Chương trước
Chương sau
- Hai vị công tử tha mạng! Tiểu nữ tử xin được chủ động dâng ra trọng bảo…

Sắc mặt yêu nữ cánh ve kia ửng hồng, quyến rũ xinh đẹp, bộ dáng vô cùng đáng thương, cất tiếng cầu xin.

Bản thân nàng có tu vi Hư Thần Cảnh Sơ kỳ, thực lực không hề tầm thường, nhất là tốc độ kinh người do thiên phú huyết mạch mang đến.

Nhưng mà, dưới tình huống khinh địch, nàng còn chưa kịp phản ứng, liền lâm vào trong Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, hơn nữa lại còn thừa nhận Thánh Thể Lực Phách cường đại đến từ Triệu Phong nữa.

Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh chính là Không Gian hệ hiếm thấy, một khi lâm vào trong đó, sẽ rất khó có thể đào thoát.

Hiện tại, sau khi dung hợp Tà Thần Tinh, uy năng cùng lực hạn chế của Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh đã hoàn toàn vượt qua lẽ thường.

Yêu nữ cánh ve vừa mới lâm vào trong đó, liền phát hiện khó tránh khỏi một kiếp.

- Triệu Phong, nên xử trí ả yêu nữ này như thế nào?

Ngữ khí Nam Cung Thánh hơi có một tia trưng cầu.

Giờ phút này, ba người đang ở bên trong không gian bóng ảnh huyền ngân phiếm tử sắc kỳ dị, gần như là hoàn toàn phong bế cùng ngoại giới.

Yêu nữ cánh ve vô cùng kinh ngạc, lấy thực lực của Nam Cung Thánh, lại vẫn phải trưng cầu ý kiến của gã thiếu niên tóc tím tuấn mỹ bên cạnh này.

Tựa hồ, gã thiếu niên tóc tím này mới là thủ lĩnh vậy.

- Chẳng qua là một ả yêu nữ Dị tộc mà thôi, trực tiếp giết đi!

Ngữ khí Triệu Phong vô cùng đạm mạc.

Trong mắt hai người nhất tề thoáng hiện một tia sát ý mãnh liệt.

Yêu nữ cánh ve chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý bao phủ toàn thân, hai người mà nàng gặp phải này, hiển nhiên đều là hạng người sát phạt quyết đoán.

- Sát!

Toàn thân Triệu Phong nổi lên một tầng hoa văn giống như kim chúc lam ngân sắc, bốn phía có vẻ trầm trọng khó hiểu, thiết quyền cách không đập thẳng lên trên người yêu nữ cánh ve.

Oanh băng!

Yêu nữ cánh ve chỉ cảm thấy một cỗ lực phách kinh khủng oanh áp lên trên người của mình, cơ hồ là trong khoảnh khắc hộc máu tại chỗ.

Cũng không phải là nàng không thể phản kháng, mà là hiện tại đang ở trong Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, không thể vận chuyển sức mạnh to lớn Vương Giả, thân thể chân nguyên cũng có sự gông xiềng nhất định.

Bản thân chủng tộc nàng vốn là am hiểu tốc độ, nhưng thể chất phổ biến lại không mạnh.

- Không tốt!

Thân thể mềm mại của yêu nữ cánh ve rung mạnh, bị thương không nhẹ, còn không đợi nàng kịp phản ứng trở lại, thì một tràng nguy cơ trí mạng đã đánh úp lại.

Phốc phốcp hốc…

Trong lòng bàn tay Nam Cung Thánh dâng lên một tầng không gian ba nhận ngân tử giao hòa, khoảnh khắc đã đem yêu nữ cánh ve cắt nát thành mười mảnh.

Phụ cận phế tích cổ thành.

- A…

Cùng với một tiếng kêu thảm thiết của yêu nữ cánh ve, máu tươi cùng thịt vụn tan nát từ giữa không trung rơi xuống.

Xa xa, bọn người thanh niên cổ giáp Vương Giả đang đuổi theo kia, nhìn thấy một màn này cũng không khỏi hút mạnh một ngụm lãnh khí.

Bọn họ chỉ nhìn thấy Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh trước sau ra tay, chỉ là trong hai ba cái hô hấp, yêu nữ cánh ve liền bị phân thây thành từng mảnh vụn.

Giữa không trung, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh bắt đầu cướp đoạt chiến lợi phẩm của yêu nữ cánh ve.

Chiến lợi phẩm của một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh tự nhiên là không tầm thường. Chẳng qua, đại đa số đối với Triệu Phong cũng không có tác dụng gì.

Nhưng thật ra, Định Thần Châu cùng Dưỡng Tâm Hồn Mộc mà yêu nữ cánh ve kia vừa mới tìm được thì lại có công dụng phi phàm.

Định Thần Châu là một loại hồn khí truyền thuyết có tác dụng củng cố tâm thần ý thức.

Có được kiện bảo bối này, có thể miễn dịch rất nhiều Tinh Thần Huyễn Thuật cùng bí thuật Hồn đạo, thậm chí có thể khu trừ tâm ma, có tác dụng hỗ trợ ngưng luyện ý chí.

Luận giá trị, viên Định Thần Châu này có thể tiếp cận Tỏa Thiên Cung, Càn Khôn Kiếm.

Chẳng qua, thứ mà Triệu Phong coi trọng chính là Dưỡng Tâm Hồn Mộc, khối hồn mộc này có thể tẩm bổ, lớn mạnh tâm hồn, đối với Vương Giả Hư Thần Cảnh cũng đều có hiệu quả thật tốt.

Bất luận Định Thần Châu hay là Dưỡng Tâm Hồn Mộc, đối với dưới Thánh Chủ mà nói cũng đều có hấp dẫn trí mạng.

- Nam Cung Thánh, tâm tính của ngươi tựa hồ đã bị Tà Thần Tinh ảnh hưởng, viên Định Thần Châu này thích hợp với ngươi hơn! Dưỡng Tâm Hồn Mộc thì để ta khôi phục ý chí hồn lực!

Triệu Phong mở miệng nói.

Bản thân đặc tính Thần Linh Nhãn của hắn, căn bản không cần Định Thần Châu.

Nhưng thật ra Nam Cung Thánh vừa rồi ra tay phi thường thị sát, trực tiếp đem yêu nữ cánh ve kia cắt thành mấy chục mảnh, tựa hồ không giống bản tính của hắn.

Nam Cung Thánh mặc dù sát phạt quyết đoán, nhưng vốn dĩ không ham mê tàn sát.

- Đi!

Nam Cung Thánh hiểu được hảo ý của Triệu Phong, hắn cũng cảm nhận được lực lượng tà tính trong Tà Thần Tinh đang dần dần ảnh hưởng đối với chính mình.

Lập tức, Nam Cung Thánh đem Định Thần Châu đeo lên, chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác thanh lương truyền thẳng tới ý chí linh hồn của chính mình.

Ánh mắt của hắn cũng có vẻ trong suốt hơn rất nhiều.

Triệu Phong âm thầm gật đầu, lần này tiến vào Không Gian Thần Huyễn, thực lực của hắn không đủ, Nam Cung Thánh chính là một cái minh hữu cường lực.

Mà Dưỡng Tâm Hồn Mộc kia cũng là không tệ, có thể đẩy nhanh hơn tốc độ khôi phục ý chí hồn lực của Triệu Phong.

Triệu Phong thoáng đánh giá một chút, một đoạn lớn Dưỡng Tâm Hồn Mộc như thế này, có thể khiến cho cấp bậc linh hồn của chính mình khôi phục đến trình độ Hư Thần Cảnh Sơ kỳ, Trung kỳ.

Đến lúc đó, ý chí Đại Đế của hắn sống lại cũng không phải là chuyện rất xa xôi nữa!

Nhưng hiện tại còn không phải thời điểm sử dụng khối hồn mộc này.

Vụt vụt vụt...

Phương xa, tiếng xé gió truyền đến, đúng là hơn hai mươi người từ trong phế tích cổ thành truy đuổi đi ra.

Kẻ cầm đầu là một gã thanh niên cổ giáp cùng một nàng thiếu nữ tóc tím, đều là Vương Giả Hư Thần Cảnh.

Thanh niên cổ giáp là một lão bối Vương Giả cấp Lĩnh Vực.

Thiếu nữ tóc tím kia là một tân bối Vương Giả, bộ dáng xinh đẹp tuyệt trần, vóc người tuyệt luân, một đầu tóc tím phiêu dật phảng phất vài phần mộng huyễn cao quý.

- Tại hạ Tào Vân, đệ tử của Tào gia, một trong Bát Đại Thế Gia! Xin hỏi nhị vị xuất thân từ phương nào?

Thanh niên cổ giáp kia có chút ôm quyền nói.

Vừa rồi Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nhanh chóng ra tay, chớp mắt đã chém chết yêu nữ cánh ve, khiến cho trong hắn cảm thấy kiêng kỵ.

- Tào gia, một trong Bát Đại Thế Gia?

Trong lòng Triệu Phong khẽ rung lên. Bát Đại Thế Gia Vương triều Đại Càn, mỗi một Thế gia ít nhất cũng tương đương đại tông phái Tam tinh, hoặc là càng mạnh hơn, cắm rễ ở Vương triều thâm căn cố đế, lực ảnh hưởng vô cùng mạnh mẽ.

- Cơ Lan, đệ tử Cơ gia, một trong Bát Đại Thế Gia! Nhị vị cứ như vậy cướp đi con mồi mà chúng ta truy đuổi, có phải nên cấp ra một cái giao phó hay không?

Trong đôi tiếu nhãn của thiếu nữ tóc tím nổi lên một tầng tử trạch nhàn nhạt.

- Ồ?

Trong lòng Triệu Phong khẽ động, lúc này mới nhận ra rằng, thiếu nữ tóc tím Cơ Lan kia có được huyết mạch nhãn đồng không tầm thường.

- Hai người này, không ngờ lại đều là xuất thân từ một trong Bát Đại Thế Gia!

Nam Cung Thánh cũng không dám có một tia coi thường.

Trước khi kết nối với Không Gian Thần Huyễn, các tiền bối Huyền Chân Thánh Tông đã từng cẩn thận nhắc nhở qua với hắn về tình huống các thế lực tại Đại lục Vương triều.

Trong đó, bất cứ một Thế gia nào trong tám đại Siêu cấp Thế gia kia, thực lực đều mạnh hơn Huyền Chân Thánh Tông cấp Tam Tinh bọn hắn rất nhiều.

Nhìn thấy hai người Triệu Phong tạm thời bảo trì trầm mặc, khóe miệng thanh niên cổ giáp Tào Vân kia nhếch lên một tia ý cười nhàn nhạt.

Hắn có thể xác định, tông môn hoặc là Gia tộc của hai người này tuyệt đối không thể tranh đua với Bát Đại Thế Gia bọn họ.

- Như vậy đi, hai người các ngươi đem Định Thần Châu cùng Dưỡng Tâm Hồn Mộc giao ra đây. Các chiến lợi phẩm khác của yêu nữ kia, chúng ta cũng không hỏi đến nữa!

Tào Vân cười khẽ, nói.

Thiếu nữ tóc tím Cơ Lan kia khẽ nhấp hé miệng, nhưng cũng không nói lời gì, tựa hồ còn có chút không hài lòng.

- Hừ! Cho dù là Hoàng tử Đại Càn đích thân tới, thì lại như thế nào? Thịt mà Triệu mỗ đã ăn vào, còn không có thói quen nhổ ra!

Triệu Phong khinh thường cười nhạt một tiếng.

Lời ấy vừa ra, sắc mặt Tào Vân cùng Cơ Lan biến đổi, trong đội ngũ phía sau cũng nổi lên một trận kinh hãi.

- Tiểu tử cuồng vọng!

- Chỉ là một tên Tiểu Đan Nguyên Cảnh, cũng không sợ gió lớn cắt đứt đầu lưỡi của ngươi sao?

- Tiểu bối, có dám báo ra thế lực xuất thân của ngươi hay không?

Lời nói của Triệu Phong khiến cho mấy thành viên tinh anh thuộc trận doanh Thế gia này phản cảm.

Sắc mặt Tào Vân có chút âm trầm, nhưng hắn cảm giác Triệu Phong này vẫn như cũ mười phần bình tĩnh, đồng thời cũng có chút nhìn không thấu.

Lúc trước khi đánh chết yêu nữ cánh ve kia, cũng là gã thiếu niên tóc tím này dẫn đầu xuất thủ.

- Để cho ta nhìn xem, ngươi có bao nhiêu cân lượng?

Ngược lại thiếu nữ tóc tím Cơ Lan kia lại cười lạnh một tiếng.

Vù!

Một đầu tóc tím xinh đẹp mộng huyễn của nàng phất phới trong gió, giống như một nàng Tinh Linh tử sắc xinh đẹp vậy.

Mà Triệu Phong đối diện cũng là một đầu tóc tím mộng huyễn, nhưng quang trạch của mái tóc lại lung linh vô cùng, so với Cơ Lan còn muốn xinh đẹp hơn một chút.

Trong lòng Cơ Lan cũng có chút khó chịu. Gã thiếu niên kia chẳng những là rất tuấn mỹ, hơn nữa lại rất giống mình, đều có một đầu tóc tím, thậm chí so với chính mình còn muốn “xinh đẹp” hơn một chút.

- Tử Tinh Đồng!

Hai tròng mắt Cơ Lan nổi lên một tràng tinh huy tử sắc mộng huyễn mê ly, tựa như màu tím tinh thần trong tinh không hắc ám. Một cỗ linh hồn Đồng lực mạnh mẽ tuyệt đối nhằm về phía Triệu Phong đánh tới.

Trong phút chốc, phương diện linh hồn của Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nghênh đón ngàn vạn đạo tinh thần tử sắc thiêu đốt, một trận chấn động mãnh liệt.

Nếu đổi lại là Vương Giả bình thường, chỉ sợ là đã lâm vào vực sâu linh hồn Đồng lực, ý chí thất thủ, linh hồn đã bị trọng thương.

Tiếp theo sau đó, bọn người Tào Vân liền có thể thừa cơ phát động công kích.

Chẳng qua, tưởng tượng cùng hiện thực, lại có sự tương phản thật lớn.

Thanh niên huyền y cùng thiếu niên tóc tím trong tầm mắt kia vẫn như cũ ngạo nghễ đứng tại chỗ, không hề bị ảnh hưởng gì cả!

Ánh mắt Nam Cung Thánh chợt lóe lên, vận chuyển ý chí Vương Giả, ngăn cản công kích linh hồn Đồng lực ẩn chứa Huyễn đạo kia.

Mà Triệu Phong thì lại đứng yên tại chỗ, mặt không chút biểu tình, giống như một tượng đá vậy, một chút phản ứng cũng đều không có.

- Làm sao có khả năng!

Thiếu nữ tóc tím Cơ Lan kia, không khỏi thất thanh một tiếng.

Nam Cung Thánh chính là Vương Giả cấp Lĩnh Vực, có thể không chịu ảnh hưởng, nàng cũng không cảm thấy kỳ quái.

Còn nữa, đối tượng Cơ Lan chủ yếu công kích là Triệu Phong!

Mà thiếu niên tóc tím trong tầm mắt, lại giống như một cái Tử Hải, công kích phương diện linh hồn căn bản một chút động tĩnh cũng đều không có.

- Hừ!

Thân thể Triệu Phong giống như tượng đá đứng ở đó, trong mắt trái bỗng đột nhiên hiện lên một tầng hư quang tử huyễn sắc giống như sương mù, bên trong phun trào ra một cỗ Đồng lực tử điện ngưng luyện đến mức tận cùng.

Đồng lực tử điện kia còn vờn quanh một tia tinh ban tử sắc, thuộc loại linh hồn Đồng lực của Cơ Lan.

Oanh phốc!

Tâm thần Cơ Lan chấn động, sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ giương mắt nhìn chằm chằm đồng tử mắt trái của Triệu Phong:

- Huyết mạch nhãn đồng của ngươi…

Khoảnh khắc này, huyết mạch nhãn đồng của nàng chấn động run rẩy, linh hồn cùng nhãn đồng đều bị trọng thương cùng phản phệ không nhỏ.

Khó có thể tưởng tượng, tạo nghệ Hồn đạo của gã thiếu niên kia đã đạt tới cấp bậc như thế nào, có thể đem Đồng lực công kích của Cơ Lan, giống như đánh Thái Cực vậy, mạnh mẽ xoay ngược phản kích trở lại.

Hơn nữa, trong Đồng lực phản phệ của Triệu Phong còn có một cỗ hơi thở vạn lôi kiếp lực bất hủ bất diệt, khắc chế hết thảy sinh linh, ép tới mức khiến cho nàng không thể thở dốc.

- Cơ Lan, ngươi làm sao vậy?

Bọn người Tào Vân không khỏi kinh hãi thất sắc, cảm thấy khiếp sợ vô cùng.

Tử Tinh Đồng của Cơ Lan luôn luôn là hoành hành không chút cố kỵ, ngay cả một ít thiên tài trên Hoàng Bảng cũng thập phần kiêng kỵ.

Nhưng nhìn giờ phút này, sắc mặt Cơ Lan tái nhợt, thất hồn lạc phách, thân thể mềm mại run rẩy, có thể tưởng tượng nàng đã bị thảm bại như thế nào.

- Huyết mạch nhãn đồng của tiểu tử kia quá đáng sợ rồi!

- Chỉ dựa vào huyết mạch nhãn đồng phản phệ, đã khiến cho Cơ Lan thảm bại như thế rồi!

- Nhãn đồng cùng mái tóc của tiểu tử này cũng là màu tím, đồng dạng tinh thông Linh Hồn hệ, đừng nói là có quan hệ bí ẩn gì với Cơ gia đó chứ?

Thiên tài tinh anh thuộc trận doanh hai đại Thế gia nhất thời bị dọa cho ngây người ra.

Giờ phút này, kể cả vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực Tào Vân này, cũng không dám dễ dàng động thủ.

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, một kẻ có được huyết mạch nhãn đồng Linh Hồn hệ sâu không thể lường, một kẻ là Vương Giả Lĩnh Vực có không gian thiên phú.

- Đi!

Ánh mắt Triệu Phong lạnh lùng đảo quét qua mọi người, cùng với Nam Cung Thánh, biến mất ngay tại chỗ.

Khoảnh khắc tiếp theo, một mảnh hư quang huyền ngân sắc đã mang theo hai người lướt qua đỉnh đầu của mọi người, bay thẳng đến khu vực phế tích cổ thành kia.

Sắc mặt chúng đệ tử tinh anh Thế gia bọn Tào Vân có chút khó coi.

Hai người này cũng không phải là kiêu ngạo, bá đạo bình thường, trực tiếp từ trên đỉnh đầu của mọi người phóng vọt mà qua.

Nhưng thực lực Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh mạnh mẽ cùng sâu không thể lường nổi, khiến cho mọi người không dám ra tay ngăn cản.

- Ồ? Bọn họ tựa hồ muốn nhúng tay vào ích lợi trong phế tích cổ thành kia?

- Phế tích bên kia, Triệu Vũ Phi của Đoan Mộc gia tung hoành không địch thủ, hai người này đi qua đó, chỉ sợ còn chưa đủ nhìn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.