Chương trước
Chương sau
Triệu Phong mơ hồ nhìn qua một lượt, trụ cột Phong Lôi ở ba tầng trước, đối với bản thân cũng không hề có gì khó khăn.

Dù sao đi nữa, trước đây hắn cũng đã tu luyện Phong Lôi truyền thừa đến đỉnh cao.

Ngũ Hành Phong Lôi Quyết này, lấy lực lượng Phong Lôi làm khung xương khuyên tố cơ bản.

Bởi vậy, ba tầng trụ cột trước, thập phần trọng yếu.

Mất hai canh giờ, Triệu Phong đã tham ngộ, quán thông ba tầng trước của Ngũ Hành Phong Lôi Quyết.

Hắn phát hiện, Phong Lôi truyền thừa của ba tầng trước, chính là “Tử Diệt Phong Lôi” cô đọng tinh luyện ra.

Không chỉ tinh luyện, mà còn rất nhiều thứ không thể tưởng tượng đã hoàn thiện và tăng mạnh.

- Ngũ Hành Phong Lôi Quyết sau khi ưu hóa, quả nhiên cao minh. Cùng là trụ cột, nhưng so với những giai đoạn trước của Phong Lôi truyền thừa, lại cao minh hơn rất nhiều.

Triệu Phong không khỏi tán thưởng.

Đương nhiên, giai đoạn trụ cột thì uy lực cũng không chênh lệch quá lớn.

Công pháp cấp bậc càng cao, thì ưu thế ở chỗ là tiềm lực càng lớn hơn.

Ngoài ra còn có một số ưu thế khác, ví dụ như cùng là một uy lực, nhưng tiêu hao nhỏ hơn. Hoặc là ưu thế khôi phục sức khỏe, độ tinh khiết của năng lực,…

Thế nhưng, đối với Triệu Phong có được ý chí Đại Đế mà nói, khiến làm hắn động tâm nhất, vẫn là tiền cảnh của công pháp truyền thừa.

- Ba tầng trước, có thể tu luyện rồi.

Triệu Phong suy nghĩ, cũng không lập tức tu luyện.

Trước khi tu luyện, hắn vẫn còn vài chuyện phải làm.

Đầu tiên.

Hắn lấy “Bất Lão Tuyền” từ trong Cổ Thiết Giới Chỉ ra, uống vào một ngụm.

Bất Lão Tuyền có thể tăng thọ ngàn năm, có được hiệu quả thoát thai hoán cốt, xúc tiến khí lực, cấp độ sinh mệnh lột xác.

Quan trọng hơn, hiệu quả của Bất Lão Tuyền rất ôn hòa, dung nhập với máu huyết sinh mệnh.

Cho dù là phàm nhân uống xong một ngụm Bất Lão Tuyền, cũng có thể thông qua ngày tháng trôi qua mà dần chậm rãi tiêu hóa hấp thu.

Triệu Phong tất nhiên sẽ không để Bất Lão Tuyền chậm rãi tiêu hóa như vậy.

Hắn lập tức thúc dục ý chí và chân lực, khiến hiệu quả của Bất Lão Tuyền, phân bố từng ngóc ngách trong thân thể.

Tư chất của thân thể này, vốn không tệ, hiệu suất hấp thu đối với Bất Lão Tuyền, cũng tương đối cao.

Ba ngày sau.

Khí lực sinh mệnh của Triệu Phong, đã có bước nhảy vọt về chất, đặt lên một nền móng vững chắc.

Thân thể của hắn bài xuất ra rất nhiều chất nhầy, tạp chất.

Hiện nay, bất luận là thể chất sinh mệnh hay là trụ cột của Triệu Phong, đều hơn hẳn Chân Chủ Cấp, thậm chí tiếp cận Đan Nguyên Cảnh.

Khiến Chân Linh Cảnh tầng thứ nhất đạt tới trình độ Chân Chủ Cấp, đã là vượt mức trụ cột và nội tình rồi.

Hơn nữa, hiệu quả của Bất Lão Tuyền, chỉ mới tiêu hóa được một phần.

- Không tệ! Lần này trùng tu, ta sẽ khiến trụ cột và nội tình, thâm hậu hơn.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Tiếp đó.

Hắn mới chính thức bắt đầu tu hành “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”.

Ba tầng trước, trụ cột Phong Lôi, đối với Triệu Phong, quả thực không hề khó khăn.

Ý chí linh hồn của hắn, dễ dàng phù hợp với thiên địa, dẫn động lực lượng Phong Lôi nhập thể, rèn luyện cốt cách, dung nhập kinh lạc.

Bởi vì cảnh giới cao, cho nên Triệu Phong đối với việc tinh luyện lực lượng Phong Lôi ngoại giới, quả thật vô cùng nhuần nhuyễn.

Có thể đoán được.

Trụ cột Phong Lôi của ba tầng trước, Triệu Phong sẽ tu luyện vượt mức.

Tại phương diện tài liệu.

Trong Cổ Thiết Giới Chỉ của Triệu Phong, vẫn còn lưu lại một ít lôi tinh thạch trân phẩm lúc còn sống, ngoài ra còn có một số thiên địa linh tài thích hợp với giai đoạn hiện tại.

Nửa canh giờ sau.

Trong cơ thể của Triệu Phong, đã dựng dục ra một ít Phong Lôi chân lực, chất lượng cao cấp, hơn xa viêm hỏa chân lực trong đan điền.

Chủ nhân trước của thân thể này, vốn tu hành viêm đạo.

Nhưng bởi vì cấp độ thấp, căn cơ không thâm hậu, ncho nên ảnh hưởng đối với việc Triệu Phong trùng tu cũng không lớn.

Theo thời gian trôi qua.

Một tia chân lực Phong Lôi, dung nhập vào đan điền, đồng hóa hoặc quét sạch toàn bộ viêm hỏa chân lực ban đầu.

Nếu đổi lại là lúc ở cảnh giới Vương Giả, đan điền hóa thành tinh hạch hoặc không gian chân nguyên, như vậy thì với cấp bậc Xích Kim Phong Lôi chân nguyên, căn bản không có khả năng loại trừ được.

Lúc đó, muốn trùng tu, nhất định phải phế bỏ Xích Kim Phong Lôi chân nguyên.

Việc này cũng giống như xây dựng một tòa nhà lớn, cấp độ càng thấp, sau này muốn xây thêm tầng, lại càng dễ dàng.

Mà chủ nhân trước của thân thể này, tu vi vẫn còn dừng lại ở giai đoạn căn cơ, thậm chí còn chưa dựng dục được mầm mống áo nghĩa, cho nên trùng tu cũng không hề khó khăn.

Chỉ mất ba ngày.

“Ngũ Hành Phong Lôi Quyết” của Triệu Phong, đã tu luyện đến tầng thứ nhất.

Lại nửa tháng trôi qua.

Triệu Phong đã thành công bước vào tầng thứ hai.

Lúc này, viêm hỏa chân lực trong cơ thể hắn, đã bị bài xích hơn 99% rồi.

Chân Linh nguyên, là Phong Lôi chân lực có hình thái trong suốt như dịch, không khác gì nguồn suối, lưu chuyển khắp toàn thân.

- Tu vi của ta hiện nay, cũng tương đương với Chân Nhân Cấp đỉnh phong, nhưng ta lại không cần mầm mống áo nghĩa.

Triệu Phong khẽ nói.

Ý chí Vương Giả, ý chí Đại Đế, so với mầm mống áo nghĩa, không biết còn cao hơn bao nhiêu cấp bậc.

Nhưng lần này trùng tu, theo cảnh giới tăng lên, Triệu Phong cũng muốn mài dũa ý chí của mình một chút.

Chờ đến khi hắn khôi phục lại tu vi Hư Thần Cảnh, ý chí Đại Đế sẽ tương đương với việc được đúc luyện một lần nữa, thuộc tính sẽ xảy ra biến hóa, không thể nghi ngờ càng thêm ngưng luyện tinh và tin thuần hơn.

Tóm lại.

Lần này trùng tu, sẽ khiến nội tình của Triệu Phong càng sâu hơn, con đường phía trước cũng càng trở nên rộng lớn.

Chớp mắt một cái.

Triệu Phong đã bế quan tu luyện được hai tháng.

Lúc này.

Ngũ Hành Phong Lôi Quyết của hắn, đã tu luyện tới tầng thứ hai đỉnh phong, tu vi cũng đạt tới Chân Huyền Cấp.

Chân Linh Cảnh chia làm Tam Cảnh Thiên: Chân Nhân Cấp, Chân Huyền Cấp, Chân Chủ Cấp.

Một thiên tài, tu luyện đến Chân Huyền Cấp, cũng mất hơn mười năm.

Trong đó, Chân Huyền Cấp cần phải lĩnh ngộ mầm mống áo nghĩa, nếu như ngộ tính không đủ, sẽ phải dừng lại ở Chân Nhân Cấp suốt đời.

Thế nhưng.

Triệu Phong trùng tu, tu vi Chân Huyền Cấp chỉ mất hai tháng thời gian.

- Tại phương diện tốc độ, so với Bán Thần Côn Vân “Tích Huyết Trọng Sinh”, vẫn kém hơn nửa bậc.

Triệu Phong không thể không thừa nhận điều này.

“Tích Huyết Trọng Sinh” có thể nhanh chóng đắp nặn lại một thân thể tương đương với lúc còn sống.

Mà Bán Thần ấu đồng, còn là dùng tinh huyết trọng sinh, kế thừa huyết mạch và tinh phách nguyên khí của kiếp trước.

Cho dù chỉ là một giọt máu của Bán Thần, so với trụ cột của Triệu Phong, vẫn hùng hậu hơn gấp trăm lần.

Nhưng Bán Thần Côn Vân, khi “Tích Huyết Trọng Sinh”, trong quá trình tu vi khôi phục, vẫn phải đi lại con đường trước khi chết.

- Ta trùng tu “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” và nguyên bộ “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, còn hơn cả công pháp của Bán Thần Côn Vân.

Triệu Phong cũng hiểu ra chỗ lợi hại trong đó.

Chỗ hại là khi hắn đoạt xá trọng sinh, giải quyết Vong Ngữ Trớ Chú, lại mất đi huyết mạch Huyền Băng Lân tộc, có được sẽ có mất.

Liên tục bế quan hai tháng, Triệu Phong cuối cùng cũng xuất quan, không tiếp tục tu luyện nữa.

Nếu như muốn.

Triệu Phong một hơi bế quan tu luyện nửa năm, ít nhất cũng có thể tấn chức Đan Nguyên Cảnh.

Nhưng như vậy thì khó tránh khỏi kinh thế hãi tục và quá khoa trương rồi.

Ngoài ra, còn một nguyên nhân trọng yếu nữa.

Đó là Triệu Phong muốn tu luyện hai bộ công pháp Thánh quyết nguyên bộ là “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” và “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, không thể xảy ra tình huống chênh lệch quá lớn được.

Thế nhưng, muốn tu luyện công pháp luyện thể như “Kim Khôn Thánh Lôi Thể”, lại cần một số tài liệu luyện thể thì mới đạt được hiệu quả tốt nhất, mà trong tay Triệu Phong lại không có thứ này.

Thực ra.

Nếu như Triệu Phong chỉ tu luyện một bộ “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, như vậy sẽ tiến cấp nhanh hơn.

Nhưng hắn lại không thể kháng cự được sự dụ hoặc của “Kim Khôn Thánh Lôi Thể”.

Sau khi Kim Khôn Thánh Lôi Thể đạt đến đại thành, mặc dù không phải là thể chất bất diệt, nhưng lại có thể giống như Bán Thần Côn Vân, có được thủ đoạn “Tích Huyết Trọng Sinh”.

Ưu thế lớn nhất chính là, Thánh Lôi Thể có ưu thế rất lớn trong việc ứng phó với “Thần Kiếp” sau này.

Dù sao đi nữa, muốn trùng kích vào Thiên Giai Thần Vị, thì Thần Kiếp vẫn là uy hiếp lớn nhất.

Một khi tu thành “Kim Khôn Thánh Lôi Thể”, tương lai Triệu Phong ứng phó với Lôi lực Thần Kiếp, cũng nắm chắc năm thành. Nói không chừng, đến lúc đó, còn có thể dựa vào Thần Kiếp luyện thể, tăng cường thực lực.

Mặc dù những chuyện này vẫn còn rất xa xôi, nhưng Triệu Phong lại không thể lo lắng cho tiền cảnh sau này.

Triệu Phong vừa mới xuất quan, ngoài sân đã xuất hiện vài vị khách.

Trong đó, có hai gã Đan Nguyên Cảnh.

- Triệu Phong, nghe nói ngươi có một con Âm Minh Điểu đã được thuần hóa, có muốn giao dịch không?

Một tên Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ trong đó, vẻ mặt tha thiết nói.

- Thật có lỗi, Âm Minh Điểu không thể giao dịch.

Triệu Phong lắc đầu, không ngờ lại cự tuyệt.

Thế nhưng, vẫn còn có người lưu luyến không rời, quyết không chịu từ bỏ.

- Triệu Phong! Sư tôn của ta là Phó Đường chủ Huyền Pháp Đường, có hi vọng trùng kích vào Nửa bước Vương Giả Hư Thần Cảnh. Nếu ngươi giao dịch “Âm Minh Điểu”, đối với tương lai của ngươi sau này, chính là có lợi mà vô hại.

Một tên thiếu niên béo mập trong đó, bộc phát khí thế, tràn đầy tự tin mà nói.

Tên thiếu niên béo mập này, Triệu Phong cũng biết, hắn là đệ tử trung tâm, tên là “Vương Viên”.

Trên thực tế.

Lấy tư chất của Triệu Phong, khi vừa mới tiến nhập Vạn Thánh Tông, cũng có mấy vị Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, thậm chí một vị Nửa bước Vương Giả, có ý muốn thu hắn làm đồ đệ.

Nhưng Triệu Phong muốn chờ hai năm sau, bản thân biểu hiện thật tốt trong Tông môn, tiến vào làm môn hạ của Vương Giả.

Đây cũng chính là ý tứ của Vân Lĩnh Triệu tộc.

Nếu là Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, Vân Lĩnh Triệu tộc cũng có. Chỉ khi bái Vương Giả làm sư, mới có thể thay đổi vận mệnh của Triệu Phong và gia tộc.

- Đi đi đi… Cho dù là Vương Giả, ta cũng sẽ không giao dịch.

Triệu Phong cuối cùng đã có chút mất kiên nhẫn, phất tay nói.

Một màn này, khiến cho sắc mặt của “Vương Viên” ở trong mắt đám người, trở nên cực kỳ khó coi.

- Chỉ là Chân Linh Cảnh, cũng dám càn rỡ!

Trong đó, có một trưởng bối Tiểu Đan Nguyên Cảnh trong Tông môn, giận tím mặt quát.

Triệu Phong cười lạnh không nói, vẫy tay một cái, Âm Minh Điểu với hư diễm to lớn như bóng ma, xuất hiện trước mặt.

Khí thế cường đại của Âm Minh Điểu, ngay lập tức bức lui mấy người ở xung quanh.

Mấy người nhìn theo Triệu Phong cưỡi Âm Minh Điểu rời đi, tất cả đều nghiến răng nghiến lợi, mở miệng mắng chửi.

Triệu Phong vừa rời đi không lâu.

Thân ảnh Quảng sư huynh, chợt xuất hiện tại gần đó cùng với thiếu niên béo mập “Vương Viên”.

- Không ngờ tiểu tử này còn cuồng vọng kiêu ngạo hơn cả trong tưởng tượng.

Vương Viên cảm thấy có chút ngoài dự liệu.

- Chậc chậc, tiểu tử này tính tình quái gở, thoáng cái đã đắc tội nhiều người như vậy. Lấy cá tính của hắn, cho dù sau lưng có một gia tộc trung đẳng, e rằng tại Vạn Thánh Tông này, cũng không sinh tồn được bao lâu.

Quảng sư huynh dáng vẻ như nhìn thấy kịch vui.

Về phần tin tức Triệu Phong có được Âm Minh Điểu, chính là do hắn tận lực tuyên truyền ra ngoài.

Ân gia đã hứa hẹn với hắn, chỉ cần Triệu Phong bỏ mạng, bất luận là bằng phương thức gì, hắn đều sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt.

Còn nữa.

Triệu Phong dường như đã đạt được đại kỳ ngộ nào đó, tu vi tiến nhanh, thậm chí còn thu phục được Âm Minh Điểu, khiến Quảng sư huynh cũng phải âm thầm ganh tỵ.

Vụt...

Cách ngoài mười mấy dặm, ám điểu hư diễm như bóng ma, hạ xuống trong một tòa thành giao dịch của Vạn Thánh Tông.

Sơn môn của Vạn Thánh Tông, địa vực thập phần rộng rãi.

Địa bàn gần sơn môn cũng tương đương với một tiểu quốc như Tương Vân quốc rồi.

Bởi vậy.

Tuyệt đại bộ phận nhu cầu, Triệu Phong đều không cần rời khỏi sơn môn, chỉ cần ở trong Tông môn cũng có thể giải quyết được.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân, khiến Triệu Phong lựa chọn tạm thời dừng lại ở “Vạn Thánh Tông” này.

Chờ sau khi hắn hoàn thành tâm nguyện của thiếu niên này, tu vi đột phá đến Vương Giả, ít nhất là sau Nửa bước Vương Giả, mới có thể đến Vương triều Đại lục được.

Tòa thành trước mặt, có phương viên vài chục dặm, tương đơng với một Hư Hải Linh Điện cỡ nhỏ, chuyên dùng cho thành viên trong Tông môn giao dịch.

Triệu Phong thu hội Âm Minh Điểu, Tiểu Tặc Miêu ngồi trên vai, trong mắt đảo chuyển không ngừng.

Mất nửa ngày.

Triệu Phong đã giao dịch được một số tài liệu trợ giúp luyện thể. Đồng thời, hắn còn bán ra một số tài liệu của kiếp trước không có tác dụng với mình.

Đương nhiên, tài liệu quá cao cấp có thể khiến cho Nửa bước Vương Giả, thậm chí cấp bậc càng cao hơn chú ý, cho nên Triệu Phong tạm thời không ra tay.

- Triệu Phong! Đứng lại cho ta!

Triệu Phong vừa mới đi ra khỏi tòa thành giao dịch, đã bị một đám người ngăn lại.

Đám người này, là đệ tử trung tâm, không ngờ ngay cả tên thiếu niên béo mập “Vương Viên” cũng có trong số đó.

Trong đám người, còn có hai gã đệ tử chân truyền, điều này khiến Triệu Phong cảm thấy rất ngoài dự liệu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.