Đại Càn Vương triều, trong một dãy quần thể cung điện trôi nổi trên đỉnh núi chìm trong mây.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên một cái vòng tròn màu cam to lớn, bỗng nhiên xuất hiện một thông đạo trắng xóa, như ẩn như hiện, xen lẫn giữa thực thể và hư vô.
- Không Gian Thần Huyễn, kết nối thành công rồi.
Một thanh âm to lớn, vang vọng trong hư không thiên địa, ngay cả hơn mười vị Vương Giả và Đại Đế ở phụ cận, cũng đều cảm thấy run sợ.
- Người đầu tiên, Hiên Viên Văn.
Trước thông đạo trắng xóa, xuất hiện một vị thiếu niên văn nhã, dáng vẻ oai hùng, thoạt nhìn có chút ngại ngùng.
Thế nhưng.
Người này lại khiến cho mấy trăm đệ tử và tinh anh tại “Thiên Huyền Cung”, đều không dám khinh thị, trong mắt thậm chí lộ ra kính sợ sâu sắc.
Phía sau Hiên Viên Văn là hai gã đệ tử một nam một nữ, đều là Vương Giả Hư Thần Cảnh.
- Các vị sư huynh muội, ta đi trước một bước.
Hiên Viên Văn mỉm cười nho nhã lễ độ, có vài phần ngại ngùng, sau đó ôm quyền hành lễ với mọi người.
- Sư tôn, ta sẽ không khiến ngài thất vọng đâu.
Cuối cùng, hắn liếc nhìn lên bầu trời cao một cái, đó là một lão giả khô mộc, tu vi ít nhất đạt tới “Bán Thần”.
Khí tức của lão giả này, bình thường không có gì đặc biệt, thậm chí còn không khác gì một phàm phu tục tử.
Ầm…
Lúc Hiên Viên Văn bước vào thông đạo, hư không run rẩy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3265125/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.