Chương trước
Chương sau
-... Nếu như giúp ngươi mà vi phạm nguyên tắc, bản điện cũng phải đảm đương nguy hiểm rất lớn.

Vĩnh Phong điện chủ nói đến đây, thái độ hắn cơ bản tỏ rõ.

Triệu Phong cho dù sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng nhiều ít có chút thất vọng, lòng nguội lạnh một nửa.

- Thỉnh giáo Điện chủ, chẳng lẽ không còn cách khác?

Triệu Phong không từ bỏ.

- Cách có thể thực hiện, cơ bản không có Linh Vực Thánh Địa là động thiên phúc địa kéo dài từ Thượng Cổ đến nay, là một không gian độc lập khép kín, chỉ có từ cửa vào đi vào, hoặc là nhờ vào Khóa Vực đại trận. Nhưng vô luận là cửa vào Thánh Địa, vẫn là Khóa Vực đại trận một chỗ khác, đều có cường giả Thánh Địa trấn thủ, khó có thể vàng thau lẫn lộn.

Vĩnh Phong điện chủ chắc chắc nói.

Thân là Hư Hải điện chủ, hắn vốn đi ra từ Linh Vực Thánh Địa, đối với quy tắc Thánh Địa, vô cùng hiểu rõ.

Nghe đến đó, Triệu Phong đã hiểu chỗ mấu chốt rồi.

Khó khăn lớn nhất, là Linh Vực Thánh Địa nghiêm khắc hạn chế với người ngoài, rất khó tiến vào.

Thật ra.

Vĩnh Phong Điện Vương muốn đem Triệu Phong, truyền tống đến Quần Đảo vực phụ cận, hoặc là Hư Hải Linh Điện gần Chân Vũ Thánh Địa, vẫn có thể miễn cưỡng làm được, không cần mạo hiểm quá lớn.

Nhưng Linh Vực Thánh Địa, chính là Thánh Địa tu hành của một phương Hải Vực mênh mông, động thiên phúc địa đẳng cấp càng cao, vượt xa Đảo vực bình thường có thể so sánh.

Cũng chỉ có nơi đó, mới có thể sinh ra Tam Tinh Tông phái.

Không gian tài nguyên đẳng cấp càng cao cỡ này, đương nhiên rất ít người nắm giữ, hạn chế người ngoài.

- Trừ phi ngươi có thể trở thành thành viên của Thánh Địa, nhưng muốn gia nhập Thánh Địa, cũng phải bước vào Chân Vũ Thánh Địa trước mới được.

Vĩnh Phong điện chủ nói xong câu cùng, không khỏi lắc đầu.

Nội tâm Triệu Phong âm thầm thở dài.

Trong lòng hắn thầm nghĩ, nếu như không thể truyền tống đến Linh Vực Thánh Địa, vậy thì lấy lùi làm tiến, truyền tống đến Hư Hải Linh Điện phụ cận Thánh Địa.

- Ngươi có được Linh Điện Kim Lệnh, nếu như sẵn lòng chi trả một khối lượng lớn Nguyên Tinh Thạch khởi động trận pháp, bổn tọa có thể đem ngươi truyền tống đến Linh Điện cách Thánh Địa gần nhất.

Về điểm này, Vĩnh Phong điện chủ có thể đáp ứng.

Triệu Phong chìm trong suy nghĩ ngắn ngủi.

Vĩnh Phong điện chủ mỉm cười, cùng đợi đáp án của Triệu Phong.

Vĩnh Phong điện chủ thật ra cũng có chút tò mò, Triệu Phong tại sao vội vã muốn đi Thánh Địa như vậy?

Với tư chất của Triệu Phong, dựa theo cách thức thông thường, gia nhập Linh Vực Thánh Địa, chẳng qua cũng chỉ mất thêm thời gian vài năm.

- Tiền bối, trước hết, ta muốn hỏi thăm ngươi một người.

Triệu Phong đột nhiên mở miệng nói.

Hắn đi Chân Vũ Thánh Địa, chủ yếu là muốn tìm một người.

- Nói xem? Bổn tọa ở Linh Vực Thánh Địa, trải qua mấy trăm năm, chỉ cần không phải hạng người vô danh, ít nhiều cũng biết một chút.

Vĩnh Phong điện chủ rất tự tin.

Triệu Phong hít sâu một hơi, trong đầu tái hiện dặn dò của Tử Thánh Tàn Linh:

- Triệu Phong, ngươi cầm Tử Thánh Lệnh của ta, đến Chân Vũ Thánh Địa, tìm một người tên Đoan Mộc Thanh. Nhưng ta không thể khẳng định, người kia còn sống hay không. Nhưng nếu hắn còn sống, nhất định có thể giúp ngươi, cũng đáng để tin tưởng.

- Tiền bối có biết, một người tên Đoan Mộc Thanh không?

Triệu Phong bất động thanh sắc mà nói.

- Đoan Mộc Thanh? Họ Đoan Mộc, chẳng lẽ là...

Vĩnh Phong điện chủ sắc mặt bỗng biến đổi.

Đoan Mộc Thanh

Tu vi Nửa bước Vương giả như Vĩnh Phong điện chủ, vậy mà thần sắc trên mặt, vẫn xuất hiện chấn động rõ ràng.

- Chẳng lẽ ngươi và Đoan Mộc Thanh, có quan hệ gì?

Vĩnh Phong điện chủ thái độ khác thường, kích động thất thố, thanh âm dồn dập.

Hiển nhiên.

Cái tên Đoan Mộc Thanh này, mang đến đả kích rất lớn cho Vĩnh Phong điện chủ.

Triệu Phong khẽ giật mình, đáp:

- Đoan Mộc Thanh tiền bối, cùng một vị tổ tông của ta, có chút sâu xa. Vị tổ tông kia thọ nguyên sắp tận, nhờ ta đến Chân Vũ Thánh Địa, nương nhờ hắn.

Vĩnh Phong điện chủ nghe vậy, không khỏi động dung, ánh mắt nhìn Triệu Phong, hoàn toàn không giống lúc trước.

- Triệu Phong, nếu lời ngươi nói là thật, bản điện cho dù mạo hiểm, giúp ngươi tìm được Đoan Mộc Thanh, ít nhiều cũng có chút nhờ vả.

Lời nói Vĩnh Phong điện chủ, bỗng chốc xoay chuyển.

Triệu Phong trong lòng không khỏi có một tia cổ quái.

Vĩnh Phong điện chủ này trước sau thay đổi, cũng quá chóng vánh.

Một khắc trước, Vĩnh Phong điện chủ còn không muốn mạo hiểm vì Triệu Phong, nhưng khi hắn nghe thấy ba chữ “Đoan Mộc Thanh”, vậy mà bằng lòng xuất thủ.

Quả thực có chút khó tin.

- Làm phiền tiền bối rồi.

Triệu Phong đương nhiên sẽ không cự tuyệt, lập nhịp hô hấp nói cám ơn.

Lại hàn huyên một hồi.

- Triệu Phong, ngươi về trước đợi tin tức. Muốn hoàn thành việc này, ta còn cần liên hệ mấy vị bằng hữu, suy tính một phen.

Vĩnh Phong điện chủ ngữ khí hòa ái hơn chút.

Quay về chỗ ở.

Triệu Phong không khỏi suy tư lẩm bẩm:

- Xem ra, Đoan Mộc Thanh kia, còn sống, hơn nữa ở Thánh Địa, ít nhất là nhân vật cao cấp.

Đây với hắn mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.

Khoảng thời gian tiếp theo.

Triệu Phong vừa chờ đợi tin tức, vừa nắm chặt thời gian tu luyện.

Trước mắt.

Trọng điểm Triệu Phong, là tích lũy nội tình “Đan hạch” trong cơ thể.

Hư Hải Linh Điện, so với đảo vực bình thường, hoàn cảnh Thiên Địa càng có ưu thế, lợi cho tu luyện.

Ở đây, Triệu Phong dựa vào Linh Điện Kim Lệnh, lấy giá cả càng ưu đãi, từ quan phương mua được vài tài nguyên Tinh Thạch thuộc tính Phong Lôi, kể cả một vài Thiên Linh địa bảo.

Chớp mắt một cái, nửa tháng trôi qua…

Triệu Phong dốc lòng tu luyện, tốc độ tu luyện rất nhanh.

Trong đan điền, đan hạch to như đậu nành kia, rõ ràng tăng lên một vòng nhỏ.

Tu luyện từ nay về sau, từ Tiểu Đan Nguyên Cảnh đến Đại Đan Nguyên Cảnh, Triệu Phong cơ bản không tồn tại “Bình cảnh”, chỉ là cần phải tích lũy thời gian.

Bởi vì vô luận là thể chất sinh mệnh, hay là phương diện linh hồn, Triệu Phong đều là cấp độ Đại Đan Nguyên Cảnh.

Nửa tháng này, Triệu Phong cũng trải qua hai lần Mộng Cảnh Thái Cổ.

Hiện nay hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, Triệu Phong chủ yếu dùng cho linh hồn.

Thế nhưng.

Khi linh hồn lớn mạnh ngưng luyện, đạt đến cấp độ Đại Đan Nguyên Cảnh, hiệu quả cũng giảm xuống một ít.

Mà thể chất sinh mệnh Triệu Phong, hiệu quả hấp thu, càng thong thả như rùa đen.

Về phần Hải Kình Tâm Tủy Huyết, đối với Triệu Phong đã không còn hiệu quả.

- Sinh mệnh thể chất, đạt tới cực hạn Đại Đan Nguyên Cảnh. Bởi vì linh hồn không đạt tới cực hạn Đại Đan Nguyên Cảnh, tất cả vẫn còn một chút ít hiệu quả.

Triệu Phong trong lòng tính toán.

Nếu như chỉ đơn thuần hấp thu khí tức bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ, ngày sau hiệu quả có thể không cần để ý.

Như vậy.

Mục tiêu tiếp theo của Triệu Phong, chính là thăm dò Mộng Cảnh Thái Cổ.

Bảy mươi lăm nhịp hô hấp... Tám mươi nhịp hô hấp... Tám mươi lăm nhịp hô hấp... Chín mươi nhịp hô hấp

Triệu Phong đứng trong Mộng Cảnh Thái Cổ.

Thời gian kiên trì, đạt tới chín mươi nhịp hô hấp, tiến tới gần một trăm nhịp hô hấp.

Triệu Phong thậm chí thử nghiệm, ở trong bước ra một bước, áp lực thừa nhận, tăng gấp đôi không ngớt.

Ộc…

Triệu Phong phun ra một búng máu, tâm thần ý thức, quay về hiện thực.

Lúc này.

Triệu Phong bảo tồn một ít khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ sót lại trong nội thể.

Xoạt

Một tay vừa lau Vạn Quỷ Châu, một khối Trớ Chú Quỷ Thi, xuất hiện trước mặt Triệu Phong.

- Đi.

Triệu Phong khống chế một tia khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ kia, dung nhập trong cơ thể Trớ Chú Quỷ Thi.

Hấp thu nhiều khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ như vậy, Triệu Phong hiện tại có thể càng thuần thục khống chế loại khí tức này.

Trớ Chú Quỷ Thi hấp thu một tia khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, thể chất quỷ thi của hắn, mờ ảo sản sinh một chút biến hóa cực nhỏ.

Đợi sau khi hoàn toàn hấp thu, Triệu Phong cẩn thận quan sát.

- Hửm? Thể chất quỷ thi tăng cường, ẩn chứa Tử Âm thi khí cùng oán lực nguyền rủa, càng thuần túy hơn trước đây, tiếp cận bổn nguyên...

Triệu Phong rút ra kết luận.

Khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, dường như đối với tất cả thuộc tính lực lượng, tất cả thể chất, đều có hiệu quả.

Hun đúc của khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, đối với Triệu Phong hoặc là Trớ Chú Quỷ Thi, hiệu quả tương tự.

- Dù sao khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, đối với thể chất sinh mệnh ta, hiệu quả quá mức bé nhỏ. Trước cho mỗi khối Trớ Chú Quỷ Thi, dung nhập một tia khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ.

Vài ngày tiếp theo, Triệu Phong bận rộn khai mở.

Bởi vì thời gian hắn tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ, tăng thêm rất nhiều, có thể dẫn ra càng nhiều khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ.

Bốn năm ngày sau…

Mỗi một khối Trớ Chú Quỷ Thi, đã thành công hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ.

Trong Vạn Quỷ Châu.

Mỗi thể chất Trớ Chú Quỷ Thi, khí tức biến hóa, Khô Lâu đường chủ nhìn vào trong mắt, kinh hãi không thôi.

- Những Trớ Chú Quỷ Thi này, thể chất tiềm lực đều tăng cường. Trước kia, một vài quỷ thi, nhiều nhất có thể tăng lên tới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, nhưng hiện tại tiềm lực không gian, thậm chí tốc độ, đều nâng cao rất lớn rồi.

Khô Lâu đường chủ đối với mấy Trớ Chú Quỷ Thi này, chắc chắn càng quen thuộc hơn.

Biến hóa của mấy Trớ Chú Quỷ Thi này, hắn nhìn thấy còn thông suốt sâu sắc hơn so vị chủ nhân Triệu Phong này.

Mười ngày sau…

Bên Vĩnh Phong điện chủ, truyền đến tin tức, tìm Triệu Phong đi qua.

- Tiền bối, tình hình thế nào?

Trong lòng Triệu Phong, có chút nóng lòng.

Khoảnh khắc tiếp theo, rất có thể ảnh hưởng vận mệnh của hắn.

Giống như, hắn lúc ban đầu gặp gỡ Quảng Quân Hầu, bước vào Thế giới Tông Môn, bước ngoặc lớn trong nhân sinh kỳ ngộ.

- Triệu Phong mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất, không bao lâu nữa, ta có thể giúp đỡ ngươi, đi vào Chân Vũ Thánh Địa.

Vĩnh Phong điện chủ tươi cười xán lạn.

Thật tốt quá.

Triệu Phong căng thẳng, không khỏi thả lỏng, trên mặt lướt qua một tia mừng rỡ.

- Đây là Lai Khách lệnh của Thánh Địa, đặc biệt khó có, ta cũng vất vả lắm mới lấy được.

Vĩnh Phong điện chủ lật tay, xuất hiện một tấm lệnh bài.

Lệnh bài kia, thuần trắng như ngọc, ửng lên từng tia kim trạch, bên trên viết một chữ: Khách.

- Lai Khách lệnh?

Triệu Phong đại khái lĩnh ngộ công dụng lệnh bài này.

- Lai Khách lệnh này, có thể cho phép thành viên không phải Thánh Địa, ở trong Chân Vũ Thánh Địa, tạm thời lưu lại một khoảng thời gian ngắn, trong đó còn chút hạn chế...

Vĩnh Phong điện chủ giải thích một phen.

Lai Khách lệnh.

Triệu Phong tiếp nhận lệnh bài này, mức độ chất liệu đặc thù, cùng Tử Thánh Lệnh, có thể gộp chung.

- Lệnh này hạn chế thời gian, chỉ có thể cho ngươi ở Chân Vũ Thánh Địa tạm thời khoảng mười ngày.

Vĩnh Phong điện chủ dặn dò.

- Mười ngày? Hơi ngắn...

Triệu Phong cất khách lệnh, thầm nhủ.

- Thời gian có hơi ngắn. Nhưng thành và bại, trong thời gian mười ngày, với thân phận của ngươi, tất nhiên sẽ có nguy hiểm nhất định.

Vĩnh Phong điện chủ không phủ nhận.

Có thể lấy được một tấm Lai Khách lệnh mười ngày, hắn đều tốn rất nhiều trắc trở.

Sau đó.

Vĩnh Phong điện chủ bàn giao phương pháp cụ thể.

- Đầu tiên, muốn từ chỗ của ta sử dụng Khóa Vực đại trận, trực tiếp truyền tống đến Linh Vực Thánh Địa, vẫn không thể được.

- Bởi vì, ngươi chỉ là lai khách, không phải thành viên Thánh Địa. Cho dù ta mạo hiểm truyền tống ngươi qua, Truyền Tống Trận khác, cũng có cường giả của Thánh Địa trấn giữ cửa ải.

Vĩnh Phong điện chủ từ bỏ lối nghĩ này trước.

- Bước đầu tiên, thông qua Khóa Vực đại trận, đem ngươi đưa đến Hư Hải Linh Điện cách Thánh Địa gần nhất.

- Bước thứ hai, ngươi còn cần phải theo đội ngũ Tông phái vào ở Thánh Địa, cùng nhau vào Thánh Địa.

- Lai Khách lệnh của ngươi, là từ cái Tông phái vào ở Thánh Địa kia.

Không bao lâu, Vĩnh Phong điện chủ trước tiên đem đại khái suy tính, nói rõ.

Sau đó chính là một vài chi tiết.

- Tuy rằng hơi chút phiền phức chút, nhưng có thể sử dụng Khóa Vực đại trận, trực tiếp truyền tống đến lân cận Chân Vũ Thánh Địa, đã tiết kiệm mấy năm thời gian rồi.

Triệu Phong hiểu rõ tất cả chi tiết, liền âm thầm gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.