Chương trước
Chương sau
Vạn Uyên quần vực, trung tâm Thánh Địa hải tặc Thập Bát Giác.

Nơi này đang diễn ra một trận đại hỗn chiến của phần đông Vương Giả, Thiên Địa Nhật Nguyệt, đều bị ám vân đỏ hồng bao phủ ngăn cách.

Phành phành phành...

Mộ Vân Đại Đế bình tĩnh một tay áp chế sáu đại tinh anh Vương Giả Lãnh Nguyệt Vương và Cự Sa Vương.

- A…

Hắn ngẫu nhiên ra tay vài lần, sức mạnh to lớn của thiên địa, có thể cách không đánh chết một vị Vương Giả ở phụ cận.

Những Vương Giả bình thường này, đều không tránh kịp, chỉ có thể kéo giãn khoảng cách với Mộ Vân Đại Đế.

Sáu đại tinh anh Vương Giả Lãnh Nguyệt Vương, Cự Sa Vương, đều lâm vào khổ chiến, cả đám hết sức lo lắng.

Chiến đấu chốc lát.

Sáu vị Vương Giả đều bị thương tổn, trong đó, một vị Vương Giả Lĩnh Vực là bị thương nặng nhất.

Nếu không có công kích cường đại của Lãnh Nguyệt Vương và huyết mạch Cự Sa Viễn Cổ cường hãn kiềm chế hỏa lực của địch, e rằng những vị Vương Giả Lĩnh Vực này đã sớm bị Mộ Vân Đại Đế đánh chết rồi.

- Có thể chiến thắng hay không, phải xem bên phía Triệu Phong rồi.

Lãnh Nguyệt Vương cố gắng chống đỡ, thân hình nhanh chóng huyễn động cao tốc.

Huyết mạch Cự Sa của Cự Sa Vương, khí lực cường đại, là người duy nhất có thể chính diện làm khiên thịt, chống đỡ Mộ Vân Đại Đế trong chốc lát.

Thế nhưng, cũng chỉ là chốc lát mà thôi.

Hai đại Vương Giả đỉnh phong, đều thúc dục bí thuật, tăng cường chiến lực trên diện rộng, tiêu hao cực lớn, không thể nào kéo dài thời gian được.

Hi vọng thắng lợi, chính là dựa vào chiến thuật biển người.

Nếu bên phía Triệu Phong, có thể nhanh chóng giải quyết đám Vương Giả Ô Long Vương, sau đó phần đông Vương Giả cùng vây công Đại Đế, như vậy mới có phần thắng.

Triệu Phong cũng biết rằng, mấu chốt thắng bại, chính là ở phía bên mình.

Bên phía hắn, số lượng Vương Giả đông đảo, nhất định có thể áp chế đám người Ô Long Vương.

Mấu chốt chính là thời gian.

- Bên phía Ô Long Vương, chỉ còn lại bốn vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực.

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên.

Hai vị Vương Giả bình thường khác, một người bị Triệu Phong chém giết, một người thì đã vẫn lạc trong loạn chiến.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu huy động trận kỳ.

Tinh khí linh phách của Vương Giả thuộc hai bên địch ta, đều bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận hấp thu.

Chỉ ngắn ngủi trong giây lát, Quỷ Thi Trớ Chú đại trận đã hấp thu tinh khí linh phách của năm sáu tên Vương Giả, uy năng đại tăng.

Tinh khí linh phách của Vương Giả Hư Thần Cảnh, đối với quỷ thi trớ chú mà nói, chính là thứ đại bổ.

Linh phách của Vương Giả, chuyển hóa thành oán lực, uy năng càng mạnh hơn.

Những ngày qua, liên tục chém giết trong Thánh Địa hải tặc, khiến cho tu vi của những quỷ thi trớ chú này, đã đạt tới Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ.

Hơn nữa, khí lực của quỷ thi trớ chú, lại vô cùng cường hãn, vượt xa Tiểu Đan Nguyên Cảnh.

Mà bây giờ, liên tục hấp thu tinh khí linh phách của năm sáu tên Vương Giả, có một quỷ thi trớ chú khác, dưới sự tẩm bổ, khí tức đã tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.

- Huyễn Thành Lĩnh Vực.

Triệu Phong gia nhập vào vòng chiến của mấy tên Vương Giả Lĩnh Vực, hư ảnh một tòa Mê Cung Huyễn Thành tràn ngập sương mờ mông lung, dung nhập vào một mảnh hư không thiên địa.

Lĩnh Vực Hồn đạo này, lập tức khiến cho mấy vị Vương Giả Lĩnh Vực, cảm thấy tâm thần hoảng hốt, giác quan thác loạn, lộ ra sơ hở.

- A…

Một vị Vương Giả Lĩnh Vực trong đó, lập tức bị mấy tên Vương Giả trảm sát.

Mặt khác, còn có một tên Vương Giả Lĩnh Vực khác, toàn thân trọng thương, có ý đồ bỏ chạy.

Thế nhưng, hắn chỉ mới bay ra được vài dặm thì đã bị một đạo mũi tên ánh sáng kim sắc bắn chết.

Meo meo…

Tiểu Tặc Miêu điều khiển Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, nhanh chóng thôn phệ tinh khí linh phách của hai tên Vương Giả kia.

Vương Giả cấp Lĩnh Vực, đối với Quỷ Thi mà nói, hiệu quả càng thêm rõ rệt.

Lúc này.

Oán lực thi khí do Quỷ Thi Trớ Chú đại trận phát ra, đã đạt tới tình trạng khiến người khác phải sợ hãi, ngay cả Vương Giả bình thường, cũng tận lực né tránh.

Hơn nữa, oán lực thi khí cường đại, có thể hình thành tầng che chở cường đại, dư âm của Vương Giả đại chiến, không hề ảnh hưởng chút nào.

- Ha ha ha, giết thật thoải mái.

- Tiêu diệt Ô Long Vương.

Bên phía liên minh hải tặc, đám Vương Giả giết đến thống khoái.

Lúc này.

Bên phía Ô Long Vương, chỉ còn lại hai vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực, lọt vào vây công, bị thương không nhẹ.

Cứ tiếp tục xu thế này, ba người Ô Long Vương, căn bản không kéo dài được mười nhịp hô hấp.

- Thế cục không ổn, tiểu tử kia…

Trên mặt Ô Long Vương tràn ngập oán hận, ánh mắt xẹt qua Triệu Phong.

Thế nhưng.

Phong Lôi Chi Dực của Triệu Phong, tốc độ kinh người, nếu thật sự muốn chạy trốn, e rằng bất kỳ một vị Vương Giả nào ở đây, đều rất khó đuoroi theo.

Thế cục bên này nhanh chóng chuyển biến, khiến cho sắc mặt Mộ Vân Đại Đế khẽ biến đổi.

Hắn cũng nhìn ra được, sự tồn tại của Triệu Phong, ảnh hưởng tới chiến cuộc sâu sắc như thế nào.

- Tiểu bối, nhận lấy cái chết!

Hai tay Mộ Vân Đại Đế chấn động, một trận gió bão đỏ sậm, mang theo sức mạnh to lớn của thiên địa hùng vĩ, đẩy lui đám Vương Giả Lãnh Nguyệt Vương và Cự Sa Vương, nửa dặm có dư.

Bất chợt.

Hắn phi thân đến chỗ Triệu Phong, ý chí Đại Đế cường hoành xung thiên.

Ầm…

Triệu Phong chỉ cảm thấy tại phương diện Linh Hồn khẽ chấn động, nếu là Vương Giả, e rằng không chết thì tâm thần cũng sẽ trọng thương.

Nhưng linh hồn của Triệu Phong, từ sau khi Thần Linh Nhãn thức tỉnh, đã mạnh hơn Vương Giả bình thường rất nhiều.

Hơn nữa, trải qua sự tẩy luyện của nước sông trong Mộng Cảnh và Lôi lực Thần Kiếp, cộng thêm tu luyện “Vạn Niệm Thần Quyết”, linh hồn của hắn càng ngày càng lớn mạnh và ngưng luyện.

Nhất là trong khoảng thời gian này, hấp thu tinh luyện Lôi lực Thần Kiếp, linh hồn Triệu Phong đã lớn mạnh ngang ngửa với Vương Giả đỉnh phong, chỉ có điều vẫn có sự chênh lệch nhất định so với Đại Đế.

Lôi Dực Phong Thiểm.

Triệu Phong thúc dục bí thuật Lôi Dực, giống như thiểm điện tàn phong.

Gặp phải sự đuổi giết của Đại Đế, hắn cũng không bối rối.

Đám tinh anh Vương Giả Lãnh Nguyệt Vương, Cự Sa Vương, cũng sẽ tận lực quấy nhiễu Mộ Vân Đại Đế.

Thế nhưng.

Nhân vật cấp bậc như Đại Đế, cố tình thoát ly vòng chiến, bọn hắn rất khó có thể lưu lại, nhiều nhất chỉ có thể thoáng hạn chế tốc độ của đối phương mà thôi.

- Đường đường là Đại Đế, vậy mà lại tự mình ra tay truy sát một hậu bối Đan Nguyên Cảnh sao?

Lãnh Nguyệt Vương đao kiếm phi trảm, quát lạnh một tiếng.

Mộ Vân Đại Đế cười lạnh, vẫn tiếp tục đuổi giết Triệu Phong.

Tốc độ của Triệu Phong dù nhanh, nhưng vẫn bị Mộ Vân Đại Đế tiếp cận.

- Triệu Phong cẩn thận.

Đám người Lãnh Nguyệt Vương và nam tử tóc vàng, đều không khỏi kinh hô.

Trong tầm mắt, thanh niên Lôi Dực kia vẫn không nhanh không chậm.

- Tiểu Côn Vân, lần này phải xem biểu hiện của ngươi rồi.

Triệu Phong lạnh nhạt nói.

Vừa dứt lời, một luồng ý chí kinh thiên, nghịch chuyển thiên địa, vọt lên trời cao.

Luồng ý chí này, luận lực lượng, có lẽ không bằng Đại Đế, nhưng luận chất lượng, lại phù hợp với thiên địa không kém gì Đại Đế.

- Đó là gì…

Mộ Vân Đại Đế đột nhiên cảm thấy trong lòng run lên một cách khó hiểu.

Vụt...

Một hài tử da vàng, chừng hai ba tuổi, quanh người chập chờn hào quang chói lọi, sức mạnh to lớn tràn ngập, xuất hiện bên cạnh Triệu Phong.

Chính là Bán Thần ấu đồng.

Ầm…

Bán Thần ấu đồng vung ra một quyền, ý cảnh sức mạnh to lớn của thiên địa, thậm chí hơi nhỉnh hơn cả Đại Đế.

Quyền quang hoàng kim, giống như một vầng Liệt Nhật sáng chói, khí thế như cầu vồng, xuyên qua thiên địa, có một loại bá đạo bễ nghễ nghịch chuyển hết thảy.

- A…

Một tên Vương Giả cấp Lĩnh Vực trọng thương, vừa mới bỏ chạy ra ngoài, đã bị quyền quang kia đánh nát.

- Ha ha ha… Sau khi dung hợp với ý chí Bán Thần, quả nhiên khác biệt.

Bán Thần ấu đồng như mở cờ trong bụng.

- Đứa trẻ này…

Song phương địch ta, đều hít một ngụm khí lạnh.

Mặc dù một quyền vừa rồi là đánh lén, nhưng uy lực của nó, nhất là ý cảnh, quả thật hùng vĩ vô biên.

Ngay cả Mộ Vân Đại Đế cũng thất kinh trước ý cảnh quyền pháp của đối phương, thậm chí còn không thể nhìn thấu.

Bởi vậy.

Bên cạnh Ô Long Vương, chỉ còn lại một vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực, hai người thân hãm trong sự vây công của hơn mười vị Vương Giả, thoáng cái lập tức tràn ngập nguy cơ.

- Phong Thiên Chưởng.

Bán Thần ấu đồng thủ hộ trước người Triệu Phong, chậm chạp đánh ra vài chưởng.

Trong khoảnh khắc đó, thiên địa phụ cận, phảng phất lâm vào trong một vùng đầm lầy, thậm chí có cảm giác như tốc độ giảm mạnh.

Rầm rầm…

Vài đạo quang chưởng kim sắc vặn vẹo, giáng xuôgns thiên địa, vừa vặn đánh lên người Mộ Vân Đại Đế.

Tốc độ và động tác của Mộ Vân Đại Đế, lập tức trở nên cứng đờ.

Mặc dù chiến lực của Bán Thần ấu đồng, còn chưa thể nào chính thức uy hiếp được hắn.

- Không ngờ lại là Phong Thiên Chưởng trong truyền thuyết.

Không ngờ ý cảnh và sức mạnh to lớn của Đại Đế, cũng bị một loại gông cùm xiềng xích và hạn chế kìm hãm.

Bán Thần ấu đồng dung nhập ý chí, hồn lực, trí nhớ của Bán Thần, tiến thêm một bước khôi phục, đã có thể thi triển “Phong Thiên Chưởng” phiên bản đơn giản hóa.

Hơn nữa.

Tu vi của Bán Thần ấu đồng, cũng đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong. Chỉ còn cách cảnh giới Vương Giả một khoảng rất ngắn nữa mà thôi.

- Kế hoạch phục sinh Bán Thần, rốt cuộc cũng không phí hoài.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Chiến lực của Bán Thần ấu đồng giờ phút này, đã tiếp cận Vương Giả đỉnh phong, tại phương diện ý cảnh, đã áp chế tuyệt đại đa số Hư Thần Cảnh.

- Giết!

Đám tinh anh Vương Giả Lãnh Nguyệt Vương và Cự Sa Vương, trong bụng như mở cờ, giết thẳng đến Mộ Vân Đại Đế.

Ý cảnh, thân hình, tốc độ,… của Mộ Vân Đại Đế, đều bị “Phong Thiên Chưởng” hạn chế, tốc độ đã suy giảm vài phần.

- Lý nào lại như vậy? Đứa trẻ kia, rốt cuộc là có lai lịch gì?

Trong lòng Mộ Vân Đại Đế kinh hãi.

Nếu như đứa trẻ kia, tu vi cũng đạt tới Đại Đế, e rằng còn thắng ngược hắn.

Giao phong cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Mộ Vân Đại Đế rơi vào hạ phong trong giây lát.

Bán Thần Côn Vân, chính là nhân vật thần thoại của mấy vạn năm trước, bây giờ biến thành dáng vẻ này, cho dù là một vài Đại Đế của Chân Vũ Thánh Địa, e rằng cũng rất khó nhận ra.

- Lôi Dực Phi Độn thuật.

Triệu Phong thi triển Lôi Dực Phi Độn thuật, nhanh chóng giết đến bên cạnh Phong Lôi, thi triển “Phong Lôi Dực Trảm”, dung nhập Lôi lực Thần Kiếp, đánh ra trọng kích.

- Chạy mau.

Ô Long Vương đã bị thương, vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực còn lại, cũng bị năm sáu Vương Giả vây giết.

Hiện tại.

Bên phía Ô Long Vương, chỉ còn lại hắn và một vị Vương Giả Lĩnh Vực cuối cùng.

- Tỏa Thiên Cung.

Trong tay Triệu Phong xuất hiện cây cung cổ xưa ám ngân sắc, ngưng hiện một mũi tên ánh sáng, “vù” một tiếng, lập tức xẹt qua hư không vụ hải.

Trong khoảnh khắc tiếp theo.

Mũi tên ánh sáng màu vàng, bên ngoài chập chờn một tầng Phong Lôi xích sắc, pha lẫn một tia Lôi lực Thần Kiếp, xuyên qua vai Ô Long Vương.

Ô Long Vương trọng thương chật vật, thân hình lảo đảo, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.

Cũng may, hắn đã thoát ly được vòng vây của đám người Triệu Phong.

Đúng lúc này, phía trước chợt xuất hiện một đoàn diễm vân quỷ thi màu ám tro dày đặc, nhanh chóng khuếch trương phương viên một hai chục dặm.

- Cái gì?

Thân thể Ô Long Vương đã bị trọng thương, tinh khí linh phách cũng nhanh chóng trôi đi.

Bởi vì bị thương, trên người có không ít miệng vết thương, oán lực quỷ thi, cũng thừa cơ cướp đoạt sinh cơ của của hắn, thậm chí mạnh hơn lúc thường gấp vài lần.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu huy động trận kỳ, diễm vân quỷ thi cuồn cuộn, hình thành từng đạo trói buộc như long xà thực chất, vây khốn Ô Long Vương.

- Tặc miêu, chết đi!

Ô Long Vương giận tím mặt, từ khi giao phong cho đến nay, hắn đã bị đông đảo Vương Giả vây công, mặc dù đã thi triển rất nhiều loại bí thuật, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài thời gian thất bại.

Meo ô…

Tiểu Tặc Miêu ở trong Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, thoắt cái đã biến mất.

Với thần niệm cường đại của Ô Long Vương, vậy mà vẫn không tìm ra thân hình của Tiểu Tặc Miêu.

Còn Quỷ Thi Trớ Chú đại trận kia, vẫn đang không ngừng trói buộc, đồng thời hấp thu tinh khí tính mệnh của hắn.

Sắc mặt Ô Long Vương trở nên tái nhợt, không dám lưu lại, vội vàng cưỡng ép đột phá Quỷ Thi Trớ Chú đại trận.

Chờ đến lúc hắn cưỡng ép đột phá Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, sắc mặt lại càng suy yếu hơn.

Đúng lúc này.

Một đạo hư ảnh chủy thủ u ám, bỗng dững từ hư không trước mặt, phóng tới trước người hắn.

Phốc phốc…

Đầu của Ô Long Vương, bị đâm thủng, huyết quang tung tóe.

Thoạt nhìn giống như hắn chủ động lao tới thanh chủy thủ thần bí kia vậy.

- Ảnh Sát Đế Nhận…

Trên gương mặt tái nhợt của Ô Long Vương, không khỏi lộ ra một tia kinh hãi.

Ảnh Sát Đế Nhận, không chỉ đâm thủng cơ thể hắn, mà còn ghim vào linh hồn và hư ảnh sau lưng hắn.

Thân là Thánh Khí của Ảnh Sát đạo, Ảnh Sát Đế Nhận có đủ loại năng lực thần bí, có thể sánh ngang với Tỏa Thiên Cung.

Năm xưa, Tiểu Tặc Miêu phải dốc hết toàn bộ vốn liếng mới miễn cưỡng nhận được truyền thừa của Ảnh Sát Đế Nhận.

- Muốn giết ta, tuyệt không có khả năng…

Ô Long Vương cô gắng giãy dụa.

Vụt...

Tiểu Tặc Miêu vỗ ra một trảo, cào lên mặt hắn, cảm giác mê muội lập tức bao phủ thể xác và tinh thần Ô Long Vương.

- A…

Tại phương diện linh hồn, đột nhiên cảm thấy choáng váng thống khổ một trận, thân thể và linh hồn của Ô Long Vương, chậm rãi tan ra bên trong Quỷ Thi Trớ Chú đại trận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.