Chương trước
Chương sau
- Cầm Âm?

Triệu Phong khẽ giật mình một cái.

Leng keng!

Tiểu tặc miêu bỗng nhiên xuất hiện trên vai Triệu Phong, ném lên mấy Đồng tiền cổ, nhìn thoáng qua một cái, lắc lắc đầu.

- Làm sao vậy?

Liễu Cầm Âm cảm giác Triệu Phong đặc biệt lưu ý đối với hai chữ này.

- Không có gì! Cái tên này rất phù hợp với cô nương!

Triệu Phong khẽ mỉm cười, lập tức nói.

Tiểu tặc miêu vừa mới tiến hành xem bói, tỏ vẻ không tìm được bất cứ kết luận gì.

Nếu như cô gái trước mắt thật sự chính là Liễu Cầm Hâm, Tiểu tặc miêu rất có thể sẽ bói ra được.

- Oa! Con mèo nhỏ thật đáng yêu!

Liễu Cầm Âm nhấp nháy hai mắt, nhìn chằm chằm Tiểu tặc miêu, lộ ra bộ dáng yêu thích vô cùng.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu nghe nàng nói như vậy, lập tức nuốt vào mấy Đồng tiền cổ, ở trên vai Triệu Phong xoay tròn một vòng, bày ra một tư thế phi thường anh tuấn.

- Hì hì…

Hành vi của Tiểu tặc miêu, lập tức chọc cho Liễu Cầm Âm cười khúc khích.

Triệu Phong nhìn thấy Liễu Cầm Âm hoạt bát vui vẻ như thế, liền bỏ đi ý niệm nàng chính là Liễu Cầm Hâm trong đầu.

- Triệu công tử cũng đến chiến trường giết địch lập công hay sao?

Liễu Cầm Âm cùng Triệu Phong đi vào trong mộc ốc, hai người liền bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau.

Nghe những lời nói của nàng, Triệu Phong mới biết được, Liễu Cầm Âm ngay từ nhỏ đã đi theo sư phụ của nàng chạy khắp nơi bốn phía, đối với người hoặc là sự vật ở ngoại giới cũng không phải tiếp xúc rất nhiều.

Mà Liễu Cầm Âm cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Triệu Phong, liên tục hỏi những chuyện tình của Triệu Phong.

Triệu Phong ngẫu nhiên cũng nói một chút về chính mình, cũng sẽ đem một ít kỳ nhân dị quái trong thiên địa kể lại cho nàng nghe.

- Triệu công tử đã có hôn thê rồi sao?

Liễu Cầm Âm vô cùng ngạc nhiên.

Bộ dạng Triệu Phong thoạt nhìn cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi.

Phải biết rằng, Đại Đế bình thường sẽ có tuổi thọ tiếp cận một vạn năm, bởi vậy, có rất ít người lúc còn trẻ tuổi đã bắt đầu cân nhắc chuyện hôn nhân đại sự.

- Xem như vậy đi!

Triệu Phong ngẫm nghĩ một chút, cũng không biết phải đáp lại như thế nào.

Theo lý thuyết, hắn là có hôn ước với Liễu Cầm Hâm, nhưng Liễu Cầm Hâm đã chết, nàng tân sinh có khả năng sẽ quên hết thảy mọi chuyện của kiếp trước, còn có quan hệ với Triệu Phong nữa sao?

Liễu Cầm Âm lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, hôn thê mà còn có xem như hay sao?

- Kỳ thật, ta hiện tại vẫn còn chưa tìm ra nàng!

Triệu Phong giải thích.

- Cầm Âm cô nương có lẽ đã nghe nói qua về Bát Đại Thần Mâu a! Trong đó Luân Hồi Chi Mâu có được năng lực nghịch thiên nghịch chuyển sinh tử. Nếu như có hắn trợ giúp, ta cũng có thể thuận lợi tìm được nàng rồi…

Triệu Phong bắt đầu nói sang chuyện khác.

Hắn tin tưởng Liễu Cầm Âm có lẽ sẽ cảm thấy hứng thú đối với Bát Đại Thần Mâu.

- Ngươi cần Luân Hồi Chi Mâu trợ giúp sao?

Liễu Cầm Âm có chút kinh ngạc hỏi.

Mà lúc này, từ trong khu rừng bên ngoài, một vị lão giả áo xám chậm rãi đi tới.

Triệu Phong không khỏi khẽ giật mình, lập tức đứng lên.

Không nghĩ tới thời điểm hắn cùng với Liễu Cầm Âm nói chuyện phiếm, có người ngoài tiếp cận, mà hắn cũng không thể phát hiện ra.

Nhưng cái này cũng đã chứng minh thực lực vị lão giả áo xám này.

- Tiền bối, vãn bối trong lúc vô tình đi đến chỗ này! Ngày đó tại Truyền tống Đại điện tiền bối ra tay giúp trợ, vãn bối cảm kích vô cùng!

Triệu Phong lập tức nói.

Dù sao vị lão giả kia cũng rất thâm bất khả trắc, hơn nữa Triệu Phong chủ động xâm nhập chỗ ở của hắn, đầu tiên nên đem sự tình nói rõ sẽ đỡ hơn một chút.

- Sư phó, vị Triệu công tử này nói, người có khả năng giúp hắn tìm kiếm vị hôn thê của hắn!

Liễu Cầm Âm lập tức đi qua, mang theo một tia thỉnh cầu nói.

- Cái gì?

Triệu Phong lập tức sững sờ đứng yên tại chỗ, trong đầu giống như bị sét đánh, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía vị lão giả kia.

Hắn có thể xác định, Cầm Âm cô nương tuyệt đối sẽ không lừa gạt hắn. Nói như vậy, vị lão giả áo xám này, chính là người có được Luân Hồi Chi Mâu!

Không ngờ Triệu Phong đã từng bỏ lỡ một lần gặp người có được Luân Hồi Chi Mâu.

Nhưng cặp mắt vị lão giả kia vô cùng bình thường, cũng không có thể hiện ra Luân Hồi Áo Nghĩa tương ứng, Triệu Phong mới không thể phát hiện, đây là chuyện hoàn toàn bình thường.

Bất quá, cao hứng là một chuyện, đồng thời, thần sắc Triệu Phong cũng lập tức tỉnh táo lại.

Hắn vẫn không quên sự tình Tử Vong Đại Đế lúc trước.

Nếu là người nắm giữ Luân Hồi Chi Mâu chỉ thị Tử Vong Đại Đế đi giết chết chính mình, như vậy, tình huống trước mắt liền thập phần không ổn rồi!

Bất quá, nếu như người nắm giữ Luân Hồi Chi Mâu nghĩ muốn giết mình, lúc trước vì sao hắn không có động thủ?

Với thực lực của vị lão giả áo xám này, giết chết Triệu Phong, cực kỳ dễ dàng!

Triệu Phong lập tức lâm vào trầm mặc, ý niệm tuôn nhập vào Mê Không Giới.

Chỉ cần tình huống không đúng, Triệu Phong sẽ trực tiếp sử dụng tới Lục Thần Tiễn!

Thần sắc lão giả áo xám không thay đổi, chậm rãi đi vào mộc ốc.

- Ngươi biết năng lực Luân Hồi Chi Mâu của ta?

Lão giả áo xám ngồi xuống một cái ghế, sau đó mới mở miệng hỏi.

- Tại Cơ gia từng xem qua một chút!

Triệu Phong khẽ sững sờ, không nghĩ tới lão giả áo xám này đầu tiên lại nói những lời này.

Quả thật nếu như không đọc qua bản Luân Hồi Tử Đồng kia của Cơ gia, Triệu Phong căn bản không có khả năng biết được chuyện Luân Hồi Chi Mâu có thể giúp hắn tìm được hạ lạc của Liễu Cầm Hâm.

Chẳng qua hiện nay xem ra, Luân Hồi Chi Mâu quả thật có năng lực này, xem ra Lục Vu Trí giả nói thật sự không sai!

- Người mà ngươi muốn tìm, đã dùng loại phương thức nào đó, đạt được trùng sinh sao?

Lão giả áo xám tiếp tục hỏi.

- Đúng vậy!

Triệu Phong thản nhiên trả lời.

Mặc dù lúc này lão giả áo xám cùng hắn bình tĩnh trò chuyện với nhau, nhưng Triệu Phong vẫn như trước lúc nào cũng nhấc lên toàn bộ tinh thần.

Dù sao, hắn đối với năng lực của Luân Hồi Chi Mâu cũng không phải rất hiểu rõ, nếu như đối phương đột nhiên ra tay, Triệu Phong nhất định phải trước tiên sử dụng Lục Thần Tiễn.

- Luân Hồi Chi Mâu chia làm Sinh Chi Luân Hồi cùng Tử Chi Luân Hồi! Mà đôi mắt Sinh Chi Luân Hồi của ta, quả thật có thể suy tính ra vị trí cụ thể của những người dùng phương thức nào đó đạt được trùng sinh!

Lão giả áo xám cũng không có hỏi lại, mà nói ra một bộ phận bí mật Luân Hồi Chi Mâu của hắn, hơn nữa biểu hiện ra ý tứ nguyện ý trợ giúp Triệu Phong.

Cặp mắt Triệu Phong ngưng tụ, cũng không nói gì.

Hôm nay hắn đã tìm được Luân Hồi Chi Mâu, cũng xác nhận Luân Hồi Chi Mâu có năng lực này. Nhưng người nắm giữ Luân Hồi Chi Mâu có lẽ không có khả năng trợ giúp hắn vô điều kiện.

Dù sao thời điểm này, Triệu Phong còn chưa thể xác định được vị lão giả áo xám này đến cùng là địch hay là bạn.

- Người ngươi muốn tìm, đã chết được bao lâu rồi?

Lão giả áo xám hỏi.

- Hơn mười sáu năm rồi!

Thần sắc Triệu Phong ảm đạm. Bất tri bất giác, đã qua thời gian dài như vậy rồi.

Liễu Cầm Âm đang đứng một bên, sắc mặt khẽ giật mình một cái, nhưng cũng không nói gì.

- Trải qua thời gian dài như vậy, trừ phi thân thể của nàng được bảo tồn hoàn hảo, ta mới có thể suy tính ra địa phương nàng tân sinh!

Lão giả áo xám thủy chung một bộ dáng bình thản.

- Cái này…

Triệu Phong khẽ giật mình.

Thân thể Liễu Cầm Hâm tại thời điểm hắn tiến vào tầng thứ bốn mươi chín Phạm Luân Cổ Âm Điện, cũng đã tan thành mây khói rồi.

Quả nhiên, loại năng lực nghịch thiên này, cũng có rất nhiều giới hạn.

Cho dù là Luân Hồi Chi Mâu, cũng không có khả năng không chút căn cứ suy tính ra địa phương của một người.

- Đa tạ tiền bối đã cho biết!

Triệu Phong ôm quyền cúi đầu.

Cho dù sự tình của Tử Vong Đại Đế có quan hệ cùng lão giả áo xám, nhưng lúc này lão giả áo xám đã nói cho Triệu Phong biết bí mật của Luân Hồi Chi Mâu, cũng đem nghi hoặc từ trước tới giờ trong lòng của hắn giải quyết đi. Sau này Triệu Phong cũng không cần chạy đi khắp nơi tìm kiếm Luân Hồi Chi Mâu nữa.

- Tiểu huynh đệ, ngươi khẳng định vẫn còn nghi hoặc chuyện tình của Tử Vong Đại Đế a!

Lão giả áo xám bỗng nhiên nhẹ nhàng mỉm cười.

Ánh mắt Triệu Phong ngưng tụ, lại một lần nữa cảnh giác lên.

- Tại một ngàn năm trước, thời điểm khi ta cùng với hắn tương kiến, liền hạ xuống một cái Luân Hồi ấn ký! Sau khi phục sinh hắn, Tử Vong Đại Đế liên tục thỉnh cầu ta, cho hắn một lần cơ hội hoàn thành tâm nguyện. Nể tình đều là người thừa kế Bát Đại Thần Mâu, ta cho hắn một lần tự do hành động!

Lão giả áo xám chậm rãi tự thuật, lại giống như là đang giải thích.

- Không nghĩ tới tiểu huynh đệ ngươi, lại có thể một lần nữa đánh bại Tử Vong Đại Đế sau khi đã đạt được lực lượng từ trong Tử Vong! Con mắt này của ngươi, có tiềm lực không kém gì Bát Đại Thần Mâu!

Ánh mắt lão giả áo xám nhìn về phía mắt trái của Triệu Phong, khẳng định nói.

- Đa tạ tiền bối khích lệ!

Triệu Phong mỉm cười.

Từ trong lời nói của người thừa kế Luân Hồi Chi Mâu, Triệu Phong không phát giác ra một chút ác ý nào, ngược lại là lão giả áo xám trước tiên giải thích sự tình Tử Vong Đại Đế.

Hơn nữa Triệu Phong cũng quan sát được, lão giả áo xám chỉ là cảm thấy có chút hứng thú đối với mắt trái của hắn mà thôi.

- Tâm nguyện vãn bối đã xong, còn có việc gấp, như vậy hiện tại cáo từ! Ngày sau nếu như tiền bối có gì cần tới, vãn bối nhất định sẽ toàn lực tương trợ!

Đã biết rõ hết thảy, Triệu Phong lập tức cáo từ lão giả áo xám.

Nếu như người thừa kế Luân Hồi Chi Mâu đã không có địch ý đối với Triệu Phong, Triệu Phong cũng hết sức vui vẻ cùng hắn giao hảo.

- Như vậy lão phu cũng không tiễn nữa!

Lão giả áo xám nói.

- Cầm Âm cô nương, hy vọng ngày sau còn có cơ hội nghe cầm khúc của ngươi!

Triệu Phong nhìn về phía Liễu Cầm Âm, nói lời cáo biệt.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu cũng dùng sức vung vẫy móng vuốt.

- Sư phó, Triệu công tử chính là người có cừu oán với Tử Vong Đại Đế sao?

Sau khi Triệu Phong rời đi, Liễu Cầm Âm mới hỏi.

Lão giả áo xám khẽ gật đầu.

Liễu Cầm Âm nhìn về phía Triệu Phong rời đi, ánh mắt bỗng nhiên khẽ biến đổi.

- Sư phó, Cầm Âm cảm giác, dường như có sự tình bất hảo sắp sửa phát sinh!

Liễu Cầm Âm lập tức đi tới bên cạnh lão giả áo xám.

Từ nhỏ Liễu Cầm Âm liền có lý giải cùng tạo nghệ vượt quá thường nhân tại phương diện Nhạc đạo, Mệnh đạo. Bởi vậy, nàng thập phần tin tưởng vào cảm giác của mình.

- Yên tâm! Có vi sư ở đây!

Lão giả áo xám khẽ giật mình một cái, lập tức lộ ra nụ cười như có thâm ý.

o0o

Vù!

Triệu Phong cưỡi Phong Diễm Phi Xa, cấp tốc phi hành tại trong thiên địa.

Sau khi ly khai chỗ ở của người thừa kế Luân Hồi Chi Mâu, trong lòng Triệu Phong chợt có một loại sầu não vô danh.

- Mặc kệ, còn có chuyện quan trọng hơn!

Triệu Phong bình phục lại tâm tình.

Chậm trễ một thời gian ngắn, Triệu Phong phát hiện, lúc này khoảng cách giữa lão giả Thánh Chủ tóc bạc kia cùng với hắn đã có một khoảng cách rất xa, hơn nữa phương hướng cùng mục tiêu hiện tại của Triệu Phong bất đồng.

- Lúc nào cũng có thể lấy mạng chó của hắn!

Thần sắc Triệu Phong lạnh nhạt, cũng không tiếp tục đuổi giết lão giả Thánh Chủ tóc bạc kia, mà là nhanh chóng phi hành về phía Lan Châu Chiến Điện.

Dù sao Triệu Phong đã hạ xuống Thần Mâu ấn ký trên người lão giả Thánh Chủ tóc bạc kia, nếu như Triệu Phong một lòng muốn giết hắn, hắn căn bản không thể nào chạy thoát.

o0o

Mấy chục ngày sau, Triệu Phong đã đi vào Lan Châu Chiến Điện.

Lan Châu Chiến Điện là một tòa cung điện bạch ngọc lộ ra khí tức tang thương cổ xưa, phong cách hoàn toàn bất đồng với Lĩnh Châu Chiến Điện.

Bên ngoài Chiến Điện, cường giả, đám người lui tới vô số.

Nhưng muốn đi vào Chiến Điện, thì lại cần có lệnh bài thân phận, hoặc là dưới sự hướng dẫn cùng giám sát của thủ vệ mới được tiến vào.

Triệu Phong không có lệnh bài thân phận, đành phải dưới sự giám sát của thủ vệ, tiến vào trong Chiến Điện.

Ánh mắt Triệu Phong khẽ liếc qua, liền nhìn thấy có mấy tấm bia đá khổng lồ được dựng trên một chỗ cao ngất giữa Chiến Điện, trên các tấm bia đá kia đều khắc vô số chữ viết kim quang lập lòe.

Tại trên mặt một trong những tấm bia đá kia biểu hiện ra danh sách điểm số chiến công của một ngàn người cao nhất tại Lan Châu Chiến Điện, danh tự càng ở vị trí cao hơn, kim quang càng thêm chói mắt.

- Có nhìn thấy trên đỉnh tấm bia đá thứ nhất kia không? Cái danh tự mấy ngày trước đây bỗng nhiên xuất hiện đó!

- Là Triệu Phong a! Bất quá người này cũng không phải hạng người vô danh gì, trong Thí luyện Thái tử trước đây, biểu hiện của hắn đã được rất nhiều thế lực tán thành!

- Điểm ấy ta tự nhiên biết rõ! Thế nhưng ngươi biết không? Hắn vốn là ở vị trí hơn 1900 tên, nhưng chỉ trong một thoáng đã nhảy lên đến đây rồi!

- Nghe nói hắn đã đánh bại Vạn Tượng Thánh Chủ của Dị tộc!

Bốn phía bảng chiến công, luôn vây quanh rất nhiều đám người, phần lớn mọi người đều ngưỡng vọng thành tích những người trên tấm bia đá này, không ngừng khích lệ chính mình.

Còn có một số người thì đang so sánh một chút thành tích giữa mình cùng với các kình địch khác. Đương nhiên, cũng có một số tổ chức tình báo chuyên môn, an bài nhân viên ở tại chỗ này, chú ý số liệu trên tấm bia đá.

- Ha ha… Cửu Hoàng tử tính toán quả nhiên không sai!

Triệu Phong mỉm cười. Hắn vô cùng hài lòng đối với xếp hạng chiến công của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.