Đoan Mộc Thanh đang bế quan, lập tức mở mắt.
Vừa rồi, hắn lại một lần nữa bị luồng gợn sóng thần bí kia xuyên thấu.
Cảm giác lần này, lại càng mãnh liệt hơn.
Tình huống giống như tất cả mọi thứ trong cơ thể, đều bị luồng lực lượng thần bí này khống chế.
Linh thức của Đoan Mộc Thanh quét về nơi bế quan của Triệu Phong.
Hào quang trên mái tóc vàng nhạt của Triệu Phong đã dần biến mất.
Luồng lực lượng thần bí này cũng chỉ lóe lên rồi biến mất.
- Triệu Phong, có lẽ sắp tỉnh lại rồi, haizz…
Trong lòng Đoan Mộc Thanh vô cùng mừng rỡ, nhưng nghĩ đến mục đích chuyến này đến đây của mình, hắn không khỏi thở dài một tiếng, ánh mắt trở nên phức tạp.
Trong không gian mắt trái.
Hiện nay, chỉ còn lại một khối kim cầu thần bí, tản ra gợn sóng kim sắc.
Gợn sóng kim sắc, không phải chiếu sáng không gian đen kịt này, mà là xuyên thấu màn đen, chiếu đến địa phương nào đó không biết tên.
Khối kim cầu tản mát ra kim quang chấn động, chậm rãi buông xuống.
Không gian đen kịt, lại trở nên bình tĩnh.
Thời gian dần trôi qua, Triệu Phong có thể cảm giác tình huống ngoại giới, thân thể cũng có thể nhúc nhích rồi.
Triệu Phong chậm rãi đứng dậy, phát hiện mắt trái không mở lên được.
- Thật nặng…
Triệu Phong cố gắng mở mắt trái lên.
Ô...ô...ô...n...g!
Trong không gian mắt trái, khối kim cầu đang trôi lơ lửng, chợt phát ra một trận kim quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3265247/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.