Chương trước
Chương sau
Vụt vụt vụt...

Vân Tằm Tiên Điệp phun ra một loạt tàm ti màu sắc rực rỡ, đẹp đẽ tinh mịn. Tốc độ nhả tơ nhanh đến kinh người, khiến cho hai tên Đại Đế đỉnh phong cũng không kịp trở tay.

- Không tốt! Không ngờ lại là Vân Tằm Tiên Điệp…

Trung niên mặt đen và thanh niên mặc hắc khải, bị tàm ti liên tục không dứt trói chặt lấy.

Tàm ti này vô cùng chắc chắn, có tính năng bắt dính rất kỳ lạ, khó có thể thoát khỏi.

Chỉ trong nháy mắt, hai vị Đại Đế đỉnh phong đã bị Vân Tằm Tiên Điệp trói buộc, biến thành hai cái bánh chưng màu sắc rực rỡ.

Ầm…

Bích Thanh Nguyệt và lão giả mặt tím còn lại, cũng bị tàm ti lan tới, nhưng hai người cách hơi xa, lại toàn lực bùng nổ chân nguyên và sức mạnh to lớn, lập tức đánh băng những tàm ti tiếp cận thân thể.

Trên thực tế.

Triệu Phong cũng không hy vọng xa vời một lần có thể trói buộc bốn vị Đại Đế đỉnh phong, nếu làm vậy, lực bắt dính của tàm ti mà Vân Tằm Tiên Điệp phóng sẽ bị phân hóa.

Bước đầu tiên của hắn, chính là bắt dính hai vị Đại Đế đỉnh phong gần mình, mục tiêu xem như đã đạt thành rồi.

- Lực công kích của Vân Tằm Tiên Điệp không mạnh, nhưng năng lực phụ trợ, lại vô cùng cường hãn…

Sau khi Triệu Phong một lần phục kích thành công, trong lòng liền ổn định lại.

Trước hết có thể khiến cho hai gã Đại Đế đỉnh phong mất đi năng lực chiến đấu, áp lực lên hắn cũng sẽ giảm mạnh.

- Chuyện có chút khó giải quyết rồi, không ngờ kẻ này lại có thể khống chế được Vân Tằm Tiên Điệp…

Lão giả mặt tím lui lại, sắc mặt thoáng rung động.

Hai người cũng nhờ không ra tay trước, cho nên mới không bị Vân Tằm Tiên Điệp phục kích trói buộc.

Nếu đặt mình vào hoàn cảnh người khác, cho dù đổi lại là Bích Thanh Nguyệt và lão giả mặt tím, kết quả cũng sẽ không có gì khác nhau.

- Đừng lo.

Ánh mắt Bích Thanh Nguyệt rơi xuống hai cái “bánh chưng lớn” màu sắc sặc sỡ đang giãy giụa, bình tĩnh truyền âm:

- Vân Tằm Tiên Điệp chỉ có tính phụ trợ là mạnh, trong chốc lát cũng không thể giết chết hai vị Đại Đế đỉnh phong. Chỉ cần chúng ta tạo nên áp lực với Triệu Phong và Vân Tằm Tiên Điệp, hai vị Trưởng lão cũng có thể giãy thoát khỏi vòng vây.

Nghe vậy, lão giả mặt tím mới thở phào một hơi.

Nhìn kỹ lại thì trong hai cái bánh chưng lớn màu sắc sặc sỡ kia, bắt đầu phát ra lực lượng chấn động kinh người, mà Vân Tàm Tiên Ti cũng thỉnh thoảng truyền đến âm thanh đứt gãy.

Hiển nhiên, hai vị Đại Đế đỉnh phong bị trói buộc, đang toàn lực bộc phát, hoàn toàn có cơ hội thoát khỏi sự trói buộc.

Không đến thời gian một nhịp hô hấp.

Rắc… Xẹt xẹt…

Bên ngoài hai cái bánh chưng lớn màu sắc sặc sỡ, không ngờ lại xuất hiện một vài vết rách, bên trong truyền đến tiếng gầm gừ tức giận của hai vị Đại Đế đỉnh phong.

- Lên! Năng lực của Vân Tằm Tiên Điệp cũng không phải cường đại đến mức có thể uy hiếp Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh như trong truyền thuyết…

Lão giả mặt tím quát lớn một tiếng, giết đến trước mặt Triệu Phong.

Chỉ cần hắn tạo nên áp lực cho Triệu Phong, hai vị Đại Đế đỉnh phong đang bị trói buộc, vẫn có thể thuận lợi thoát vây.

Đôi mi thanh tú của Bích Thanh Nguyệt nhíu lại, không khỏi có chút chần chừ, nhưng lại không thể không đuổi theo.

Nàng mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, tiến độ hai vị Đại Đế đỉnh phong giãy thoát, so với dự đoán còn nhanh hơn không ít.

Dựa theo lời đồn về năng lực, Vân Tằm Tiên Điệp muốn trói buộc vài vị Đại Đế, hẳn là rất thoải mái mới đúng. Trong truyền thuyết, Vân Tằm Tiên Điệp còn từng tham gia vây diệt một Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh nữa.

Nhưng có lẽ, đầu Vân Tằm Tiên Điệp này vẫn còn suy yếu, không thể phát huy chiến lực đỉnh phong.

Rắc… Xẹt xẹt…

Mắt thấy hai vị Đại Đế sắp phá được cái bánh chưng lớn màu sắc sặc sỡ.

- Giết!

Cùng lúc đó, lão giả mặt tím và Bích Thanh Nguyệt, một trước một sau cũng giết đến chỗ Triệu Phong.

Đứng cách đó không xa, đám cường giả lão giả tóc bạc của Vương Hầu phủ, đều cảm thấy trái tim nhảy lên đến cổ họng.

Mọi người không khỏi than thầm, ngay cả Triệu Phong đang bị bao vây cũng cảm thấy ngoài dự liệu, tuy rằng có thể khống chế được Vân Tằm Tiên Điệp, thế nhưng muốn chống lại năm vị Đại Đế đỉnh phong, thì vẫn không đủ.

Hơn nữa, Huyền La Ma Đế thực lực mạnh nhất, cũng đang đánh tới.

Vào thời khắc chỉ treo mành chuông này, trên gương mặt bình tĩnh của Triệu Phong, cũng không khỏi xuất hiện vẻ ngưng trọng.

- Thành hay bại, chính là lúc này.

Triệu Phong bỗng nhiên vung tay lên, Vân Tằm Tiên Điệp phía trước, đột nhiên vỗ động đôi cánh trong suốt.

Người có lòng tất sẽ phát hiện, sau khi Vân Tằm Tiên Điệp thành công trói buộc hai vị Đại Đế đỉnh phong, lập tức không để ý đến nữa.

Ngay cả Triệu Phong dường như cũng không định vây giết hai vị Đại Đế đỉnh phong này.

Phốc…

Lúc này, Vân Tằm Tiên Điệp đột nhiên vỗ cánh, một đám phấn hoa màu sắc sặc sỡ bán trong suốt, tạo thành một tầng lốc xoáy rực rỡ, chỉ trong nháy mắt đã quét qua phương viên mấy trăm trượng.

- Cẩn thận! Là “Thải Mộng phấn hoa” của Vân Tằm Tiên Điệp.

Bích Thanh Nguyệt trong quá trình tiến lên, vẫn luôn đề phòng và nghi hoặc, đến khi cơn lốc do phấn hoa tạo thành kia quét đến, trong lòng mới giật mình.

Thủ đoạn phụ trợ của Vân Tằm Tiên Điệp, không chỉ có mỗi tàm ti.

Những phấn hoa này, thậm chí năng lực càng kỳ lạ hơn.

Phốc…

Lão giả mặt tím và Bích Thanh Nguyệt khó có thể né tránh, lập tức bị cơn lốc xoáy Thải Mộng phấn hoa bao phủ.

Phản ứng của Bích Thanh Nguyệt nhanh hơn một chút, toàn thân nổi lên một tầng nguyệt huy trong suốt như thủy tinh ngọc chất, phảng phất giống như một tầng phòng hộ thiên nhiên, hơn nữa có thể ngăn cảnh những khí quan như tai, mũi,…

Dù vậy.

Khoảnh khắc bị “Thải Mộng phấn hoa” quét qua bao phủ, thân thể mềm mại yêu kiều của Bích Thanh Nguyệt cũng truyền đến cảm giác suy yếu vô lực, căn bản không dám tiến tới nữa.

Bích Thanh Nguyệt cũng không biết rằng, lúc nàng chần chờ trong giây lát này, cũng đã cải biến vận mệnh của nàng.

- Không tốt! Chân nguyên trong người ta…

Lão giả mặt tím đang lao về phía trước, bị “Thải Mộng phấn hoa” chính diện tập trung, phải thừa nhận uy lực trung tâm của phấn hoa.

Lúc này, toàn thân hắn suy yếu vô lực, chân nguyên huyết mạch, mơ hồ không khống chế được, trên mặt lộ vẻ khủng hoảng.

Thân là Đại Đế đỉnh phong, hắn kiệt lực thúc dục bí pháp chân nguyên, tất nhiên sẽ không sực sự sụp đổ, nhưng thực lực, và nhất là năng lực hành động, lại giảm xuống một tầng.

- Loại năng lực kỳ dị của Thải Mộng phấn hoa này, có thể xuyên thấu vật chất linh hồn, cho dù là đối với Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng có hiệu quả nhất định.

Trên mặt Triệu Phong lộ ra ý cười, khẽ gật đầu.

Hắn dám đối đầu với năm đại Hư Thần Cảnh hàng đầu, tự nhiên phải có chỗ dựa và át chủ bài đằng sau.

Giờ phút này, lực lượng của Thải Mộng phấn hoa, đã khiến cho thực lực của hai vị Đại Đế đỉnh phong, phân biệt giảm xuống nửa bậc và một tầng.

Nhất là lão giả mặt tím, hắn đứng thẳng bất động tại chỗ, mồ hôi lạnh trên trán đổ ra không ngừng, đang kiệt lực chống lại lực lượng của Thải Mộng phấn hoa, không thể phát động công kích với Triệu Phong.

Rắc… Xẹt xẹt…

Đúng lúc này, bên ngoài hai cái bánh chưng lớn sặc sỡ, lại xuất hiện vết rạn, thậm chí lộ ra cái đầu của hai vị Đại Đế đỉnh phong.

Hai vị Đại Đế đỉnh phong toàn lực bùng nổ, thoáng cái đã sắp sửa đột phá trói buộc, trên gương mặt tái mét lộ vẻ oán hận tột cùng.

Chỉ chờ sau khi đột phá trói buộc, hai người sẽ phát động công kích tuyệt mệnh đối với Triệu Phong.

Hai người Bích Thanh Nguyệt bị “Thải Mộng phấn hoa” ảnh hưởng, trong mắt cũng lộ ra một tia hi vọng.

- Ha ha, khoảnh khắc phá kén mà ra, cũng chính là lúc bắt đầu “cuộc sống mới” của các ngươi…

Triệu Phong không sợ mà ngược lại còn cười.

Tiếng cười khẽ của thiếu niên kia, khiến trong lòng Bích Thanh Nguyệt, đột nhiên trầm xuống một cách khó hiểu.

Từ đầu tới cuối, thiếu niên tóc tím này, vẫn trấn định tự nhiên, trên mặt lộ vẻ thâm sâu khó lường.

Những điều này, hoàn toàn giống như những gì mà nàng tổng kết được từ trong tình báo.

Vụt... Ô...ô...ô...n...g!

Triệu Phong đột nhiên vung tay lên, bên tai truyền đến tiếng ong mật kêu.

- Đó là…

Trong lòng Bích Thanh Nguyệt chấn động, chỉ thấy giữa tay Triệu Phong,đột nhiên xuất hiện tám con Độc Phong màu sắc sặc sỡ.

Khí tức chấn động trên người mỗi con Độc Phong, đều sánh ngang với Vương Giả, thậm chí là Vương Giả đỉnh phong, toàn thân phát ra một loại nguy cơ cực kỳ đáng sợ.

- Ngũ Độc Phong Vương! Cẩn thận…

Bích Thanh Nguyệt dường như nhận ra được lại lịch của những Độc Phong này, trong lòng không khỏi phát lạnh.

Đáng tiếc là nàng nhắc nhở đã muộn.

Hai tên Đại Đế đỉnh phong, dốc hết lực lượng toàn thân, thân thể chỉ mới lộ ra khỏi cái bánh chưng lớn sặc sỡ được một nửa.

Thế nhưng.

Trong khoảnh khắc thân thể lộ ra ngoài, lại chính là thời điểm bắt đầu ác mộng của bọn hắn.

Ong ong ong… Phốc phốc phốc…

Trong đó, một tên Đại Đế đỉnh phong, bị bốn con Độc Phong màu sắc sặc sỡ đâm trúng, liền cảm thấy trái tim lạnh lẽo.

Loại chủng tộc Ngũ Độc Kỳ Phong này, công kích bản thể không tính là mạnh, nhưng loại công kích “tự sát” này, phải trả giá bằng sinh mệnh và linh hồn, cho nên mới có được thủ đoạn vượt cấp giết địch.

Trên lý thuyết, mỗi một Phong Vương, đều có được năng lực sát thương Đại Đế.

Nhưng để bảo đảm, cho nên Triệu Phong mới phân biệt sử dụng đến bốn Phong Vương với một Đại Đế, mà còn nhằm vào lúc bọn họ vừa mới đột phá “kén tơ” màu sắc rực rỡ, thủ đoạn phòng hộ rất hữu hạn.

Nếu như thời gian quá sớm thì cũng không được.

Bởi vì tính năng dẻo dai bền bỉ của bản thân Vân Tàm Tiên Ti, có lực lượng phòng ngự rất mạnh, cho dù là Đại Đế cũng khó có thể đột phá được.

Phốc phốc phốc…

Chỉ trong phút chốc, hai gã Đại Đế đỉnh phong đã bị tám con Phong Vương sử dụng loại công kích tự sát, toàn thân vỡ ra, huyết nhục lộ ra màu xanh lục ghê người.

Một màn này, khiến cho Bích Thanh Nguyệt và lão giả mặt tím đều sợ đến ngây người.

Chỉ trong chớp mắt, hai tên Đại Đế đỉnh phong, đã bị tám đầu “Ngũ Độc Phong Vương” tập kích mà ngã xuống.

Loại ngã xuống này, không phải là oanh oanh liệt liệt, mà là chết một cách bất ngờ không kịp phòng bị, lại càng vô cùng khó hiểu.

- Loại công kích tự sát của Ngũ Độc Kỳ Phong, rất thích hợp để đánh lén và xuất kỳ bất ý. Nếu như mục tiêu có phòng bị, thì hiệu quả cũng sẽ giảm mạnh.

Trong lòng Triệu Phong không khỏi chấn động.

Hai người vừa chết, đều là Đại Đế đỉnh phong a.

Dưới tình huống đơn đấu, Triệu Phong muốn giết người nào trong hai người, có lẽ cũng phải mất đến mười nhịp hô hấp.

- Thải Mộng phấn hoa… Không tốt! Ngũ Độc Kỳ Phong!

Đúng lúc này, “Huyền La Ma Đế” đã hóa thành bóng ma hư diễm vĩ đại, đã phá không mà đến.

Trước đó, bởi vì hắn phải ra tay đối phó với những Đại Đế của Vương Hầu phủ, cho nên mới đến chậm.

Trong quá trình chạy đến gần, hắn nhìn thấy hai tên Đại Đế bị tàm ti trói buộc, còn hai người Bích Thanh Nguyệt thì bị Thải Mộng phấn hoa tập kích.

Chờ đến khi hắn đuổi tới, thì hai gã Đại Đế đỉnh phong đã bị rơi vào công kích mang tính tự sát của Ngũ Độc Kỳ Phong.

Hết thảy những điều này, đều phát sinh trong thời gian vô cùng ngắn ngủi.

Hơn nữa, như vậy còn chưa hết.

Lúc tám con Ngũ Độc Kỳ Phong hoàn thành sứ mệnh “đồng quy vu tận”, Triệu Phong cũng ra tay.

- Thánh Lôi Bá Thể!

Triệu Phong bước ra một bước, toàn thân khuếch trương, nở rộ một tầng khí lực điện văn kim sắc rực rỡ, giống như một bức tượng tiểu cự nhận kim lôi.

Chỉ trong một bước, Triệu Phong đã tiếp cận lão giả mặt tím lúc này đã chiến lực giảm mạnh, thân thể suy yếu.

Ầm…

Khí lực mạnh mẽ của Thánh Lôi Thể tầng thứ năm đại thành, giống như một tòa núi cao, ép xuống trên người lão giả mặt tím.

Ọc…

Thân thể lão giả mặt tím vốn dĩ suy yếu vô lực, lập tức giống như thừa nhận cự chùy lôi kích, liền ngã xuống đất, phun ra một búng máu.

Dưới sự ảnh hưởng của “Thải Mộng phấn hoa”, sức chiến đấu của hắn, giảm xuống không chỉ một tầng, mà còn mất đi khả năng vận chuyển chân nguyên huyết mạch như ý.

- Huyễn Thành Lĩnh Vực!

Triệu Phong đánh ra một quyền, Lĩnh Vực Hồn đạo trùng kích, khiến cho lão giả mặt tím như lâm vào vực sâu tuyệt vọng.

- Dừng tay…

Huyền La Ma Đế biến thành “U Diễm Ma Tôn” vĩ đại, mang theo bóng ma hư diễm phô thiên cái địa lao tới, nhưng lại không kịp ngăn trở.

Ầm… Ầm…

Động tác của Triệu Phong không chút trì trệ, một quyền đánh xuống, lập tức khiến lão giả mặt tím tứ phân ngũ liệt.

Dưới sự ảnh hưởng của “Thải Mộng phấn hoa” và “Huyễn Thành Lĩnh Vực” bao phủ, lão giả mặt tím gần như không kịp làm ra bất kỳ hành động phòng ngự gì, thì đã bị Triệu Phong một quyền đánh chết.

Kẻ thứ ba bị giết.

Chỉ trong vài nhịp hô hấp, đã có vị Đại Đế đỉnh phong thứ ba, ngã xuống tại đương trường.

Sau khi hoàn thành một màn đánh giết này, Triệu Phong lại như cố ý hoặc vô tình, liếc nhìn Bích Thanh Nguyệt.

- Thì ra, tàm ti lúc trước trói buộc hai vị Trưởng lão, chỉ là mồi nhử. Mục đích của Triệu Phong, chính là muốn một lưới bắt trọn bốn người chúng ta…

Bích Thanh Nguyệt không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Triệu Phong phục kích lần đầu tiên và bày ra con mồi cho lần thứ hai phục kích, liên hoàn xảo diệu, đều nhằm vào bốn vị Đại Đế đỉnh phong tới trước.

Lúc này.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Triệu Phong, thân hình Bích Thanh Nguyệt đột nhiên phát lạnh một cách khó hiểu.

Nàng đột nhiên ý thức được, bản thân cũng là đối tượng trong lần phục kích thứ hai của Triệu Phong.

Chẳng lẽ… Triệu Phong xem nhẹ mình?

Đáp án rất nhanh được công bố.

Meo…

Vào khoảnh khắc Triệu Phong hoàn thành việc diệt sát đối phương, thì một đạo hư tuyến xám bạc, cũng xuất hiện sau lưng Bích Thanh Nguyệt.

Phốc…

Một thanh chủy thủ u ám, đâm vào sau lưng Bích Thanh Nguyệt, máu tươi lập tức bắn tung tóe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.