Chương trước
Chương sau
- Ưng lão, đội ngũ của ngươi quá yếu, bằng không thì chúng ta phân chia mỗi đội năm thành, cũng không phải là không được.

Lão giả áo bào tím không hề che giấu ý đồ.

Tiểu đội của hắn, có hai Chuẩn Thánh Chủ, một Đại Đế.

Bất luận nhìn thế nào, thì cũng hoàn toàn mạnh hơn đội ngũ Ưng lão.

- Ưng lão.

Kinh Khải vô thức nhìn về phía Ưng lão, thế cục hiện nay dường như có chút không ổn.

Vẻ mặt Ưng lão vẫn bình thản, không hề lên tiếng.

Hắn thừa nhận, thực lực của tiểu đội bên mình yếu kém, nhưng đó là đối với thành viên của hoàng tử xếp năm hạng đầu.

Ưng lão tin rằng, Triệu Phong đối mặt với một vị Thánh Chủ, có lẽ cũng không phải vấn đề.

Yếu kém nhất trong tiểu đội, chỉ có Kinh Khải mà thôi.

- Nếu như tiếp theo có nguy cơ, các ngươi có biểu hiện tốt, lấy được vật phẩm, chúng ta cũng có thể phân chia công bằng.

Trong đội ngũ của lão giả áo bào tím, một vị Chuẩn Thánh Chủ khác, đột nhiên lên tiếng.

Nếu như đơn giản, dễ dàng nhận được tài nguyên của Thánh Chủ truyền thừa, bọn hắn sao có thể dễ dàng rời đi như vậy.

Lục hoàng tử không tranh đoạt ngôi vị Thánh Hoàng, vì vậy bọn hắn căn bản không quan tâm đến Long vận khí, tìm kiếm tài nguyên truyền thừa, mới chính là nhiệm vụ duy nhất bọn họ tiến vào lăng mộ Hoàng tộc.

Bởi vậy, liên hợp với tiểu đội khác, vẫn có chỗ cần thiết.

Triệu Phong cẩn thận dò xét ba người trước mắt, phát hiện cấp độ linh hồn của bọn họ không thấp, hơn nữa còn có trân bảo phòng ngự linh hồn.

Nhưng dưới sự ảnh hưởng của lâu dài của Hắc Ám Âm Phong trong Hắc Phong Cốc, dục vọng trong lòng vẫn bị tiêm nhiễm phần nào, đây chính là điều mà ngay cả bọn hắn cũng không phát giác ra được.

Theo thời gian trôi qua, tính cách của bọn hắn sẽ phát sinh thay đổi nhất định.

Xem ra vùng cấm địa này, không đơn giản như trong tưởng tượng.

Bằng không, sao có thể trong lúc vô tình, liền ảnh hưởng tâm thần của cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ.

Triệu Phong thoáng nhìn quá Kinh Khải, mặc dù dáng vẻ của hắn nhát gan, không biết phải ứng phó thế nào, nhưng trong lòng lại tràn ngập không cam tâm và phẫn nộ, khát vọng rất lớn đối với truyền thừa, rất dễ dàng nhìn ra được.

- Phân chia như vậy quá phiền toái, không bằng dựa vào thủ đoạn, ai lấy trước thì chính là của người đó.

Triệu Phong tiến lên một bước, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười.

- Ngươi nói cái gì?

Lão giả áo bào tím có chút rung động, ngạc nhiên nhìn Triệu Phong.

Đây thật ra là suy nghĩ trong lòng của hắn, nhưng bởi vì muốn duy trì mối quan hệ liên hợp tạm thời, cho nên mới không nói ra.

Nếu như thật sự áp dụng phương pháp phân chia này, tiểu đội của Ưng lão, đoán chừng ngay cả ba thành cũng không lấy được.

- Ha ha, như vậy cũng tốt.

Tên Đại Đế trẻ tuổi nhìn về phía Triệu Phong, cười lạnh một tiếng, hắn đã không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu muốn xuất thủ.

- Triệu Phong?

Ưng lão nhất thời ngẩn người, không nghĩ ra trong lời nói của Triệu Phong có thâm ý gì.

Trước mắt hắn cũng không muốn hai tiểu đội trở mặt, nhưng đối với Ưng lão mà nói, mặc dù tài nguyên trong truyền thừa này rất mê người, nhưng tiếp theo cũng không phải là không có cơ hội.

Cái mà hắn càng chú ý hơn, chính là Long vận khí, mà Long vận khí của truyền thừa này, ba người bọn họ đã tranh đoạt được một nửa.

Bởi vậy, Ưng lão mới có ý định thỏa hiệp.

- Ngươi nói cái gì thế Triệu Phong?

Kinh Khải lập tức bùng nổ, ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong, tràn ngập lạnh lẽo.

Nếu như dựa vào thực lực tranh đoạt, e rằng còn không bằng phân chia 3:7 thành.

- Ưng lão, đây chính là ý kiến mà thành viên đội ngũ của ngươi đưa ra.

Lão giả áo bào tím chợt nở nụ cười âm tà.

Hai bên đột nhiên lâm vào trầm mặc trong giây lát.

Phốc…

Sáu đạo nhân ảnh đồng thời khởi hành, mục tiêu không cần nói cũng biết, chính là cái trữ vật giới chỉ bên trong cái quan tài bằng Lam Tinh kia.

Mặc dù những vật phẩm khác trong lâu đài băng rất nhiều, nhưng rõ ràng đồ vật bên trong trữ vật giới chỉ kia, lại càng trân quý hơn.

- Tử Quang Diệt Thiên.

Lão giả áo bào tím trực tiếp ngăn cản trước mặt Ưng lão, bổ ra một chưởng.

Một đạo hư ảnh thủ chưởng màu tím, đột nhiên hóa thành tử ảnh đầy trời, trực tiếp ập tới.

Hiển nhiên, tiểu đội của lão giả áo bào tím đã thương lượng xong.

Lão giả áo bào tím phụ trách kiềm chế Ưng lão.

Bên kia, tên Đại Đế trẻ tuổi thì phóng tới Kinh Khải, trong tay xuất hiện một thanh trường phủ kim sắc, lúc vung lên, liền bổ ra một đạo hàn quang màu đỏ, vô cùng hung ác bá đạo.

Đối mặt với tên Đại Đế kia, Kinh Khải không yếu thế chút nào, vô số chùm tia sáng kim sưacs, lập tức xoay quanh người, va chạm mãnh liệt với tên Đại Đế trẻ tuổi, biểu hiện thập phần dũng mãnh.

- Ha ha, Ưng lão, nếu như thành viên của các ngươi đã thích loại phương thức phân chia này, vậy thì không hay rồi.

Lão giả áo bào tím đột nhiên chưởng ra một đạo ánh sáng màu tím.

- Lôi Thông, không nên làm bị thương tên Tuần Thú Sư của Cửu hoàng tử, chỉ cần lấy được trữ vật giới chỉ là được.

Lão giả áo bào tím giả vờ bày ra bộ dạng của một người tốt, nhưng trên mặt lại nở nụ cười tà dị dữ tợn.

- Yên tâm.

Tên Chuẩn Thánh Chủ còn lại trong đội ngũ lão giả áo bào tím, chợt cười thâm ý.

Đối phó với một tên Vương Giả, còn không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?

Chuyện Triệu Phong có được Vân Tằm Tiên Điệp, hắn đã biết rõ từ lâu, cho nên đã có chuẩn bị.

Cho dù bị phấn hoa của Vân Tằm Tiên Điệp phung trúng, hắn vẫn nắm chắc có thể khống chế được Triệu Phong.

- Lôi Quang Phược.

Song chưởng của Lôi Thông, trực tiếp chém ra một đạo lôi quang xiềng xích, quấn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong thong dong lui ra sau vài bước, tay trái vung lên.

Ngay lập tức, một đạo bóng trắng cực lớn, liền ngăn cản trước mặt Triệu Phong, khí tức Yêu thú hung tàn cuồng bạo, liền lao thẳng tới chỗ Lôi Thông.

Đây chính là trân thú mà hắn vô tình thuần phục được trong lúc thuần phục đàn Yêu thú, khi mới vừa tiến nhập lăng mộ Hoàng tộc. Để thuần phục được nó, hắn phải hao tổn rất nhiều tinh lực mới thành công.

- Đây là? Trân thú trong không gian Thái Cổ?

Sắc mặt Lôi Thông thoáng run, chỉ thấy trước mặt là một đầu cự hùng, toàn thân đều là lông trắng bằng băng.

Thực lực của trân thú, vốn vượt qua cảnh giới bản thân, hơn nữa đầu cự hùng băng tinh này, lại xuất xứ từ không gian Thái Cổ, cho nên không hề bị quy tắc không gian áp chế, chiến lực vô cùng kinh người.

- Làm sao có thể? Tiểu tử kia có thể thuần phục được trân thú Đại Đế trong không gian Thái Cổ sao?

Sắc mặt lão giả áo bào tím thoáng trầm xuống.

Hắn vốn cho rằng Triệu Phong ỷ vào Vân Tằm Tiên Điệp mà Nam Phong vương tặng cho, đạt được một danh ngạch Tuần Thú Sư, còn bản lĩnh thuần phục Yêu thú của đối phương thì rất bình thường.

Nếu không, Tuần Thú Sư cảnh giới Vương Giả, sao có thể thuần hóa được trân thú trong không gian Thái Cổ còn sót lại.

Cho dù là một ít Tuần Thú Tông Sư cấp bậc Đại Đế, phối hợp với tiểu đội, tiến hành áp chế, cũng rất khó thuần phục được.

- Cự Hùng Băng Tinh cấp Đại Đế, tốt.

Ưng lão không khỏi tán thưởng.

Thực ra, hắn cũng rất hoài nghi đối với bản lĩnh thuần thú của Triệu Phong.

Nhưng mỗi lần, Triệu Phong đều mang cho hắn kinh hỉ không thể tưởng tượng nổi.

Triệu Phong công phá thành công mấy khu vực truyền thừa, ngoài ra còn thuần hóa được trân thú chiến lực cường đại.

Như vậy, lãng phí trận pháp bảo vệ tính mạng trong Hộ Long Ngọc, cũng xem như có lãi.

Huống hồ, trong tay Triệu Phong còn có Thứ Thần Khí phụ trợ như Mê Không Giới.

Grào...

Cự Hùng Băng Tinh gầm rú một tiếng, cự trảo màu trắng giống như lôi đình, đập thẳng tới Lôi Thông, kình phong cực kỳ băng hàn, ngay cả không khí cũng trực tiếp đông cứng.

Mà đạo lôi quang xiềng xích do Lôi Thông đánh ra, lại bị thân thể Cự Hùng Băng Tinh, trực tiếp ngăn cản, ngay cả một chút hiệu quả cũng không có.

Vụt...

Lôi Thông nghiêng người, tránh né công kích của Cự Hùng Băng Tinh.

- Lôi Quang Điện Thương.

Đối mặt với Cự Hùng Băng Tinh cấp bậc Đại Đế, Lôi Thông sẽ không hạ thủ lưu tình.

Toàn thân Lôi Thông lập lòe lôi quang, lực lượng Lang Đế ngưng tụ trên đỉnh đầu, một đạo ngân thương Lang Đế thô to như cánh tay, chậm rãi ngưng tụ thành.

Phốc…

Lôi Thông một tay cầm Lôi Quang Điện Thương, khí thế tăng vọt, lôi quang chập chờn quanh người, hung hăng va chạm với Cự Hùng Băng Tinh.

- Lực đạo thật mạnh.

Hai tay Lôi Thông tê rần, vội vàng lui ra sau vài bước.

Công kích thuộc tính Lôi của hắn, đối diện với Cự Hùng Băng Tinh da dày thịt thô, hiệu quả rất thấp, còn mơ hồ bị khắc chế.

Lúc này, Triệu Phong đã đi đến bên cạnh quan tài Lam Tinh.

- Tiểu bối, đừng hòng thực hiện mưu đồ.

Lôi Thông tức giận vô cùng, trực tiếp đem Lôi Quang Điện Thương trong tay ném ra, mục tiêu chính là quan tài làm bằng Lam Tinh.

Sau đó, tốc độ Lôi Thông bạo tăng, lao thẳng tới chỗ Triệu Phong.

Cự Hùng Băng Tinh có thể khắc chế hắn nhất định.

Nếu đã như vậy, Lôi Thông lập tức thay đổi chiến thuật, lợi dụng ưu thế tốc độ, không chính diện chiến đấu với Cự Hùng Băng Tinh, mà trước hết áp chế Triệu Phong, sau đó cướp lấy trữ vật giới chỉ.

Sở đoản của Cự Hùng Băng Tinh, cũng chính là tốc độ.

Vụt...

Lôi Quang Điện Thương, trực tiếp cắm vào trong quan tài băng, trường mâu chỉ cách trữ vật giới chỉ không đến một tấc.

Ầm...

Quan tài Lam Tinh vốn đã bị hư hại nhất định, gặp phải trọng kích thuộc tính Lôi mãnh liệt như thế, liền trực tiếp nổ tung.

- Tiểu bối, trước tiên giải quyết ngươi.

Trên mặt Lôi Thông lộ ra một tia hung ác, trực tiếp đánh về phía Triệu Phong đang cấp tốc thối lui.

- Chậm đã, trữ vật giới chỉ đã nằm trong tay ta, có phải nên dừng tay hay không?

Triệu Phong nở nụ cười nhàn nhạt, dáng vẻ thong dong, trong tay lộ ra một chiếc nhẫn ám kim.

- Cái gì? Làm sao có thể?

Lôi Thông lập tức kinh hãi.

Đạo Lôi Quang Điện Thương vừa rồi của hắn, đã đánh trúng bên cạnh trữ vật giới chỉ, sau đó quan tài Lam Tinh lập tức nổ tung.

Từ đầu tới cuối, Triệu Phong đều không tiếp cận trữ vật giới chỉ.

Meo…

Lúc này, trên vai Triệu Phong chợt lóe lên một đạo hư ảnh màu xám bạc, Tiểu Tặc Miêu xuất hiện, ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như đang nói, công lao là nhờ ta.

- Linh sủng thiên phú Độn Không?

Ánh mắt Lôi Thông thoáng run, hai nắm đấm siết chặt, nhìn chằm chằm Triệu Phong, dường như vẫn không cam lòng.

Lúc này, lão giả áo bào tím và tên Đại Đế còn lại, cũng nhìn thấy kết quả tranh đoạt của Lôi Thông và Triệu Phong, sắc mặt biến đổi không ngừng, không thể nào tiếp nhận nổi.

- Nên dừng tay thôi, có lẽ nơi này vẫn còn truyền thừa khác.

Ưng lão cũng nhìn ra vẻ mặt không cam lòng của đám người lão giả áo bào tím, lập tức lên tiếng khuyên can.

- Được, Ưng lão, lần này xem như các ngươi thắng.

Ánh mắt lão giả áo bào tím lộ vẻ âm trầm, thoáng nhìn qua Triệu Phong.

Lôi Thông và tên Đại Đế trẻ tuổi kia lập tức dừng tay, ngược lại bắt đầu vơ vét những vật phẩm tài nguyên bên trong tòa lâu đài băng.

- Tên Triệu Phong này thật khó giải quyết, Linh sủng trên người vô cùng đặc thù.

Lôi Thông vôi vàng truyền âm cho hai người kia, lên tiếng giải thích.

Thất bại trong tay một tên Vương Giả, Lôi Thông vô cùng xấu hổ và không cam lòng.

- Hắc hắc, không vội, trước mắt chúng ta vẫn cần tiểu đội của Ưng lão trợ giúp, đợi đến khi thời cơ chín muồi, cứ thu hồi toàn bộ là được.

Lão giả áo bào tím thâm ý nói.

- Đúng, trước hết cứ thả cho bọn chúng một lần.

Tên Đại Đế trẻ tuổi, lập tức phấn chấn tinh thần.

Kinh Khải vô cùng mừng rỡ, chỉ hận không thể lập tức chạy tới.

Không ngờ Linh sủng trong tay Triệu Phong lại cường đại như thế, có thể thần không biết quỷ không hay, bắt được trữ vật giới chỉ.

- Mau xem trong trữ vật giới chỉ có bảo vật gì?

Triệu Phong dùng linh thức thăm dò không gian trữ vật, không khỏi có chút nghi hoặc.

- Không ngờ chỉ là tài nguyên của Huyền Quang Cảnh tiểu thành.

- Tài nguyên của Thánh Chủ tiểu thành cũng không tệ rồi, đây mới chỉ là khu vực biên giới của Hắc Phong Cốc mà thôi.

Kinh Khải càng thêm chờ mong đối với lần thăm dò tiếp theo.

Sau đó, tiểu đội Ưng lão đều đem vật phẩm trong trữ vật giới chỉ chia đều, một mình Triệu Phong độc chiếm bốn thành.

- Đi thôi, Ưng lão, việc thăm dò Hắc Phong Cốc, chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Vẻ mặt lão giả áo bào tím vẫn lạnh nhạt, phảng phất như đã quên mất vừa rồi mình tức giận như thế nào.

- Ừm.

Khoảnh khắc vừa đi ra khỏi Tiểu Thế Giới truyền thừa, tiểu đội lại bắt gặp một đội ngũ khác cũng đang tiến vào cấm địa Hắc Phong Cốc.

- Đó là Đội ngũ của Nhị hoàng tử.

Lão giả áo bào tím nhíu mày.

Nhị hoàng tử không có hùng tâm tráng chí, nhưng quan hệ sau lưng hắn lại hết sức phức tạp khổng lồ, bởi vậy thực lực chỉnh thể vẫn xếp thứ năm trong hàng ngũ hoàng tử.

Tiểu đội ngũ này có đến bốn người, ba Chuẩn Thánh Chủ, một Đại Đế, nhưng thực lực của mỗi thành viên, có lẽ đều mạnh hơn bọn hắn một chút.

Đối mặt với đội ngũ của Nhị hoàng tử, cho dù tiểu đội của hai người liên hợp, cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi.

- Chúng ta mau hành động, lúc này Hắc Ám Âm Phong trong Hắc Phong Cốc bỗng nhiên yếu bớt, nói không chừng nó sẽ mau chóng khôi phục lại bình thường.

Ánh mắt Lôi Thông có chút lo lắng.

Mọi người cũng không phát giác ra bước chân của mình đã nhanh hơn, chỉ biết đội ngũ tiến vào Hắc Phong Cốc, càng lúc càng nhiều, không thể lãng phí tiên cơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.