Chương trước
Chương sau
- Kẻ nào?

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma cùng toát ra một thân mồ hôi lạnh.

Thử hỏi trên cả Đại lục Thanh Hoa này, có người nào có thể thần không biết quỷ không hay đột nhiên xuất hiện trước mặt hai đại cự đầu bọn họ?

Dưới ánh đèn, một gã thanh niên tóc tím, bộ dáng có chút ốm yếu, xuất hiện trước mặt hai người.

- Triệu… Triệu Phong!

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma, một bộ hình dáng giống nhìn thấy quỷ vậy.

Xa cách bảy năm, gã cái thế thiên kiêu tiến quân vực ngoại kia, lại đột ngột xuất hiện trước mặt hai người như thế, liền giống như hồn ma bóng quế hiện hồn vậy.

- Hồng Giáo chủ, Phó Giáo chủ, dạo này vẫn khỏe chứ?

Triệu Phong khẽ cười nói.

Hắn thừa nhận, chính mình chính là cố ý nghĩ muốn hù dọa hai người bọn họ.

- Triệu Phong, ngươi tới thật tốt! Chúng ta đang cần một số cường giả quan trọng!

Trên mặt Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma đều lộ ra kinh hỉ.

Đối với thực lực của Triệu Phong, hai người không chút nào hoài nghi! Chỉ bằng việc hắn vừa rồi có thể thần không biết quỷ không hay tiếp cận Hồng Giáo chủ cấp bậc Tôn Giả, liền có thể thấy được, Triệu Phong ít nhất cũng là cấp bậc Đan Nguyên Cảnh.

- Quả thật, đám các ngươi đang gặp một ít phiền toái! Ta vốn là chuẩn bị đi Lục Vu Tháp, trên đường đi lại vừa lúc phát hiện đám các ngươi cùng với thế lực Xích Nguyệt Ma Giáo!

Triệu Phong thuyết minh nguyên do.

Chuyện tình có quan hệ đến Xích Nguyệt Ma Giáo, Triệu Phong căn bản là phó mặc cho Khô Lâu Đường chủ. Nhưng nói như thế nào hắn cũng là Phó Giáo chủ Thiết Huyết Giáo, không thể không nghe thấy, không hỏi đến được.

- Ngươi cũng phát hiện cứ điểm Xích Nguyệt Giáo kia không giống bình thường sao?

Thiết Ma kinh ngạc nói.

- Tựa hồ có hai ba cỗ khí tức Đan Nguyên Cảnh!

Triệu Phong có chút không quá xác định.

Vừa rồi trong lúc phi hành, hắn không quá cố ý đi tra xét, chỉ là thoáng cảm ứng một cách đại khái mà thôi.

- Đan Nguyên Cảnh… Ba cỗ?

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma liếc mắt nhìn nhau, không khỏi hút mạnh một ngụm lương khí.

Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, phóng nhãn khắp Thanh Hoa Vực căn bản chính là nhân vật cấp chí tôn.

Cả Đại quốc Thiên Bồng, cường giả Đan Nguyên Cảnh chỉ có một người Hồng Giáo chủ mà thôi.

Phó Giáo chủ Thiết Ma, tu vi hiện tại chỉ là Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, chẳng qua chiến lực cũng có thể tiếp cận Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh mà thôi.

Biết được tin tức này, Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma đều là một mảnh nghiêm nghị ngưng trọng.

- Lui binh cầu viện!

Hai người nhất tề nhảy ra một cái ý niệm.

Địch quân có ba đại Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, chỗ cứ điểm kia cũng là sâu không thể lường nổi.

Thế lực như vậy, chỉ sợ đã vượt qua phạm trù Đại quốc có thể ứng phó.

- Phải! Chỉ có thể hướng Liên minh Thánh Vực hoặc là Đại Lục Thập Tông cầu viện!

Hồng Giáo chủ khổ não nói.

Huyết Phát Thiết Ma lại hơi có ý trưng cầu nhìn về phía Triệu Phong.

Hắn phát hiện một cái chi tiết, khi Triệu Phong đề cập đến ba vị Tôn Giả, một bộ dáng khinh thường nhàn nhạt.

Thiết Ma chính là từng chứng kiến kỳ tích quật khởi Đại lục của Triệu Phong! Lúc này, hắn có loại trực giác, thực lực của Triệu Phong đã khó có thể đánh giá, tuyệt đối không đơn giản!

- Viện binh thì không cần! Một khi đã đi ngang qua nơi đây, ta sẽ tiện đường giải quyết bọn chúng, có thể giúp cho Đại quốc thanh tịnh lại một chút!

Triệu Phong lắc đầu nói.

- Tiện đường giải quyết?

- Tiện đường?

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma, không khỏi mang theo ánh mắt khác thường nhìn về phía Triệu Phong, trong lòng thầm nghĩ:

- Khẩu khí thật lớn!

Nghe ngữ khí của hắn, bộ dáng tựa hồ là rất tùy ý.

- Triệu Phong, không phải ta hoài nghi thực lực của ngươi! Ngươi hiện tại, tựa hồ trên người có bệnh, thật có thể ứng phó nổi một hai tên Tôn Giả sao?

Hồng Giáo chủ có chút nghi hoặc, nói.

Ba Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, cái này cũng không phải là nói giỡn, nếu như làm không tốt, từ nay Thiết Huyết Giáo sẽ xóa tên trên Đại lục!

- Triệu Phong, khẩu khí ngươi lớn như vậy, trừ phi ngươi có chiến lực Tôn Chủ cấp?

Ánh mắt Huyết Phát Thiết Ma có chút sáng ngời.

Hắn hiểu biết rõ Triệu Phong, cũng không phải là hạng người cuồng vọng tự đại.

- Có bệnh? Ta quả thật trên người có bệnh! Về phần Tôn Chủ cấp, ta lúc còn ở không gian Ngoại Vực cũng đã từng đánh chết qua một ít, hẳn là khó khăn không quá lớn!

Ngữ khí Triệu Phong hơi có chút chua xót, lại bất đắc dĩ nhún vai.

Đánh chết một ít Tôn Chủ cấp?

Hồng Giáo chủ cùng Huyết Phát Thiết Ma, tròng mắt mở to trừng trừng.

Nếu đổi lại là người nào khác, bọn họ có lẽ sẽ nghĩ đây chính là hoa ngôn khoác lác.

- Được! Triệu Phong, chúng ta tin tưởng ngươi!

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma đưa ra quyết nghị.

Sau đó, hai người cùng Triệu Phong thương thảo các vấn đề như đối sách tiến công, khi nào tập kích…

- Như vậy đi, hiện tại liền phát động tiến công, ta còn muốn tranh thủ thời gian đi Lục Vu Tháp nữa!

Triệu Phong đề nghị.

- Ngay bây giờ?

Khuôn mặt Hồng Giáo chủ cùng Huyết Phát Thiết Ma có chút run rẩy một trân.

Hiện tại, chính là ban ngày ban mặt a!

Dựa theo kế hoạch ban đầu, Thiết Huyết Giáo là chuẩn bị phát động tập kích ban đêm, đánh cho cứ điểm Xích Nguyệt Giáo ứng phó không kịp.

- Ngay bây giờ!

Ngữ khí Triệu Phong thật kiên định, lại dừng một chút:

- Bằng không, ta một mình đi giải quyết cũng được rồi!

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma hai mặt nhìn nhau, có chút không biết nói gì.

Tựa hồ, Triệu Phong thật sự là muốn tranh thủ thời gian a.

- Được rồi!

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng cũng đồng ý.

Lập tức, Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma, triệu mời dự họp hội nghị khẩn cấp, triệu tập cường giả đỉnh phong khắp nơi Đại quốc Thiên Bồng, tiến hành thương nghị đối sách.

Chẳng qua, lần này trên hội nghị đã xuất hiện thêm một cái đại nhân vật!

- Triệu… Triệu Phong!

- Một trong ba đại cự đầu Thiết Huyết Giáo, Triệu Phó Giáo chủ!

- Hắn chính là Thiên Kiêu Chi Vương danh chấn Thanh Hoa năm xưa?

- …

Trên hội nghị, ồ lên một mảnh tiếng động.

- Triệu Phó Giáo chủ!

Một ít người vẻ mặt kinh hỉ, như là bọn người Khương Tam Phong, có loại kinh hỉ an ủi đã lâu.

Nhưng lại có số ít người sắc mặt nhục nhã, như là bọn người Cầm Vương phi, Gia chủ Liễu gia.

- Phong nhi!

Hồng Hồ Thành chủ Liễu Cửu Thiên, thân hình nhất thời chấn động.

Hắn sớm đã biết được tin tức, Triệu Phong vì tìm kiếm hạ lạc của Liễu Cầm Hâm, không để ý sự phản đối của Thiết Huyết Giáo, cự tuyệt cơ hội gia nhập tông phái Nhị tinh, tiến vào vực ngoại Hư Không Hải.

Mà thoáng chớp mắt một cái, liền thời gian hơn bảy năm đã trôi qua.

Nhiều năm như thế này, không có một chút tin tức nào của Triệu Phong, một gã thiên tài Chân Chủ Cấp, tiến vào vực ngoại Hư Không Hải đó tự nhiên là nguy hiểm vô cùng.

- Liễu Thành chủ!

Triệu Phong nhất thời tiến lên, cùng Hồng Hồ Thành chủ đàm đạo một chút.

Nhìn thấy bộ dáng Hồng Hồ Thành chủ tựa hồ muốn nói lại thôi, Triệu Phong tự nhiên hiểu được hắn có lời gì muốn hỏi.

- Về tung tích của Cầm Hâm, ta đã tìm được manh mối! Đợi sau khi giải quyết xong cứ điểm Xích Nguyệt Giáo, ta sẽ cùng Liễu Thành chủ đi Lục Vu Tháp một chuyến!

Triệu Phong giải thích.

- Được!

Vẻ mặt Hồng Hồ Thành chủ kinh hỉ. Không ngờ, Triệu Phong ở tại Ngoại Vực Hư Không Hải lại tìm được tin tức của Cầm Hâm.

Trọng điểm của hội nghị, là tiến công cứ điểm Xích Nguyệt Giáo.

Đến lúc mọi người biết được muốn lập tức tiến công cứ điểm Xích Nguyệt Giáo, toàn trường ồ lên một mảnh.

Mọi người không khó đoán ra, hết thảy những cái này, nhất định là do Triệu Phong đã đến, vì vậy mới sản sinh biến cố.

Nhất cử nhất động của Triệu Phong nhất thời bị mọi người chú ý.

Cường giả đỉnh phong Đại quốc ở nơi này, đã hoàn toàn nhìn không ra sâu cạn của hắn.

Nhưng có thể lường trước, Triệu Phong rất có khả năng có được tu vi Đan Nguyên Cảnh, hoặc là chiến lực Tôn Chủ cấp! Nếu không, Thiết Huyết Giáo sẽ không tự tin như thế, trực tiếp đi tiến công cứ điểm Xích Nguyệt Giáo.

Mọi người ở nơi này căn bản là không biết, trong cứ điểm Xích Nguyệt Giáo ít nhất có ba Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, bởi vậy, mọi người rất nhanh liền đạt thành ý kiến nhất trí.

Vụt vụt vụt...

Cường giả bên trong sơn uyên từng tên từng tên phá không mà đi, có một số chính là cưỡi phi cầm Linh sủng bay đi.

Hai canh giờ sau, một chúng cường giả Đại quốc đã đến một mảnh khu vực thủy vịnh địa thế phức tạp.

o0o

Khu vực thủy vịnh, phụ cận một cái thác nước bí mật.

- Hừ! Chỉ là một tên Tôn Giả cũng dám ban ngày ban mặt tiến công cứ điểm bí mật chúng ta!

Phía trước thác nước, một vị lão giả cao gầy huyết phát huyết bào khoanh tay mà đứng, nhìn ra xa vòm trời phía trước.

- Chậc chậc… bọn họ nhất định không thể ngờ tới, Trưởng lão Huyết Lệ ngài sẽ buông xuống Đại quốc Thiên Bồng, hơn nữa lại có hai vị cường viện Đan Nguyên Cảnh vực ngoại khác nữa! Kế hoạch dụ địch của chúng ta cũng có thể tiết kiệm rồi!

Bên cạnh lão giả, một vị Nửa bước Đan Nguyên Cảnh kim bào mập mạp, mang theo vẻ mặt nịnh nọt, nói.

Chính là một lát, phía trước thác nước đã xuất hiện một đám giáo chúng Xích Nguyệt Ma Giáo, kẻ nào cũng khí tức bạo ngược thị sát.

Ngoài ra, tại một góc khác của thác nước, còn có một vị lão giả trường bào huyết nguyệt thần bí, một nàng thiếu nữ tuyệt mị váy dài hồng sắc.

Thiếu nữ tuyệt mị kia, có thể nói tuyệt đại phương hoa!

Nàng này một đôi chân thanh tú mềm mại tuyết trắng như ngọc, đôi vai ôn nhuận trong suốt nửa lộ trong không khí! Khuôn mặt mắt phượng mày ngài, tràn ngập một loại ma lực trí mệnh, giống như không cốc u liên, nở rộ phương hoa thần bí!

Mi tâm của thiếu nữ có một cái ấn ký nguyệt nha u sắc, một đầu tóc tím phất phới trong gió, như một Tinh Linh trong gió đêm vậy!

Ngay cả một ít giáo chúng nam tính Xích Nguyệt Giáo phía trước thác nước, ánh mắt đều bị khí tức của thiếu nữ tuyệt mị thần bí kia hấp dẫn, không khỏi nuốt xuống một ngụm nước miếng.

Chẳng qua, đối mặt với lão giả thần bí cùng thiếu nữ tuyệt mị này, trong ánh mắt mọi người phần nhiều đều là sự kính sợ.

Ngay cả vị Trưởng lão Huyết Lệ kia, ngôn ngữ đối với hai người này cũng vô cùng khách khí.

Vụt vụt vụt...

Liền lúc này, từ phía chân trời liên tục truyền đến thanh âm phá không.

Tinh anh cường giả Đại quốc Thiên Bồng lấy Thiết Huyết Giáo làm chủ đạo, đã giết đến phụ cận thác nước.

- Vây quanh!

- Tiêu diệt dư nghiệt Ma Giáo!

Cường giả tinh anh Đại quốc Thiên Bồng, về mặt số lượng thì có ưu thế nhất định, trong khoảnh khắc đã đem nơi đây vây quanh.

Phía trước thác nước, khóe miệng Trưởng lão Huyết Lệ nổi lên một chút đùa cợt nhàn nhạt.

Vị lão giả thần bí cùng thiếu nữ tuyệt mị kia, trong mắt cũng có mang theo một tia nghiền ngẫm.

Trong trận vây sát tiêu diệt này, rốt cuộc ai là con mồi, ai là thợ săn?

- Ha ha ha… Hồng Giáo chủ, đám các ngươi chính là tự chui vào lưới! Thiết Huyết Giáo từ nay sẽ xóa tên trên Đại lục!

Trưởng lão Huyết Lệ ngửa mặt lên trời thét dài, huyết phát vũ động.

Chỉ một thoáng, một cỗ khí tức huyết sát Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ lan tỏa, khiến cho một mảnh hư không nhuộm đẫm huyết hồng.

- Là Trưởng lão Huyết Lệ của Xích Nguyệt Ma Giáo! Người này vô cùng thị sát!

Cao tầng Đại quốc Thiên Bồng đều biến sắc.

Nhân vật cấp Trưởng lão, tuyệt đối là cao tầng Xích Nguyệt Ma Giáo.

- Ha ha… đem đám tinh anh Đại quốc này nhất cử tiêu diệt! Xích Nguyệt Giáo tại Bắc Đại lục sẽ chân chính đứng vững gót chân!

Một vị lão giả trường bào huyết nguyệt thần bí bỗng nhiên xuất hiện trên tầng mây.

Chỉ thấy, lão từ từ khoát tay, một vầng huyết nguyệt cự đại đường kính trăm trượng dung nhập hư không, quang huy huyết nguyệt sáng lạn hình thành nên một tầng quang mạc huyết trạch, bao phủ phương viên mười mấy hai mươi dặm xung quanh.

Thiên địa hư không, có một loại ảo giác bị hoán chuyển ngày đêm!

Cường giả địch ta song phương cũng đều lâm vào trong một cái thiên mạc huyết nguyệt nhô lên cao.

- Thủ đoạn bậc này, chẳng lẽ là Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh?

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma cũng cảm thấy một trận áp lực bất an.

Cái này còn là hai đại cự đầu, đám cường giả tinh anh Chân Linh Tam Cảnh Thiên còn lại, chỉ cảm thấy khí lực chân lực toàn thân thúc thủ bó buộc, bị một cỗ lực lượng vô hình trói buộc!

- Chuyện gì xảy ra? Tinh khí chân lực của ta, hình như nhận được tăng phúc!

Trái lại một phương Xích Nguyệt Ma Giáo, trong tầng quang huy huyết nguyệt kia, từng tên từng tên thần quang rạng rỡ, khí tức thực lực đại trướng.

- Ha ha… trò chơi bắt đầu!

Lão giả trường bào huyết nguyệt thần bí kia, trong tay ngưng tụ duy trì huyết nguyệt cự đại kia, vẻ mặt thái độ siêu nhiên.

Liền lúc này, trong quang huy huyết nguyệt bao phủ, Trưởng lão Huyết Lệ đạt được chiến lực tăng phúc, thét dài một tiếng, sát hướng Hồng Giáo chủ.

Bồng oanh!

Vẻn vẹn vòng giao phong thứ nhất, Hồng Giáo chủ đã bị đẩy lui, khí huyết bốc lên cuồn cuộn.

Trưởng lão Huyết Lệ kia, vốn là cường giả Huyết Ma đạo, trong quang huy huyết nguyệt kia, chiến lực được tăng phúc cực mạnh.

Ngược lại đám cường giả Đại quốc Thiên Bồng, một trận trái tim băng giá, mỗi người đều cảm thấy bất an.

Như bọn người Cầm Vương phi, ánh mắt vô ý thức nhìn về phía sau, tìm kiếm đường lui chạy trốn.

- Một tên cũng đều trốn không thoát!

Thiếu nữ thần bí một thân váy dài hồng sắc, tuyệt đại phương hoa kia, lúc này đã chặn đường lui của mọi người.

- Cường giả Đan Nguyên Cảnh!

- Đan Nguyên Cảnh trẻ tuổi như vậy!

Bọn người Cầm Vương phi cảm thấy một cỗ uy thế Tôn Giả áp bách mà đến, toàn thân không rét mà run.

Một chúng cường giả Đại quốc vẻ mặt tuyệt vọng! Không nghĩ tới chính là một chỗ cứ điểm Xích Nguyệt Giáo, lại có đến tam đại Tôn Giả!

Hơn nữa một vị trong đó, hư hư thực thực chính là Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh!

- Triệu Phong!

Huyết Phát Thiết Ma hô nhỏ một tiếng, mắt thấy thế cục lúc này đã tràn ngập nguy cơ.

Nhưng mà, thanh niên tóc tím trong đám người, ánh mắt lại giương mắt nhìn về phía thiếu nữ tuyệt mị phương hoa kia, thản nhiên nói:

- Trang Quán Nhi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.