Chương trước
Chương sau
Trên không trung dãy núi…

Ầm…

Thân ảnh đầu trọc cao lớn của Cưu Vô Kỵ từ giữa không trung rơi xuống trong dãy núi, đập thẳng lên sườn núi, chấn lên một trận bụi bậm dày đặc.

Chính vào lúc này, đám cường giả bọn Thập Tam Hoàng tử cùng lão giả khô diện mới khó khăn lắm đuổi tới phụ cận, từng tên từng tên tâm linh vô cùng chấn động.

Sức chiến đấu của Cưu Vô Kỵ, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, lúc ở phế tích cổ thành, cũng chỉ vẻn vẹn có mình Triệu Vũ Phi mới có thể hoàn toàn áp chế hắn một bậc.

Có thể nói, dưới Đại Đế, Cưu Vô Kỵ thật khó gặp được đối thủ, chiến lực của hắn không thua kém gì một ít Vương Giả đỉnh phong thành danh.

- Chiến đấu cứ như vậy chấm dứt sao? Tử Phát Song Tặc kia như thế nào làm được?

Lão giả khô diện thất thần một trận.

Bọn họ mới vừa đuổi tới đây, chỉ nhìn thấy kết quả, nhưng không có nhìn thấy quá trình phía trước.

Dựa theo phân tích mà nói, Cưu Vô Kỵ cùng Tử Phát Song Tặc hẳn là chỉ mới gặp nhau không bao lâu.

- Meo meo!

Một con mèo nhỏ ngân hôi sắc thân hình lớn hơn bàn tay một chút, miêu trảo cầm một sợi trường tiên hôi kim sắc, đem nó co rút lại thành một cái vòng cổ, mang vào cổ mình.

- Con mèo kia…

Đám cường giả vừa mới đuổi tới kia đều cảm thấy một trận cổ quái.

Lão giả khô diện cùng Thập Tam Hoàng tử, mơ hồ nhìn thấy đầu Tiểu Tặc Miêu kia ra tay, tham dự vào tràng đại chiến cấp Vương Giả.

- Lui!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh mang theo một tầng hư quang ngân tử sắc, phi độn về phía phương xa.

Đầu tặc miêu như kinh hồng chợt hiện kia, lúc này cũng đã không thấy bóng dáng.

- Khụ khụ…

Trong đám bụi bậm phía dưới, Cưu Vô Kỵ miễn cưỡng đứng lên, thân hình có vẻ chật vật vô lực, vẻ mặt hồi hộp cùng không cam lòng mãnh liệt.

- Cưu Vô Kỵ, lấy thực lực của ngươi, cho dù không địch lại hai tên tiểu tử này, nhưng hẳn là cũng không đến mức bị đánh bại thảm hại như vậy chứ?

Thiên tài Vương Giả Khương Thần của Khương gia, lúc này cũng mới vừa đuổi tới, ngữ khí kinh nghi bất định, hỏi.

Một ít cường giả đuổi tới sau đó, đều là thần tình kinh nghi bất định, ánh mắt lóe sáng.

Dưới tình huống như thế này, những người còn lại cũng đều không dám tùy tiện đuổi bắt Tử Phát Song Tặc, cho dù có lá gan đó, cũng không có tốc độ đó!

- Là ta do khinh địch! Gã thiếu niên tóc tím kia…

Sắc mặt Cưu Vô Kỵ ngưng trọng.

Sau đó hắn chỉ giản lược nói lại một chút quá trình, một ít phán đoán riêng của mình về Triệu Phong, thì lại cũng không có nói gì tới.

Trên thực tế, giai đoạn đầu giao phong, Cưu Vô Kỵ đã hoàn toàn chưởng khống thế cục.

Mấu chốt là sau đó, lĩnh vực Hồn đạo của Triệu Phong đã mạnh mẽ ảnh hưởng đến chiến cuộc. Hơn nữa, Tiểu Tặc Miêu bất ngờ xuất thủ trói buộc, khiến cho Cưu Vô Kỵ bị lật thuyền trong cống rãnh, thua đến mức thất bại tiêu vong.

Nếu lại chiến đấu thêm một lần nữa, Cưu Vô Kỵ không nhất định sẽ chiến thắng, nhưng ít ra sẽ không bị thua nhanh chóng cùng thê thảm đến như vậy.

- Xem ra… lời nói của Cơ Lan của Cơ gia quả thật không giả! Chân chính đáng sợ là gã thiếu niên tóc tím kia!

Vẻ mặt lão giả khô diện thoáng trầm ngâm.

Cưu Vô Kỵ cùng với bọn người thiếu niên Vương Giả Viên Công Phủ cũng âm thầm chấp nhận.

Lực chú ý của mọi người đều bị Không Gian hệ Nam Cung Thánh hấp dẫn, mà lại xem nhẹ gã thiếu niên tóc tím bên cạnh này.

Sự thật tàn khốc đã nghiệm chứng rõ ràng, gã thiếu niên tóc tím bị xem nhẹ kia, mới là kẻ chân chính đáng sợ!

o0o

Bên cạnh một dãy núi trong cổ lâm, một đám các thủ lãnh cùng tinh anh các thế lực bao vây tiễu trừ dần dần hội tụ lại.

Trải qua một trận chiến này, trong lòng mọi người đã mất đi lòng tin đối với việc truy sát Tử Phát Song Tặc.

Dù sao, ân oán giữa mọi người cùng Tử Phát Song Tặc còn chưa đến cục diện ngươi sống ta chết.

Thế nhưng một ít người như bọn người Cưu Vô Kỵ, Khương Thần, Thập Tam Hoàng tử… trong lòng thì vẫn là không cam lòng, không muốn dễ dàng từ bỏ như vậy.

Vụt...

Thời khắc nào đó, trong tầng mây phía sau chợt bay đến một đạo thân ảnh tử oánh sáng lạn, truyền tới một cỗ thiên địa nguyên lực dao động khổng lồ kinh người.

- Người nào?

Một chúng thế lực tinh anh đều quát lớn một tiếng.

- Là Triệu Vũ Phi!

Vài vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ đều không khỏi biến sắc.

Vụt...

Rất nhanh một nàng tiên tử váy tím thanh mỹ tao nhã, thanh lệ thoát tục đã bay xuống đến sơn mạch phụ cận.

Dưới cục diện như thế này, Triệu Vũ Phi đột nhiên nhúng tay vào, là chuyện tình như thế nào?

- Triệu Vũ Phi, Đoan Mộc gia ngươi đừng nói là có cấu kết gì với Tử Phát Song Tặc kia chứ?

Sắc mặt Cưu Vô Kỵ âm trầm, nghi ngờ nói.

Thời điểm tại phế tích cổ thành, Tử Phát Song Tặc duy độc không có ra tay cướp đoạt đối với Đoan Mộc gia, hai bên đều là kẻ đại thắng cuối cùng.

- Tử Phát Song Tặc? Lấy thực lực đám các ngươi, làm sao có thể để hai người kia chạy thoát?

Triệu Vũ Phi bất động thanh sắc nói.

Lời ấy vừa ra, Cưu Vô Kỵ nhất thời có chút thẹn quá hóa giận.

Lấy thân phận lão bối tinh anh của hắn, trước sau lần lượt bại trong tay Triệu Vũ Phi cùng Tử Phát Song Tặc, bao nhiêu mặt mũi cũng đều đã đánh mất sạch sẽ.

Một ít thủ lãnh tinh anh thế lực ở nơi này, sắc mặt cũng có chút khó nhìn.

- Vũ Phi muội!

Thập Tam Hoàng tử một thân chiến bào tử kim, ánh mắt sáng ngời, vội vàng đi tới bắt chuyện, vẻ mặt vô cùng ân cần.

Lão giả khô diện cũng không khỏi hít khẽ một hơi, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.

Một ít người biết tin tức, cũng đều lộ ra vẻ hiểu rõ, bắt đầu châu đầu ghé tai bàn tán lên một trận.

Thập Tam Hoàng tử vẫn luôn yêu thích cùng theo đuổi Triệu Vũ Phi, chuyện này trong giới quý tộc Hoàng đô cũng không phải là đại bí mật gì.

Triệu Vũ Phi cùng Thập Tam Hoàng tử, độ tuổi tương đối tiếp cận.

Tại Hoàng đô Đại Càn, trong một lần tụ hội, Thập Tam Hoàng tử ngẫu nhiên nhìn thấy phương dung khí chất của Triệu Vũ Phi, lập tức liền bị hấp dẫn mạnh mẽ.

Triệu Vũ Phi có được huyết mạch Linh Tộc, da thịt dung nhan rạng rỡ như Nữ thần, căn bản không phải nữ tử thế gian bình thường có khả năng so sánh được.

Toàn bộ Vương triều Đại Càn hiện tại, chẳng biết có bao nhiêu đệ tử Thế gia cùng thiếu niên tài tuấn tôn sùng Triệu Vũ Phi là Nữ thần.

Mà trong số này, Thập Tam Hoàng tử thân phận cao quý, chính là một trong những người cạnh tranh hữu lực nhất.

Thập Tam Hoàng tử trong phần đông các Hoàng tử, mặc dù không phải là kẻ xuất chúng nhất, nhưng lại được Đại Càn Thánh Hoàng cực kỳ yêu thích, thậm chí còn được ban tặng cho Thánh Hoàng bội kiếm mang theo hộ thân.

- Theo tin tức ngoài lề, Hoàng thất Đại Càn đã từng hướng Đoan Mộc gia đưa ra đề nghị liên hôn, ngay cả Đại Càn Thánh Hoàng cũng đều có ý muốn tác hợp Thập Tam Hoàng tử cùng Triệu Vũ Phi!

- Thật có việc này sao? Đoan Mộc gia có chút xuống dốc kia, sao lại có thể cự tuyệt cơ hội bậc này chứ?

Trong đám người truyền đến một ít thanh âm thấp giọng nghị luận.

Một ít thiếu niên tài tuấn có chút ghen tỵ cùng với cực kỳ hâm mộ nhìn về phía Thập Tam Hoàng tử.

Nếu có thể cưới được Nữ thần huyết mạch cao quý như thế về làm vợ, đó là chuyện tình mà bao nhiêu thiên tài, bao nhiêu thế lực ngay cả nằm mơ cũng đều hy vọng a.

Chỉ tiếc, xuất thân cũng có cao thấp, thiên tài bình thường căn bản không tư cách theo đuổi Triệu Vũ Phi!

- Vũ Phi muội, tình huống là như thế này…

Vẻ mặt Thập Tam Hoàng tử tha thiết nhiệt tình, chủ động đem quá trình đuổi bắt Tử Phát Song Tặc nói lại một lần.

Trong dĩ vãng, Triệu Vũ Phi đối với hắn vẫn đều là vô cùng lãnh đạm. Mà lúc này đây, Nữ thần trong cảm nhận của mình thế nhưng lại chủ động hỏi tới, khiến cho trong lòng Thập Tam Hoàng tử hoa tâm nộ phóng.

Kết quả là Thập Tam Hoàng tử lập tức đem hết những gì mình biết nói ra tất cả một cách cực kỳ chi tiết, không bỏ sót chút nào.

Khiến cho hắn kinh hỉ chính là, Triệu Vũ Phi không ngờ lại lộ ra bộ dáng thật sự chăm chú lắng nghe hắn nói.

Thời điểm nghe tới chi tiết một con mèo nhỏ xuất hiện, trong ánh mắt Triệu Vũ Phi chớp động một tia quang mang kỳ dị trước giờ chưa từng có.

- Phong ca, huynh thật sự đã xuất hiện sao? Nhưng vì sao…

Trong mâu quang thanh linh của Triệu Vũ Phi lộ ra một tia vui mừng kinh hỉ, đó là chuyện tình mà Thập Tam Hoàng tử chưa bao giờ gặp qua, xinh đẹp hoạt bát giống như một nàng thiếu nữ nhà bên vậy.

Giai nhân trước mắt này, trong mắt tựa hồ có một tầng hơi nước mông lung, đôi mi thanh tú khi thì nhíu lại, bộ dáng cẩn thận suy tư… một bộ hình ảnh như thế này, khiến cho Thập Tam Hoàng tử say mê đắm đuối.

- Triệu Vũ Phi, ngươi nhúng tay vào việc này, rốt cuộc là có nguyên nhân gì?

Cưu Vô Kỵ trầm giọng nói.

Hắn phát giác Triệu Vũ Phi đối với tin tức Tử Phát Song Tặc kia, bộ dáng rất là quan tâm.

- Rất hiển nhiên, ta cũng muốn truy sát hai tên tặc tử kia!

Vẻ mặt Triệu Vũ Phi lạnh lùng nói.

- A!

Phần đông thiên tài tinh anh các thế lực nơi này đều cảm thấy ngoài ý muốn, vẻ mặt ngạc nhiên vô cùng.

- Truy sát bọn chúng? Đoan Mộc gia ngươi cùng hai tên tặc tử kia tựa hồ không có ân oán gì a? Thậm chí còn từng cùng có lợi ích nữa!

Vẻ mặt Cưu Vô Kỵ trở nên lạnh lẽo.

Một ít lão bối tinh anh nơi này cũng đều lộ ra vẻ hồ nghi.

Triệu Vũ Phi cũng muốn truy sát Tử Phát Song Tặc, cái này tựa hồ có chút không có cớ xuất binh a.

- Cưu Vô Kỵ, đám các ngươi đã từng giao thủ qua với hai tên tặc nhân kia, có cảm ứng được rằng, trong không gian lĩnh vực của tên thanh niên huyền y kia có một viên Thần Tinh chính phẩm, mà không phải Thần Tinh thứ phẩm hay không?

Vẻ mặt Triệu Vũ Phi mang theo ý cười nhàn nhạt.

- Thần Tinh chính phẩm?

Bọn người Cưu Vô Kỵ không khỏi lộ ra suy tư vẻ.

- Đúng vậy! Lúc ta cùng gã thanh niên huyền y kia giao thủ, cũng cảm nhận được bên trong không gian lĩnh vực của hắn có một cỗ lực lượng dao động cường đại!

Khương Thần gật đầu nói.

Bọn người Cưu Vô Kỵ, Khương Thần đã từng cùng Nam Cung Thánh va chạm qua, mơ hồ tiếp xúc qua một chút khí tức của Tà Thần Tinh.

- Khí tức huyết mạch của ta đối với các loại Tinh thạch ẩn chứa nguyên lực dao động phẩm chất cao cấp như thế có lực cảm ứng thập phần mãnh liệt, huống chi là Thần Tinh chính phẩm!

Triệu Vũ Phi nhàn nhạt giải thích.

Nghe nàng nói như vậy, phần đông các thiên tài tinh anh không khỏi thoải mái hơn.

Tục truyền Triệu Vũ Phi có được vài tia huyết mạch Linh Tộc trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, độ phù hợp cùng nguyên khí thiên địa đạt tới một tình trạng không thể tưởng tượng nổi.

Mà Thần Tinh chân chính, ở trong cả Đại lục Vương triều cũng đều là trân bảo vô giá.

Chỉ sợ một ít Thánh Chủ, thậm chí Bán Thần cũng đều tham gia vào cuộc chiến tranh đoạt Thần Tinh chính phẩm!

- Thật tốt quá! Lần này có Vũ Phi gia nhập, tin tưởng rằng có thể tập sát hai tên tặc tử kia!

Thần tình Thập Tam Hoàng tử vui sướng, nói.

Có thể cùng Nữ thần trong tâm tưởng ở chung lâu hơn một chút, hắn căn bản chính là cầu còn không được.

Triệu Vũ Phi mặc dù là nghĩa nữ của Thái thượng Trưởng lão Đoan Mộc gia, nhưng bản thân nàng có được huyết mạch Linh Tộc cao quý, chỉ sợ bất cứ thế lực nào trên thế gian cũng đều khát vọng cùng nàng liên hôn.

- Có thêm Vũ Phi cô nương gia nhập, phần thắng của chúng ta tự nhiên sẽ tăng lên nhiều!

Khương gia Khương Thần cũng nhanh chóng gật đầu.

Đệ nhất mỹ nữ Khương gia Khương Phi Tuyết cũng vui vẻ cùng Triệu Vũ Phi bắt chuyện với nhau. Hai người cũng từng có duyên gặp mặt một lần, xem như là quen biết.

Có thêm Triệu Vũ Phi gia nhập khiến cho lòng tin cùng sĩ khí phần đông các thế lực nơi này tăng lên nhiều.

Hơn nữa có sự hấp dẫn của Tà Thần Tinh, khiến mấy kẻ truy sát các thế lực này càng thêm tích cực hơn.

Rất nhanh, lấy các Vương Giả thiên tài bọn Triệu Vũ Phi, Cưu Vô Kỵ làm trung tâm, đám nhân vật thủ lĩnh hội tụ lại, bắt đầu thương nghị đối sách.

- Phong ca… Ta nhất định phải tìm được huynh!

Triệu Vũ Phi âm thầm hạ quyết tâm.

Nàng tin tưởng rằng qua mấy năm nay, Triệu Phong chắc là đã xác định được sinh tử của Liễu Cầm Hâm, sẽ nhanh chóng trở lại bên người chính mình.

o0o

Không Gian Thần Huyễn.

Trên không trung cổ lâm vô biên vô tận, một đạo hư quang ngân tử sắc mang theo hai đạo nhân ảnh bay vút đi về phía trước.

- Phù!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh khẽ phun ra một ngụm trọc khí, nhìn lại phiến sơn mạch phía sau.

Nhất là Triệu Phong, bộ dáng lúc này đã có chút suy yếu. Bởi vì hiện tại cơ sở tu vi của hắn còn hạn chế, lại bộc phát ra chiến lực cường đại như vậy, tiêu hao đối với huyết mạch thể lực thật sự rất lớn.

- Cưu Vô Kỵ cũng đã cường hoành như thế, Triệu Vũ Phi kia thực lực còn cường đại hơn một bậc, đã đạt tới cấp bậc như thế nào?

Nam Cung Thánh trầm giọng nói.

Năm đó lúc còn ở Chân Vũ Thánh Địa, hắn từng cùng Triệu Vũ Phi đánh một trận chiến ngang tay. Đến hiện tại, Triệu Vũ Phi kia đã xa xa đuổi kịp và vượt qua hắn!

- Nam Cung Thánh, lấy tốc độ tiến cấp hiện tại của ngươi, thật có thể bước lên đỉnh phong thiên tài của Đại lục Vương triều. Giao phong vừa rồi, ngươi cũng chưa từng vận dụng đến các át chủ bài như Càn Khôn Kiếm a!

Triệu Phong uống xong một ngụm linh dịch, lắc đầu cười nói.

Cưu Vô Kỵ thân là lão bối tinh anh, cho dù đặt trong các thiên tài Hoàng Bảng, đại khái cũng là thực lực nằm trong ba mươi hạng đầu.

Nam Cung Thánh trầm mặc một lát, trong lòng thầm nghĩ, không biết lấy trình độ hiện tại của Triệu Phong, so sánh với mấy người bài danh trước trong Đại Càn Hoàng Bảng, ai mạnh ai yếu?

- Tiếp tục truy tung Diệt Thế Hắc Giao Long!

Triệu Phong lựa chọn lộ tuyến tiếp theo.

Hắn thoáng đánh giá, Cưu Vô Kỵ đã bị đánh trọng thương, đám thế lực này hẳn là vô lực tiếp tục truy sát bọn họ.

Nhưng Triệu Phong không biết rằng, bởi vì có thêm Triệu Vũ Phi gia nhập, đám người truy sát kia chẳng những không có từ bỏ, mà đội hình lại còn trở nên cường đại hơn một chút nữa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.