Chương trước
Chương sau
Trong khoảnh khắc Khô Lâu đường chủ kề cận sinh tử, Triệu Phong đã phát động “Hư Không Chuyển Vật”.

Khoảnh khắc đạo Ngân Không Hư Nhận kia sắp chém trúng Khô Lâu đường chủ, đột nhiên bị một tầng gợn sóng Đồng lực trong suốt, có hình dáng như vòng xoáy hấp thu, nuốt chửng.

Vụt…

Phong mang hư vô, dùng mắt thường có thể thấy được, nó đột nhiên tiêu thất trong hư không.

Trong Bích Thiên Thủy Giới, bốn người Thủy Vận Trưởng lão đều mở trừng trừng mắt.

Một kích đủ cướp đi tính mạng của Khô Lâu đường chủ, không ngờ lại bị Triệu Phong hóa giải, biến mất ngay tại chỗ.

Phù…

Khô Lâu đường chủ thở phào một hơi, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Cũng may là Triệu Phong ra tay cứu viện, bằng không, cho dù hắn có Thần binh Địa cấp hộ thể thì cũng khó thoát được một kiếp vừa rồi.

Đồng thời, hắn không khỏi nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, thần sắc phức tạp vô cùng.

Giờ khắc này.

Triệu Phong quả thật không thể để mất Khô Lâu đường chủ.

Bởi dù sao thì Khô Lâu đường chủ cũng dựa vào sức một mình, mà chống lại bốn người Thủy Vận Trưởng lão, Lữ Thiên Nhất, Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi.

- Nếu như Triệu Phong chết, e rằng ta ngay cả một chút hi vọng cũng không có.

Khô Lâu đường chủ vực dậy tinh thần, không dám hai lòng.

Cùng lúc đó.

Trên sân phát sinh dị biến.

Chính ngay trong khoảnh khắc Khô Lâu đường chủ tránh được một kiếp.

- Thật kỳ quái, không có lực lượng không gian, lại có thể vận dụng loại dịch chuyển không gian, năng lực truyền tống nhiếp vật này thật cao thâm.

Ngân Không Tông Sư nhíu mày.

Đúng lúc này, nội tâm hắn chợt máy động.

Một luồng cảm giác nguy hiểm xông tới, Ngân Không Tông Sư thậm chí còn cảm giác được một tia khí tức không gian đến từ Thái Cổ.

- Hư Không… Chuyển Vật!

Một tầng gợn sóng Đồng lực trong suốt, có hình dáng lốc xoáy ở vị trí trung tâm, xuất hiện ngay trước người Ngân Không Tông Sư.

Phốc phốc…

Đạo “Ngân Không Hư Nhận” vốn đã biến mất, bỗng nhiên lại hiện ra, dư uy không tan, hung hăng chém trúng Ngân Không Tông Sư.

- A…

Ngân Không Tông Sư hét thảm một tiếng, huyết quang trên người bắn tung tóe, từ không trung rơi xuống.

- Xảy… xảy ra chuyện gì vậy?

Mấy người Thủy Vận Trưởng lão, Lữ Thiên Nhất đều hoảng sợ thất sắc, căn bản không rõ tình huống như thế nào.

Xôn xao…

Tại ngoại giới, trên đỉnh sơn phong, trên sân đột nhiên nổi lên một hồi xôn xao.

- Hư Không Nhận vừa mới biến mất, tại sao lại hiện ra, còn chém trúng người Ngân Không Tông Sư nữa?

- Đây… Đây rốt cuộc là bí pháp gì?

Kể cả một vài Tôn Giả, đều lộ ra vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.

Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, đồng thời thât sắc, không thể tin nổi.

Mọi người không khỏi nhớ lại quá trình xảy ra trước đó.

Đầu tiên.

Đạo “Ngân Không Hư Nhận” thứ hai kia, chém về phía Khô Lâu đường chủ, trong khoảnh khắc đã dồn đối phương vào chỗ chết.

Nhưng ngay tại thời điểm mấu chốt.

Triệu Phong đột nhiên phát động “Hư Không Chuyển Vật”, đạo “Ngân Không Hư Nhận” kia, bỗng nhiên bị thu lấy.

Chuẩn xác mà nói, chính là đem Ngân Không Hư Nhận đó di chuyển đến một không gian khác, cũng chính là không gian trong mắt trái của Triệu Phong.

Sau đó.

Dị biến đã phát sinh.

“Ngân Không Hư Nhận” vừa mới biến mất, lại lần nữa quay về, đánh cho Ngân Không Tông Sư trở tay không kịp.

Lúc đó Ngân Không Tông Sư còn đang cân nhắc về nguyên lý “Hư Không Chuyển Vật” của Triệu Phong, làm sao có thể ngờ dị biến như vậy lại phát sinh.

Cuối cùng.

Ngân Không Tông Sư đã phải trả một cái giá đắt vì chính sự khinh địch của hắn.

Bịch…

Thân hình Ngân Không Tông Sư rơi thẳng xuống đất, trước người là một đạo vết thương sâu thấy xương, kéo dài từ ngực đến chân.

Một chân đã bị chém lìa khỏi thân thể Ngân Không Tông Sư.

- A…

Ngân Không Tông Sư cố nén đau nhức, trong mắt tràn ngập oán hận và hối hận.

Nếu như hắn không khinh địch, bày sẵn trận địa đón địch, dựa vào thiên phú huyết mạch của hắn, lại có khả năng cảm ứng không gian, ít nhất có 50-60% cơ hội tránh thoáng Hư Không Chuyển Vật của Triệu Phong.

Chỉ tiếc.

Từ đầu đến cuối, hắn đều có một bộ dạng như nắm chắc thắng lợi trong tay.

- Ha ha, các hạ rất vinh hạnh, nếm thử uy lực Hư Không Chuyển Vật của ta.

Triệu Phong khẽ cười một tiếng.

Lúc trước, hắn chỉ mới lĩnh ngộ được năng lực “Hư không Nhiếp Vật”, chỉ vẻn vẹn có thể “thu lấy”.

Nhưng về sau.

Triệu Phong phát hiện, đồ vật trong không gian mắt trái bị thu lấy, còn có thể “di chuyển” ra ngoài”.

Vì vậy.

Bí thuật “Hư Không Chuyển Vật” đã bắt đầu thành hình, sau hồi đại nạn “Hắc Ngục Ma Đằng”.

Trước khi đám người của tiểu đội Thủy Vận Trưởng lão vận chuyển đến, Triệu Phong đã hoàn thành “Hư Không Chuyển Vật” rồi.

- Tiểu bối, ta quả thực đã xem nhẹ ngươi rồi.

Hai mắt Ngân Không Tông Sư đỏ bừng, cố nén tức giận và sát cơ vô tận, không lập tức hạ sát thủ.

Thứ nhất, mục đích của hắn chính là bắt giữ Triệu Phong.

Thứ hai, trên người Ngân Không Tông Sư đã bị thương nặng, còn mất đi một chân.

Vụt…

Ngân Không Tông Sư mang theo một chân tàn phế, nhoáng lên một cái, tiến nhập vào bên trong Bích Thiên Thủy Giới.

- Ngân Không Tông Sư.

Thủy Vận Trưởng lão vội vàng đỡ lấy hắn, tiến hành trị liệu.

- Ngân Không Tông Sư này, quả nhiên là kẻ cơ trí…

Triệu Phong mặt không đổi sắc.

Kỳ thực, hắn đã cân nhắc đến tuyệt kỹ “Ngân Không Hư Nhận” của Ngân Không Tông Sư.

Ngân Không Hư Nhận là một loại lực lượng huyết mạch thiên phú không gian, có năng lực dung hòa nhất định của hư không.

Chính bởi vì thế.

Phòng ngự bình thường, đối với Ngân Không Hư Nhận, gần như không có bao nhiêu hiệu quả, cũng khó có thể né tránh.

Chỉ tiếc là Triệu Phong không có huyết mạch Đồng lực không gian, cho dù biết rõ nguyên lý cũng không thể nào phục chế được.

Nhưng Triệu Phong cũng không phải là không có thu hoạch.

Ngân Không Hư Nhận và Hư Không Chuyển Vật đều có đặc tính không gian nhất định, đó chính là lợi dụng nguyên lý không gian, mang đến “sự đột ngột”.

- Huyết mạch đồng tử của tiểu tử này, thật sự cổ quái, ngay cả công kích không gian cũng có thể thu lấy và chuyển di đi.

Ngân Không Tông Sư khoanh chân ngồi, kinh ngạc bất định.

Lúc này.

Thủy Vận Trưởng lão đang chữa thương cho hắn, nối liền chân gãy.

Triệu Phong sao có thể để cho hắn thực hiện được mưu đồ.

- Thần binh truyền thừa Địa cấp Băng Hoàng Thương.

Triệu Phong chậm rãi vươn tay ra, hội tụ lực lượng huyết mạch, thương ảnh Băng Lam trong tay, nhanh chóng ngưng thực.

Chỉ cần lấy “Băng Hoàng Thương” ra khỏi bản thể, lai phối hợp với Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, Triệu Phong có lòng tin có thể phá hủy Bích Thiên Thủy Giới, gián đoạn việc chữa trị của Ngân Không Tông Sư.

- Ngân Không Giam Cầm.

Trong đôi mắt bạc tĩnh mịch của Ngân Không Tông Sư, bắn ra một luồng Đồng lực không gian vô hình, tập trung khóa chặt Triệu Phong.

Ồ?

Thân hình Triệu Phong bỗng nhiên cứng đờ, giống như không gian xung quanh bị giam cầm, loại cảm giác này, giống như bị hãm vào vùng lấy, khó có thể tự kiềm chế.

A…

Thương ảnh Băng Lam trong tay hắn, nhanh chóng tán loạn.

- Đồng thuật không gian thật cao minh, trực tiếp giam cầm Triệu Phong vào một mảnh hư không.

Khô Lâu đường chủ không khỏi nghẹn ngào.

- Phá cho ta!

Triệu Phong cố gắng giãy dụa, lại phát hiện, ngay cả lời nói cũng trở nên tối nghĩa vạn phần.

- Tiểu bối, đừng giãy dụa vô ích nữa. Ngân Không Giam Cầm của ta, dung hợp với một mảnh hư không, khả năng giam cầm mạnh mẽ, tất cả sinh linh trong khu vực đó, đều bị giam cầm hạn chế, mất đi năng lực tự do.

Ngân Không Tông Sư cười trào phúng.

Với thực lực của Thủy Vận Trưởng lão, chỉ cần mười nhịp hô hấp, là nàng có thể nồi liền cái chân bị tàn phế cho hắn.

Mặc dù hắn vẫn bị trọng thương, trong thời gian ngắn khó mà khỏi hẳn, nhưng ít nhất không cần tác chiến với cái chân tàn phế.

Thế nhưng.

- … Sinh linh bên trong khu vực này đều bị giam cầm hạn chế, mất đi năng lực tự do…

Ngân Không Tông Sư vừa dứt lời.

Meo meo!

Một con tặc miêu màu xám bạc, nhảy lên vai Triệu Phong, khoan thai ném ra mấy đồng tiền cổ.

- Cái… Cái gì…

Vẻ tươi cười trên mặt Ngân Không Tông Sư, lập tức cứng đờ.

Hắn vừa rồi còn khoe khoang khoác lác, trong khu vực “Ngân Không Giam Cầm” bao phủ, tất cả sinh linh đều mất đi tự do.

Nhưng con mèo trước mặt này vẫn vui vẻ tự do, quả thực khiến hắn mất mặt vô cùng.

- Tiểu Tặc Miêu?

Triệu Phong có chút ngoài dự liệu, thân thể của hắn, ngay cả nhúc nhích cũng bị lực cản của không gian trói buộc, thế nhưng Tiểu Tặc Miêu lại không hề có bất kỳ ảnh hưởng nào.

Chẳng qua cũng không có gì đáng ngạc nhiên, Tiểu Tặc Miêu sớm đã học được năng lực tùy ý độn không ra vào không gian trữ vật rồi.

- Ảnh Sát, Ẩn Độn nhất đạo?

Đôi mắt Ngân Không Tông Sư có rút lại, không khỏi dò xét Tiểu Tặc Miêu.

Vụt…

Tiểu Tặc Miêu biến mất tại chỗ, trong hư không lưu lại một đạo ngân tuyến u ám.

Phốc phốc…

Đạo ngân tuyến u ám này, giống như xuyên một lỗ thủng trên “Ngân Không Giam Cầm”.

Triệu Phong chợt cảm thấy áp lực giảm mạnh.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu vuốt vuốt thanh trủy thủ thần bí, màu sắc u ám, kéo động một chuỗi ảnh nhận, khí tức sâu không lường được.

- Phong Lôi Chi Dực!

Sau lưng Triệu Phong ngưng kết ra một đôi Phong Lôi Chi Dực màu tím xanh, chấn động cao tốc, ánh sáng màu tím bùng nổ, phát ra một tia khí tức hủy diệt.

Vụt vụt…

Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong ra sức chấn động, đột phá tuyệt kỹ “Ngân Không Giam Cầm” mà Ngân Không Tông Sư vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo.

Thứ nhất, Tiểu Tặc Miêu đã phá vỡ một cái lỗ nhỏ trên “Ngân Không Giam Cầm”.

Thứ hai, Triệu Phong đang trong hình thái “Phong Lôi Chi Dực”, bản thân có lực lượng độn không nhất định, đồng thời còn ẩn chứa một tia lực lượng hủy diệt của Phong Lôi tử sắc.

- Phá!

Triệu Phong dưới sự gia trì của Phong Lôi Chi Dực, lướt đến “Bích Thiên Thủy Giới” như thiểm điện, trong lòng bàn tay thôi động hư ảnh Băng Hoàng Thương, đánh trúng quang ảnh gợn sóng trước mặt.

Vì phòng ngừa Ngân Không Tông Sư gián đoạn thế công, Triệu Phong liền dứt khoát không xuất ra bản thể của Băng Hoàng Thương.

Dù vậy, với tu vi cảnh giới của hắn hiện tại, lực lượng huyết mạch tăng thêm một bậc, lực lượng hư ảnh Băng Hoàng Thương bộc phát hàn uy Thượng Cổ, đủ để uy hiếp Tôn Giả.

Băng Hoàng Thương có hàn uy và Băng Thủy Áo Nghĩa, khiến cho tầng ánh sáng gợn sóng của Bích Thiên Thủy Giới chậm rãi ngưng kết.

Rắc rắc…

Khô Lâu đường chủ huy động hắck ỳ, dẫn động một luồng lực lượng Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, một tay đánh ra một chuỗi hư ảnh xương gai cực lớn, kèm theo đó là sát quang tử hắc bá đạo cường hãn.

Bích Thiên Thủy Giới bị đóng băng, chia năm xẻ bảy, triệt để sụp đổ.

A…

Lực lượng của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, toàn diện bao phủ và ăn mòn đám người Ngân Không Tông Sư, Thủy Vận Trưởng lão.

Luồng oán lực nguyền rủa vô hình kia, nương theo vết thương trên miệng Ngân Không Tông Sư, thẩm thấu vào trong cơ thể.

Ngân Không Tông Sư vốn đã bị trọng thương, bây giờ lại bị oán lực nguyền rủa đáng sợ và Tử Âm chi khí, khắc chế hết thảy mọi sinh linh xâm nhập, trên trán liền ứa ra mồ hôi lạnh, không khỏi rên lên một tiếng.

- Hư Không Sóng Nhận!

Sắc mặt Ngân Không Tông Sư trầm xuống, một tay vung lên.

Ô...ô...ô...n...g!

Trong hư không nổi lên một tầng gợn sóng hư nhận ngân sắc vô thanh vô tức, từng đạo thẩm thấu khắp phương viên mấy trượng, tập trung vào Triệu Phong.

- Chính một chiêu này đã giết chết Sơn Thạch cự nhân khổng lồ.

Thể xác và tinh thần của Triệu Phong trầm xuống, chỉ cảm thấy một luồng cảm giác nguy cơ.

Lúc này, Ngân Không Tông Sư cũng không sử dụng Ngân Không Hư Nhận nữa.

- Hư Không Chuyển Vật của tên tiểu bối này, chỉ có thể nhằm vào những vật thể nhỏ, còn công kích của ta là công kích mang tính phạm vi, hắn muốn Hư Không Chuyển Vật, e rằng rất khó.

Ánh mắt Ngân Không Tông Sư lóe lên.

Phạm vi của Hư Không Sóng Nhận lớn hơn, đại khái có thể bao phủ phương viên mười trượng.

Sơn Thạch cự nhân có khí lực và phòng ngự mạnh mẽ gấp bội Triệu Phong, cũng bị chôn vùi dưới một chiêu này, huống chi là bản thân Triệu Phong.

- Một chiêu này, quả thật tiêu hao quá nhiều.

Ngân Không Tông Sư cảm thấy lực lượng huyết mạch của mình đang nhanh chóng tiêu hao.

- Công kích phạm vi, không thể nào Hư Không Chuyển Vật được.

Triệu Phong gặp phải nguy cơ cực độ, bỗng nhiên thúc dục lực lượng huyết mạch, vận dụng Băng Thủy Áo Nghĩa trong Băng Hoàng Thương.

- Thủy Linh Hóa Thần.

Toàn thân Triệu Phong dâng lên một tầng thủy quang u lam, có vài phận vặn vẹo chồng điệp.

Ô...ô...ô...n...g!

Thủy quang u lam này dung hòa làm một thể với huyết nhục của Triệu Phong, thân thể của hắn giống như biến thành trạng thái dịch thể, nổi lên từng trận gợn sóng.

Những Hư Không Ba Nhận kia, vừa đánh trúng Triệu Phong, liền giống như đánh trúng “người nước”, không khác gì ném đá xuống biển, không tạo nên chút công dụng gì.

- Chiêu này…

Thủy Vận Trưởng lão ở cách đó không xa, lập tức kinh hãi đến thất sắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.