới thì đều có sức hấp dẫn cực lớn đối với Tôn Chủ Đan Nguyên Cảnh hay Vương Giả. Triệu Phong cũng có thể dựa vào số tài nguyên này mà tạo nên một nhóm cường giả hoặc phát triển thế lực.

- Đã vào sâu trong rừng rồi.

Triệu Phong khẽ nói.

Róc rách…

Triệu Phong đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy, hắn bất giác hiếu kỳ, tăng tốc độ.

Bên cạnh, con Cự Mãng có phần run rẩy, dường như cảm nhận được điều gì, không muốn tiến về phía trước.

Trên bầu trời, Lão Ưng đen và Yêu Điểu cũng không tiến lên nữa, dường như chúng chỉ có thể dừng tại đây, phía trước là cấm địa với chúng.

Grào!

Đột nhiên một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên.

Vút!

Một thân ảnh màu đỏ kim lướt qua, đem theo một luồng áp lực khủng khiếp ập về phía Triệu Phong.

- Đây là…

Triệu Phong lập tức vận Thánh Lôi Thể, tung ra một quyền về phía thân ảnh kia.

Chỉ thấy một con hổ lửa với đôi cánh lông vũ hung hăng lao tới trước mặt Triệu Phong.

Con Cự Mãng phía sau Triệu Phong co lại thành một đống.

Phụt!

Triệu Phong một quyền đánh lui con yêu thú đó, nhưng sinh mệnh lực của nó rất lớn, lập tức lấy lại thăng bằng bay lên không.

- Con yêu thú này rất quen..

Triệu Phong suy nghĩ.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp yêu thú dị loại trong Mộng Cảnh Thái Cổ, trước kia gặp Yêu Điểu, Cự Mãng, Hắc Ưng đều là động vật bình thường.

- Đây lẽ nào là Kim Dực Xích Hổ trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng…

Triệu Phong có phần chấn động, tìm được một loại yêu thú trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

Lẽ nào ở đây ngoài các loài sinh vật bình thường còn có vật chủng trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.