Trong hạp cốc Thập Bát Giác, thế lực hải tặc Hư Không Hải, chính là một tập thể lớn, là một quốc gia cộng đồng.
Mà truyền thừa Hải Tặc Hoàng, có thể nói chính là sản vật thuộc sở hữu của Thánh Địa hải tặc.
Quy tắc tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng, bài xích cường giả từ bên ngoài đến, nhất là cường giả đã ngoài Vương Giả.
Trên thực tế.
Vương Giả Đại Đế đến từ bên ngoài, không cách nào tiến vào Thánh Địa truyền thừa của Hải Tặc Hoàng.
Chỉ có Vua Hải Tặc chính thức, mới có thể nhận được một ít kỳ ngộ truyền thừa của Hải Tặc Hoàng.
Hư Thần Cảnh nhất định sẽ không cố gắng làm một chuyện không được lợi ích gì như nhúng tay vào cuộc tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng. Hơn nữa, cấu kết với hải tặc Hư Không Hải, cũng không hay ho gì.
- Vì Đại Đế Hư Thần Cảnh đó, là vị nào?
Đám cường thủ hải tặc, sau một hồi tức giận mắng chửi, bắt đầu hỏi thăm một vấn đề.
Đại Đế Hư Thần Cảnh, cho dù là Hư Thần Cảnh đại viên mãn đi nữa, cũng có phân ra cao thấp.
Nếu như là Đại Đế đỉnh cao, vậy thì phiền toái rồi.
Chẳng qua, Đại Đế đỉnh cao cũng sẽ không tự hạ thấp thân phận, dốc sức đi làm loại hoạt động như vậy.
- Nghe nói là Mộ Vân Đại Đế.
Lãnh Nguyệt Vương nói.
Mộ Vân Đại Đế?
Đám cường thủ hải tặc ở đây, cũng một số người thì đã từng nghe qua, cũng có một số thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3265039/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.