Chương trước
Chương sau
Trên không trung của Mộng cảnh Thái Cổ, một tầng mây đen đè xuống, bầu trời đột nhiên trở nên âm trầm, một tia lôi quang như ẩn như hiện.

- Tới rồi sao?

Trong lòng Triệu Phong kích động, mở ra hai mắt đang nhắm chặt.

Đây chính là nguyên nhân mà hắn đắp nặn Tiểu Thế Giới trong Mộng cảnh Thái Cổ, hắn vẫn một mực chờ đợi trận Lôi Vũ Phong Bạo tiếp theo.

Triệu Phong đã từng nghĩ ra ý nghĩ này, cho nên nhất định phải thử nghiệm một phen, đó là: tìm hiểu Phong Lôi Tiểu Thế Giới trong Lôi Vũ Phong Bạo tại không gian Mộng cảnh Thái Cổ.

Tách tách tách…

Bầu trời tối dần, từng hạt mưa nhỏ từ trên trời rơi xuống.

Những giọt mưa này, lập tức tiến vào không gian Tiểu Thế Giới của Triệu Phong.

Triệu Phong cảm thấy, Tiểu Thế Giới của mình, dưới sự trùng kích không ngừng của trận mưa, không ngờ lại xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn.

Những giọt mưa Thái Cổ này tiến vào Tiểu Thế Giới của hắn, khiến hắn không cách nào khống chế được.

- Trước mắt chỉ có thể khống chế bên trong Tiểu Thế Giới, sáng tạo ra vật chất trong đó, còn vật chất đến từ bên ngoài, gần như không chịu sự ảnh hưởng của ta, thậm chí nó còn ảnh hưởng tới sự ổn định của Tiểu Thế Giới của ta.

Triệu Phong nhíu mày, Tiểu Thế Giới của hắn, quả thật quá yếu ớt rồi.

Nhưng Triệu Phong không biết rằng, hắn đang ở trong Mộng cảnh Thái Cổ, nếu như trở lại không gian hiện thực, khả năng khống chế và ảnh hưởng của Tiểu Thế Giới của hắn đối với không gian, tuyệt đối vượt xa Tiểu Thế Giới hình thức ban đầu của Đại Đế bình thường.

Mưa trong Mộng cảnh Thái Cổ, cũng là hình thái nguyên thủy nhất, là giọt mưa ẩn chứa khí tức Thái Cổ khổng lồ, so với mưa tại không gian của Triệu Phong, hoàn toàn bất đồng, muốn khống chế những giọt mưa này, cần phải có cấp độ lý giải càng sâu hơn.

Mà muốn ảnh hưởng tới quy tắc áo nghĩa của Mộng cảnh Thái Cổ, cần phải hiểu biết nhất định về bản chất của toàn bộ Mộng cảnh Thái Cổ.

Mà khoảng cách của Triệu Phong đến một bước này, vẫn còn rất xa.

Ầm... Ầm...

Mưa rơi càng lúc càng lớn, ngẫu nhiên có một đạo sấm sét xẹt qua.

Triệu Phong ngẩng đầu nhìn thoáng qua, khẽ lẩm bẩm:

- Lôi Vũ lần này, so với lần trước dường như yếu hơn rất nhiều.

Mà Tiểu Thế Giới của Triệu Phong, dưới sự tẩy rửa của trận mưa, lại càng trở nên trong suốt, phảng phất không lâu nữa sẽ biến mất.

Hai mắt Triệu Phong hiện lên một đạo tinh quang, thúc dục không gian tinh hạch.

Lập tức, Phong Lôi chân nguyên bành trướng, vận chuyển ra ngoài, chảy về phái Tiểu Thế Giới.

Xung quanh Triệu Phong, hình dáng Tiểu Thế Giới đã rõ ràng hơn một chút.

Phía trên Mộng cảnh Thái Cổ, mây đen dày đặc, mưa to như trút nước, ngẫu nhiên có một đạo sấm sét xẹt qua, còn không gian bên dưới, mây đen u ám trôi nổi giữa không trung, Phong Lôi tàn sát bừa bãi.

Cảnh tượng như thế, vô cùng kỳ dị, tựa như một thế giới có hai tầng trời vậy.

Triệu Phong cứ như vậy đắm chìm trong trận mưa của Mộng cảnh Thái Cổ, cảm thụ khí tức Phong Lôi yếu ớt trong đó.

Tiểu Thế Giới xung quanh hắn, cũng theo tâm cảnh của hắn mà chậm rãi biến hóa, thoạt nhìn càng có xu hướng chân thực hơn.

Ầm... Ầm...

Đột nhiên, một tiếng sấm sét nổ mạnh, vang lên trong đầu Triệu Phong, bên trong Tiểu Thế Giới Phong Lôi, xuất hiện rất nhiều lôi điện, bộc phát ra lôi quang.

Uy áp bao trùm khiến vạn vật hít thở không thông, ầm ầm giáng xuống, cảm giác nguy cơ mãnh liệt, khiến cho mắt trái của Triệu Phong nhảy lên một hồi.

- Không tốt.

Rầm rầm rầm…

Một đạo Lôi Điện to lớn đánh lên vị trí của Triệu Phong, phá hủy vạn vật, chỉ để lại một cái hố than đen kịt.

Trong hố than phương viên ba trượng, không còn vật gì khác.

Cây cối xung quanh cháy đen, vẫn còn tia lửa cháy nhen nhóm.

Trên cổ mộc che trời phía xa, Yêu điểu và Cự mãng run rẩy một trận, ánh mắt mơ hồ nhìn về phía hố than.

Một khắc sau.

Một thiếu niên tóc vàng, chợt xuất hiện tại chính giữa hố than.

Cự mãng và Yêu điểu nhìn mãi nên đã tập thành thói quen, rõ ràng cảnh giới của chủ nhân bọn chúng không cao, nhưng lại luôn luôn xuất quỷ nhập thần như vậy.

- Nguy hiểm thật.

Trong lòng Triệu Phong vẫn còn sợ hãi, vừa rồi hắn ở trong trạng thái tìm hiểu, cảm giác đối với ngoại giới rất yếu kém.

Nếu không phải mắt trái cảnh giác, khiến hắn bừng tỉnh thì e rằng đã trực tiếp bị sét đánh chết rồi.

- Loại thời tiết này, theo lý thuyết thì sẽ không đánh xuống Lôi Đình, xem ra là vì Phong Lôi Tiểu Thế Giới hấp dẫn.

Trong lòng Triệu Phong hoàn toàn sáng tỏ, từ khi mây đen kéo đến cho tới bây giờ, đây là đạo Cổ Lôi đầu tiên đánh xuống.

Mà Phong Lôi Tiểu Thế Giới lúc đầu, khả năng hấp dẫn Lôi Điện, còn kém xa so với Thánh Lôi Thể.

Nếu như vận chuyển Thánh Lôi Thể ở đây, đoán chừng sẽ lập tức dẫn xuống mấy đạo Cổ Lôi.

Mặt khác, thời tiết đang dần trở nên xấu hơn, xác suất Cổ Lôi đánh xuống tiếp theo sẽ càng lớn hơn.

Như vậy, cho dù Triệu Phong có thể tùy thời ra vào Mộng cảnh Thái Cổ, cũng không dám triển khai Phong Lôi Tiểu Thế Giới.

Cuối cùng, Triệu Phong đi dạo xung quanh một vòng, thu lại một vài mảnh gỗ ẩn chứa lực lượng Cổ Lôi, sau đó khoanh chân ngồi trong hầm.

- Chỉ còn lại hai tháng là đến cuộc tranh đoạt Thái Tử, ta phải nhanh chóng hoàn thành Tiểu Thế Giới sơ thành.

Triệu Phong thầm quyết tâm.

Đại Đế có thể đắp nặn Tiểu Thế Giới trong vòng một năm, tuyệt đối có thể xưng là tuyệt thế thiên tài.

Vốn dĩ, lấy năng lực học tập và phân tích của Triệu Phong, Tiểu Thế Giới bình thường, chỉ cần bốn tháng là hoàn thành.

Nhưng hắn muốn đắp nặn một Phong Lôi Tiểu Thế Giới ẩn chứa áo nghĩa Mộng cảnh Thái Cổ, bởi vậy độ khó rất cao.

Một khi Tiểu Thế Giới sơ thành của Triệu Phong hoàn thành, uy năng tuyệt đối không tầm thường, nghiền áp Tiểu Thế Giới sơ thành của Đại Đế cũng không phải vấn đề.

Tựa như lúc trước, lần đầu Triệu Phong tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, chỉ ba nhịp hô hấp cũng không chống đỡ nổi.

Trong cung điện của Cửu hoàng tử, đại biểu thế lực khắp nơi đều đang tụ tập.

Ở đây có không ít Vương Giả Đại Đế, đều đứng ở bên cạnh.

Chỉ có một vài cường giả có tước vị và Thánh Chủ của những thế lực Tam Tinh, mới có quyền nói chuyện nhất định.

Trong đó, U Dạ Thánh Quân, Từ lão quái, Nam Phong vương và Chu Tố Nhi cũng ở trong số này.

Nhưng bầu không khí hiện nay, lại có chút áp lực trầm thấp.

- Cửu hoàng tử, thật sự đem danh ngạch thân phận của Tuần Thú Sư giao cho Triệu Phong?

Một tên tráng hán trung niên dáng người khôi ngô, thần sắc trên mặt lộ vẻ bất mãn.

Nhất cử nhất động của hắn, đều tản mát khí lực áp bách cường đại, đây còn là dưới tình huống vẫn tận lực thu liễm.

Sắc mặt Cửu hoàng tử thoáng trầm xuống, kỳ thực hắn cũng chuẩn bị đem vị trí thành viên chiến đấu hệ linh hồn giao cho Triệu Phong.

Không ngờ, lúc Triệu Phong ở trong Hoàng cung lại chủ động tiếp nhận danh ngạch Tuần Thú Sư.

Hơn nữa, Cơ gia vốn ủng hộ hắn, sau khi biết Triệu Phong là thành viên của Cửu hoàng tử, lập tức rời đi, gia nhập trận doanh của Bát hoàng tử, tạo thành tổn thật cực lớn.

Lúc Cửu hoàng tử tiến vào hỏi thăm, Trưởng lão của Cơ gia lại trả lời rằng:

- Có Triệu Phong ở đó, Cơ gia bọn hắn khó có thể lấy được danh ngạch thành viên chiến đấu hệ linh hồn.

Cửu hoàng tử cũng cảm thấy bất đắc dĩ mộtphen, chẳng qua, Cơ gia đã gia nhập phe phái của Bát hoàng tử, cho nên Cửu hoàng tử có giải thích cái gì cũng vô dụng.

Nhưng sự ủng hộ của Triệu Phong, đồng dạng cũng mang đến cho Cửu hoàng tử rất nhiều trợ lực.

Ví dụ như Nam Phong vương và Hải Yên Các.

Thậm chí, ngay cả việc Chu Tố Nhi trợ giúp hắn, tại phương diện nhất định, cũng là nhờ Triệu Phong.

- Triệu Phong chính là Tuần Thú Sư hết sức xuất sắc.

Cửu hoàng tử mỉm cười trả lời, hắn tin rằng Triệu Phong sẽ xuất ra bản lĩnh, không phải hời hợt với hắn.

Thành viên của Hải Yên Các và Nam Phong vương cũng cảm thấy nghi hoặc, Triệu Phong quả thật có thiên phú thuần thú.

Nhưng còn xa mới bì kịp sức chiến đấu của bản thân hắn, thậm chí còn có cả Đồng thuật thần bí khó lường kia.

Chẳng qua, đối với quyết định của Triệu Phong, thành viên của Hải Yên Các cũng không có tư cách hỏi đến.

Mà tráng hán khôi ngô cũng không nói gì thêm nữa, Thạch gia hắn chính là một trong Bát đại thế gia duy nhất đứng sau lưng Cửu hoàng tử.

Hắn cũng không muốn tranh giành danh ngạch Tuần Thú Sư này, chẳng qua là suy nghĩ cho toàn đội,nên hi vọng thành viên trong đoàn đội, có thể đứng tại vị trí mà mình am hiểu nhất.

Bởi vì, đối thủ quá mức cường đại.

Vốn dĩ, tổ chức tình báo đã tiến hành xếp hạng thực lực chỉnh thể của các hoàng tử, mà Cửu hoàng tử lại chỉ xếp hạng thứ sáu.

Hiện nay, đã bị thấp đến vị trí thứ bảy.

Nói cách khác, trong đoạn thời gian này, kỳ ngộ của các hoàng tử khác, đều vượt xa Cửu hoàng tử.

Mà bài danh trước kia của Bát hoàng tử là thứ bảy, bây giờ lại đứng hàng thứ tư, mơ hồ có xu thế tranh đoạt Thái Tử rồi.

Đối diện với những thành viên đoàn đội khủng bố trong hàng ngũ của các vị hoàng tử này, trong lòng mọi người đều có chút không nắm chắc.

- Thạch Vũ Lôi, chỉ cần đoàn đội chúng ta đoàn kết, lại thêm mưu lược của Thần Cơ Tử, cũng không phải là không có sức liều mạng.

Ở bên cạnh, thanh âm chầm chậm của Ưng lão vang lên.

- Hiện nay lão phu vẫn không thể vọng kết luận, tất cả mọi chuyện, đều có quá nhiều biến số không xác định.

Ở bên dưới, có một lão giả râu trắng tay cầm quải trượng, chậm rãi lên tiếng.

Thần Cơ Tử, chính là Trí Giả nổi danh Đại Càn Vương triều, đã mai danh ân tích nhiều năm.

Sự xuất hiện của hắn, khiến cho những lão bối ở đây đều kinh ngạc không thôi.

Hai vị lão bối, mỗi người một câu, lập tức bình ổn quân tâm.

- Ngày mai chính là trận chiến tranh đoạt danh ngạch rồi, tại sao Triệu Phong còn chưa xuất quan?

Một thanh âm trầm thấp bất mãn, từ trong miệng của một Trưởng lão thế lực Tam Tinh bình thường truyền ra.

Cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch, chính là khâu xác định danh ngạch cuối cùng.

Thế nhưng, khâu này, thật ra không lãng phí bao nhiêu thời gian lắm.

Ví dụ như ở chỗ Cửu hoàng tử, tổng cộng có bảy danh ngạch.

Chu Tố Nhi thân là y sư, y đạo nổi danh hàng đầu, căn bản sẽ không có người tới cướp danh ngạch này, huống hồ e rằng cũng không có lá gan này.

Còn có Thạch Vũ Lôi của Thạch gia, là một tuyệt thế thiên tài đã thức tỉnh thiên phú huyết mạch của thế hệ trước.

Thế lực của Thạch gia, có thể nói là thế lực lớn nhất sau lưng Cửu hoàng tử, căn bản không có người nào dám nhúng tay vào danh ngạch của Thạch Vũ Lôi.

Thậm chí, nếu Thạch gia muốn chiếm thêm một danh ngạch, thì cũng không có thế lực nào dám lên tiếng.

Hơn nữa, cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch, còn có hai quy định hết sức đặc thù.

Thứ nhất, chỉ có thế lực sau lưng hoàng tử đó, hoặc là thế lực không thuộc về bất kỳ người nào, mới có quyền tranh đoạt danh ngạch.

Thứ hai, bất kể tranh đoạt danh ngạch nào đi nữa, cảnh giới của bản thân, đều không thể cao hơn người có được danh ngạch.

Nói cách khác, một vị Tuần Thú Sư muốn tranh đoạt danh ngạch của Triệu Phong, như vậy thì vị Tuần Thú Sư đó không thể là thế lực sau lưng hoàng tử khác, cảnh giới vốn có cũng không thể cao hơn Triệu Phong.

Dưới nhiều loại hạn chế như vậy, cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch, cũng không kịch liệt phức tạp như trong tưởng tượng.

- Nếu như ngày mai Triệu Phong còn không xuất quan, lúc đó cũng chỉ có thể quấy rầy mà thôi.

Cửu hoàng tử có chút bất đắc dĩ, còn nhớ rõ lần trước mình đi bái phỏng Triệu Phong, hắn vẫn đang bế quan ở trong đó.

Chẳng qua, Cửu hoàng tử cũng có chút chờ mong.

Triệu Phong chính là thành viên chủ yếu mà hắn tán thành, nếu như thực lực tăng trưởng, thì tự nhiên chính là chuyện tốt.

Phốc…

Bỗng nhiên, một luồng khí tức to lớn ập tới.

Thần sắc của toàn bộ cường giả tại đây đều ngưng tụ, nhìn về phía bên ngoài điện.

- Cửu hoàng tử, Thiết mỗ quấy rầy rồi.

Chỉ thấy, một vị lão giả uy nghiêm mặc đại bào đỏ sậm, đứng bên ngoài điện, trên người tỏa ra khí thế uy hiếp vô hình, khiến cho hô hấp của toàn bộ cường giả trong điện, đều trở nên ngưng trệ.

Bên cạnh hắn còn có mấy người, đều là người của Thiết gia, trong đó có một vị nữ tử tao nhã tú lệ, ánh mắt đảo nhanh một lượt trong đại điện.

- Hồng Nam tiền bối, ngày mai chính là cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch rồi, hôm nay đến chỗ ta là có gì chỉ giáo?

Cửu hoàng tử mỉm cười tiến lên.

Thiết gia chính là tồn tại đỉnh phong trong Bát đại thế gia, không hề kém thế lực gia tộc cự phách Tam Tinh đỉnh phong nào, hiện nay là phe phái đứng sau lưng Tứ hoàng tử.

- Lão phu tới tìm Triệu Phong.

Thanh âm rõ to của Thiết Hồng Nam vang vọng khắp toàn bộ đại điện.

Đối với hành vi hoàn toàn vô lễ này, không người nào ở đây dám ra tay ngăn cản.

Ngay cả Trưởng lão đại biểu của Thạch gia, cũng chỉ cúi đầu không nói.

Mặc dù đều là Bát đại thế gia, nhưng Thạch gia lại kém xa so với Thiết gia trấn thủ dị tộc phía Tây Bắc.

Hơn nữa, vị Thiết Hồng Nam này, còn là một vị Thánh Chủ cực kỳ cổ xưa của Thiết gia.

- Hồng Nam tiền bối, Triệu Phong còn đang bế quan.

Trên mặt Cửu hoàng tử lộ vẻ áy náy.

- Ồ? Hắn không phải là cố ý trốn tránh Thiết gia ta chứ?

Trên mặt Thiết Hồng Nam lộ ra thần sắc giận dữ, một luồng khí tức cực nóng vô cùng bá đạo, ầm ầm tản ra, khiến cho thể xác và tinh thần của vô số cường giả khác trong điện đều cảm thấy áp lực, linh hồn khẽ run rẩy, khí huyết chân nguyên trong cơ thể phảng phất như bị thiêu đốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.