Chương trước
Chương sau
Nhân Ngư Thần Điện, hầm rượu ngầm.

Đám người Huyền Chân Thánh Tông, trên mặt mang vẻ mừng như điên, trong lòng phấn chấn, ngóng nhìn về phía suối phun Nhân Ngư cùng với các loại rượu ngon tiên nhưỡng trong các bình rượu thủy tinh.

- Trong hầm rượu ngầm này, có Bất Lão Tuyền cùng Huyễn Thần Tửu trong truyền thuyết kia hay không?

Triệu Phong mở miệng hỏi Công chúa Nhân Ngư Tộc.

Nhân Ngư Thần Điện, đồng dạng là Cấm địa của cả Vương quốc Nhân Ngư Thánh địa.

Nhân Ngư bình thường căn bản không thể tiến nhập vào Nhân Ngư Thần Điện.

Thế nhưng, mỗi một đời Công chúa Nhân Ngư Tộc, thiên phú linh hồn dị bẩm, cùng truyền thừa của Nhân Ngư Thần Điện đều có ngàn vạn quan hệ.

- Có!

Công chúa Nhân Ngư Tộc chắc chắc nói.

Lời ấy vừa ra, tâm thần mọi người lập tức rung lên.

Nghĩ lại năm đó, vị thiên tài Thánh địa kia sau khi đạt được Bất Lão Tuyền và Huyễn Thần Tửu, không quá vài năm, đã đột phá đến Hư Thần Cảnh.

Bất Lão Tuyền, tăng tuổi thọ ngàn năm, xúc tiến cấp bậc sinh mệnh chất biến bay vọt, đồng thời có thể tăng thêm nhiều tu vi.

Ngàn năm thọ nguyên, đủ để khiến Tôn giả bình thường bình yên không lo tham hóa Vương Giả Hư Thần Cảnh.

Mà Huyễn Thần Tửu kia, hiệu quả lại càng thần kỳ, có thể làm cho người ta tiến vào cảnh giới huyền diệu không minh, thể ngộ ý cảnh cấp bậc rất cao.

Có được Bất Lão Tuyền, ít nhất có năm thành nắm chắc tham hóa Hư Thần Cảnh.

Nếu là có Huyễn Thần Tửu, ít nhất có bảy thành nắm chắc trong tương lai tấn chức Vương Giả Hư Thần Cảnh.

- Nếu như có thể đồng thời có được Bất Lão Tuyền cùng Huyễn Thần Tửu, vậy thì việc tham hóa Hư Thần Cảnh cơ bản đã chắc như đinh đóng cột!

Nghĩ đến đây, hô hấp của mọi người đều trở nên dồn dập.

Đúng lúc này, Công chúa Nhân Ngư Tộc mở miệng nói:

- Bất Lão Tuyền chính là ở trong ao nước suối Nhân Ngư kia! Nhưng không phải tất cả suối phun đều là Bất Lão Tuyền!

Công chúa Nhân Ngư Tộc dừng lại một chút.

Mọi người định thần nhìn lại, trên người pho tượng mỹ nữ Nhân Ngư kia có đến trên một trăm cái suối phun khác nhau.

- Chỉ có tuyền dịch từ trong vị trí hạ thể này phun ra, mới chân chính là Bất Lão Tuyền!

Nói đến nơi đây, khuôn mặt xinh đẹp của Công chúa Nhân Ngư Tộc khẽ đỏ lên.

Mọi người rùng mình, chợt đều có chút xấu hổ, một nữ đệ tử trong đó cũng thẹn thùng cúi đầu xuống.

Triệu Phong định thần nhìn lại, quả nhiên từ trong bức điêu khắc mỹ nữ Nhân Ngư, tại một cái lỗ thủng nằm ở vị trí liên tiếp giữa thân hình cùng vĩ bộ, dòng tuyền dịch phun ra trong suốt sáng bóng, không giống bình thường.

- Đó chính là Bất Lão Tuyền?

Hai gã Đệ tử Chân truyền khó có thể ngăn chặn sự tham lam hưng phấn trong mắt, tiếp cận ao nước suối.

- Đợi một chút!

Công chúa Nhân Ngư Tộc thốt lên, nhưng lại không kịp.

Hai gã Đệ tử Chân truyền kia vừa mới tiếp cận ao nước suối Nhân Ngư, thân hình liền lung lay, bộ dáng say khướt.

- Lực lượng thật kỳ dị! Ao nước suối chính là một cái nhưỡng tửu trì, mùi rượu trong đó không cần trải qua hô hấp, có thể trực tiếp thẩm thấu đến thân thể, thậm chí ảnh hưởng đến linh hồn!

Triệu Phong âm thầm líu lưỡi.

Mùi rượu cường đại như thế, quả thật không hổ là tửu nhưỡng dành riêng cho Bán Thần.

Phải biết rằng, sinh mệnh thể chất của Bán Thần so với Tôn giả, Vương Giả, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Rượu bình thường, phàm nhân uống sạch một bình cũng sẽ say chết.

Nhưng thiết tưởng, nếu như là một đầu cự thú khổng lồ như núi, uống xong một bình rượu, cơ bản là có thể xem nhẹ.

Đồng dạng mà nói, tửu lực của thể chất Bán Thần, chính là đã vượt qua phạm trù của phàm nhân.

- Trong này sản xuất rất nhiều rượu, đại đa số các loại rượu, cho dù là Bán Thần uống vào cũng sẽ say! Tu hành giả bình thường rất khó tiếp cận. Cho dù có thể tiếp cận, tâm thần ý thức cũng sẽ say, làm sao có thể thu hoạch tửu nhưỡng?

Công chúa Nhân Ngư Tộc nói.

Lời ấy vừa ra, sắc mặt mọi người ở đây nhất thời ngưng trọng lên.

Hai gã Đệ tử Chân truyền có ý đồ tiếp cận kia, rất nhanh đã được Thần Dịch Lâm cùng Giang Phàm kéo trở về.

- Như vậy, tửu nhưỡng trong bình rượu thì sao?

Ánh mắt của Triệu Phong nhìn về phía các bình rượu trên kệ rượu thủy tinh kia.

Rượu dịch nổi lên trong ao nước suối cũng đều được chuyển vận vào trong các bình rượu, chén rượu, bầu rượu ở trên kia.

- Các bình rượu kia, bởi vì lớp vỏ quá dày, cho nên mùi rượu phát ra sẽ yếu đi một ít. Thế nhưng chất liệu của bình rượu, lấy lực lượng dưới Vương Giả, rất khó có thể làm hư hao mảy may. Muốn mở nắp bình rượu ra, cũng là thập phần khó khăn!

Công chúa Nhân Ngư Tộc giải thích.

Nghe vậy, mọi người liền lâm vào trầm tư.

Không hề nghi ngờ, Huyễn Thần Tửu liền chính là ở trong các bình rượu kia.

Triệu Phong thử điều khiển Quỷ thi tiếp cận thủy tinh trì.

Kết quả, cỗ mùi rượu cường đại kia, nhanh chóng lan tràn đến tâm hồn của hắn.

- Lực lượng của tửu khí kia, không ngờ có thể thẩm thấu đến cả phương diện tinh thần!

Triệu Phong cũng cảm giác khó giải quyết sâu sắc.

Cho dù là phái khôi lỗi cơ giới không có ý thức, cũng khó có thể hoàn thành nhiệm vụ. Bởi vì khôi lỗi cùng chủ nhân cũng có tâm thần tương liên.

- Nhưng năm đó, vị thiên tài Thánh địa kia bằng cách nào đạt được Bất Lão Tuyền cùng Huyễn Thần Tửu?

Thần Dịch Lâm dò hỏi.

- Bí mật mấy ngàn năm trước, hiện tại khó có thể truy cứu lại. Nhưng Công chúa Nhân Ngư Tộc năm đó, trải qua thêm mấy năm, liền lâm vào ngủ say như chết, hơn nữa lại còn tổn thất một kiện linh hồn truyền thừa Thánh bảo của Nhân Ngư Tộc nữa…

Công chúa Nhân Ngư Tộc thở dài nói.

Nghe vậy, trong lòng mọi người hơi trầm xuống.

Hiển nhiên, vị thiên tài Thánh địa năm đó, có thể thành công, thật sự là do cơ duyên đầy đủ.

Mọi người có thể đi đến một bước như thế này, đã là một kỳ tích!

Kế tiếp, mọi người lần lượt thử một phen.

Kết quả, không ai có thể tiếp cận phạm vi hai mươi trượng của thủy tinh trì.

Ở trong Bán Thần Di Viên, lấy lực lượng Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, hạn độ công kích lớn nhất cũng chỉ là hai mươi trượng mà thôi.

Mà ở đáy hồ Tử Yên Hồ, phạm vi lại còn bị cắt giảm xuống một phần ba.

Cũng chính là nói, không có ai có thể lấy chân nguyên chiến kỹ để mà thu lấy tửu dịch trong ao thủy tinh kia.

Mà các bình rượu kia thì lại phong bế, muốn mở nắp bình, độ khó khăn càng lớn hơn nữa.

Ngoại trừ Triệu Phong, những người khác cũng đều thử qua, đều kết thúc trong thất bại.

Triệu Phong cũng không thử, ngược lại giương mắt nhìn các chén rượu bầu rượu đặt trên kệ rượu thủy tinh kia, ánh mắt chớp động bất định.

Bọn người Thần Dịch Lam, bắt đầu đau khổ suy tư.

Cuối cùng, bọn họ đã nghĩ ra một biện pháp, đó là dùng dây thừng cột lấy một người, đem người đó ném qua, trong khoảnh khắc thu lấy Bất Lão Tuyền, hoặc là các loại tửu nhưỡng khác.

Đợi sau khi thu lấy được rượu dịch, rất nhanh đem người đó túm trở về.

Vô hình trung, người lấy rượu dịch bởi vì thừa nhận tửu khí trong thời gian quá ngắn, nên sẽ không bị ảnh hưởng tới.

- Chỉ có phái người qua đó mới có thể thu lấy. Nếu như dùng khí cụ, cho dù là thu lấy được rượu dịch, trong lúc kéo trở về, trải qua nước trong hồ pha loãng, đến lúc thu vào trong tay, cũng chẳng còn được chút gì!

Thần Dịch Lâm xác định cái ý nghĩ này.

Dù sao, đây cũng là thế giới dưới nước.

Cái thủy tinh trì cùng với bình rượu kia, chính là một cái lĩnh vực độc lập, mới có thể không ảnh hưởng bởi hoàn cảnh thế giới dưới nước.

- Phương pháp này, quả thật có thể khả thi! Đem dụng cụ phòng ngự linh hồn cũng gia trì ở trên người của kẻ bị dây thừng cột lấy, gia tăng sự chống cự đối với tửu khí. Bởi vì chỉ trong nháy mắt, cho nên thừa nhận mùi rượu cũng là hữu hạn!

Triệu Phong khẽ gật đầu.

Muốn thu lấy Bất Lão Tuyền cùng rượu dịch, cần phối hợp lẫn nhau.

- Ha hả… dựa theo ước định lúc trước. Trước khi tiến vào cung điện dưới đáy hồ, thu hoạch sẽ chia thành bảy ba. Nhưng sau khi tiến vào cung điện, thu hoạch ở trong này, đều dựa vào bổn sự mỗi người!

Thần Dịch Lâm đột nhiên cười nói.

Triệu Phong cũng không phản đối.

Bởi vì trước khi tiến vào cung điện dưới đáy hồ, các loại thu hoạch chủ yếu là nương dựa vào quân đoàn Thủy tộc của hắn.

Mà hiện tại, quân đoàn Thủy tộc của Triệu Phong đã không có đất dụng võ nữa rồi.

Phốc thình thịch!

Một gã Đệ tử Chân truyền bị dây thừng kim chúc cột lấy, quăng vào trong ao thủy tinh.

Người phụ trách ném dây thừng là Giang Phàm.

Lực lượng khí lực của hắn, là mạnh nhất trong đám người, dĩ nhiên là ngoại trừ Triệu Phong ra.

Lần đầu tiên, tên Đệ tử Chân truyền kia bị quăng đến phía trước hạ thể pho tượng mỹ nữ Nhân Ngư kia, nhưng mà lại không đủ tinh chuẩn.

Đầu tóc của hắn chỉ mới dính một chút tửu dịch, đã bị túm trở về.

- A…

Tên Đệ tử Chân truyền kia, mắt say lờ đờ, không thể tỉnh táo, có chút đứng không vững, rất khó liên tục tiến hành lần thứ hai.

- Ừm! Lực độ lần sau, ta sẽ quăng càng tinh chuẩn hơn!

Giang Phàm vô cùng tự tin, nói.

- Để cho ta tới!

Thần Dịch Lâm cười nói. Tu vi của hắn cao nhất, thể chất huyết mạch cũng không tầm thường.

Phốc thình thịch!

Thần Dịch Lâm bị dây thừng cột lấy, quăng tới phía trước hạ thể của mỹ nữ Nhân Ngư.

Trong nháy mắt đó, mùi rượu lan tỏa khắp toàn thân, Thần Dịch Lâm dùng một cái bình nhỏ trong tay, tiếp nhận lấy một ngụm Bất Lão Tuyền.

- Ha ha…

Thần Dịch Lâm bị túm quay về tại chỗ, đem cái bình thu lại.

Vừa rồi ra tay, hắn đã tiếp nhận được một ngụm Bất Lão Tuyền, nhưng phân lượng cũng không nhiều.

- Ta cần nghỉ ngơi một chút, đổi người khác đi!

Cho dù là Thần Dịch Lâm, cũng cảm thấy có chút ý say, tâm thần ý thức, không tỉnh táo như bình thường.

Trên thực tế, hắn còn có thể thử lần thứ hai.

Nhưng xuất phát từ mục đích cẩn thận, Thần Dịch Lâm muốn cam đoan bảo trì ý thức tỉnh táo, nhằm để ứng phó các loại tình huống đột phát.

- Triệu sư đệ, ngươi cùng Công chúa Nhân Ngư Tộc phối hợp, cũng có thể thử được a!

Thần Dịch Lâm nhìn về phía Triệu Phong.

Hắn có chút kỳ quái, vì cái gì mà Triệu Phong lại không ra tay. Đối với điều này, hắn thậm chí có một tia cảnh giác.

- Chủ nhân!

Công chúa Nhân Ngư Tộc hơi chút ngượng ngùng, bộ dáng nghe lệnh.

Chỉ cần Triệu Phong mở miệng, nàng nguyện ý phối hợp, đi lấy Bất Lão Tuyền trong ao nước suối.

- Trước lấy Huyễn Thần Tửu đi!

Triệu Phong trầm ngâm nói.

Sinh mệnh thể chất của hắn tiếp cận Vương Giả, hơn nữa chính là cấp bậc ý cảnh Hư Thần Cảnh.

Mục tiêu hàng đầu của Triệu Phong là Huyễn Thần Tửu, tiếp theo mới là Bất Lão Tuyền.

- Huyễn Thần Tửu?

Thần Dịch Lâm nhếch miệng cười, loại tửu dịch này cũng là đặt ở trong bình đựng rượu, muốn mở nắp bình, há dễ dàng như thế?

Cho dù là miễn cưỡng đẩy ra một chút nắp bình rượu, mùi rượu kia lan tỏa ra ngoài, rất có khả năng sẽ làm người ta lâm vào trong ngủ say vĩnh cửu.

- Chủ nhân, Huyễn Thần Tửu chính là đặt trong cái chén thủy tinh màu tím ở chính giữa kia!

Công chúa Nhân Ngư Tộc nói.

Hiểu biết đối với Nhân Ngư Thần Điện, không ai vượt qua Công chúa Nhân Ngư Tộc.

- Ừm!

Triệu Phong khẽ gật đầu.

Nghĩ đến đây, mắt trái của hắn hoàn toàn nhìn chằm chằm trên cái chén thủy tinh màu tím kia.

Lúc này, bên phía Thần Dịch Lâm lại lấy được một ngụm Bất Lão Tuyền.

Bọn người Giang Phàm cũng tò mò nhìn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong sẽ dùng phương pháp gì để lấy Huyễn Thần Tửu kia?

Ô...ô...ô...n...g!

Một chùm Đồng lực thủy văn mịt mờ lóe lên, ở chỗ trung tâm hiện ra hình dáng một cái lốc xoáy, đem cái chén thủy tinh màu tím bao phủ lại.

- Ồ?

Bọn người Thần Dịch Lam, trong lòng nhảy dựng lên.

- Chẳng lẽ là Không Gian Đồng thuật?

Đám Đệ tử Chân truyền ở đây, cũng đều là những người gặp nhiều biết rộng.

- Trở lại!

Thể xác và tinh thần Triệu Phong chấn động, oanh một tiếng, tâm hồn đồng lực phảng phất như thừa nhận thiên địa áp bách vô tận.

Trong đám bình rượu chén rượu kia, ẩn chứa một cỗ ý chí vĩ lực, khiến cho phương pháp Triệu Phong thu lấy Huyễn Thần Tửu, lấy thất bại mà chấm dứt.

- Hư Không Chuyển Vật của ta hoàn thành thi triển, nhưng không thể đem mục tiêu kia na di đi được!

Triệu Phong biết, cỗ lực lượng này, chính là ý chí Bán Thần ẩn chứa ở trên đám bình rượu chén rượu kia.

Ý chí Bán Thần bao phủ cả Bán Thần Di Viên!

Hắn, chính là chúa tể cả Di Viên!

- Chậc chậc… không hổ là Bán Thần Di Viên, kệ rượu thủy tinh kia hình như có năng lực phản chế bí thuật không gian trộm lấy!

- Bán Thần Di Viên, trải qua nhiều năm như vậy, trong quãng thời gian đó cũng xuất hiện một ít thiên tài có thiên phú không gian. Ví dụ như Nam Cung Thánh, hắn cũng tinh thông bí thuật không gian!

Bọn người Thần Dịch Lâm, Giang Phàm cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, ngược lại có chút vui mừng khi kẻ khác gặp họa.

- Lại thử một lần nữa!

Triệu Phong không hề dễ dàng từ bỏ.

Trong lòng hắn cân nhắc, cỗ ý chí vĩ lực vừa rồi kia, tựa hồ là từ trong đám chén rượu cùng bình rượu truyền đến.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu đứng ở trên vai Triệu Phong, khẽ huy động hai móng.

- Được!

Triệu Phong hiểu được ý tứ của Tiểu Tặc Miêu.

- Hư Không Chuyển Vật!

Mắt trái của Triệu Phong, tập trung ở trên người Tiểu Tặc Miêu.

Thoáng chốc, một tầng Đồng lực thủy văn mịt mờ lóe lên, đem Tiểu Tặc Miêu bao phủ lấy.

Vụt...

Trong tầm mắt, Tiểu Tặc Miêu đã biến mất không thấy đâu nữa.

Mấy người Thần Dịch Lâm, cặp mắt trợn trừng.

Khoảnh khắc tiếp theo.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu xuất hiện ở trong kệ rượu, hơn nữa còn ở ngay trước cái Huyễn Thần Tửu kia, há lớn miệng, đem bình Huyễn Thần Tửu nuốt chửng vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.