Chương trước
Chương sau
- Triệu Phong đang cảnh cáo ta, cho dù không có Minh Tâm Chủng, hắn vẫn còn thủ đoạn khác để dồn ta vào chỗ chết.

Khô Lâu đường chủ hồi hộp, nghĩ lại vẫn còn sợ.

Triệu Phong rõ ràng có đòn sát thủ như “Ngọc Long bảo hộ”, lại chậm chạp không đem ra sử dụng vào thời khắc mấu chốt mới lấy ra dùng, có thể thấy được dụng tâm của hắn.

Lúc trước.

Khô Lâu đường chủ từng nảy sinh một ý niệm, đó là mượn cơ hội lần này đề nghịch tập trốn thoát.

Nếu như hắn sớm biết trong tay Triệu Phong có át chủ bài khủng bố bực này, cho dù không có Minh Tâm Chủng uy hiếp thì Khô lâu đường chủ cũng không dám phản bội.

Uy lực của Ngọc Long bảo hộ, thật sự khủng bố, trực tiếp miễu sát Tôn Giả Đan Nguyên cảnh.

Mà “Hư Thần thủ hộ”, chỉ có thể đánh trọng thương hoặc đánh lui Tôn Giả Đan Nguyên cảnh.

- Ừm.

Ánh mắt của Triệu Phong từ trên người Khô Lâu đường chủ thu hồi, trong lòng thỏa mãn.

Lần này gặp phải Huyền Băng Nữ Vương đuổi giết, hắn sớm đã có hậu thủ, chuẩn bị sử dụng “Ngọc Long bảo hộ”.

Nhưng nếu đơn giản sử dụng thì lại không thể phát huy được hiệu quả lớn nhất.

Triệu Phong sử dụng vào lúc cuối cùng, đầu tiên là có thể tăng thêm kinh nghiệm giao phong với Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, tiếp đó là không khiến mục tiêu đề phong

Quan trọng hơn là... Còn có thể thuận tiện chấn nhiếp Khô Lâu đường chủ một phen.

Theo thời gian trôi qua, Khô Lâu đường chủ sớm muộn cũng khôi phục thực lực thời kỳ đỉnh phong khi đó, hắn sẽ có chiến lực của Tôn Giả Chân chính.

Trước khi Khô Lâu đường chủ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thực lực, Triệu Phong phải lưu lại bóng ma trong lòng hắn đã.

Cùng lúc đó.

- Chạy mau...

Tam Nhãn Thánh Tử ở phía xa, đã bị dọa cho bể mật, lập tức tỉnh ngộ, nhanh chóng phi độn.

- Chủ nhân, để ta!

Khô Lâu đường chủ muốn biểu thị sự trung tâm, vì vậy chủ động xin đi giết giặc.

Triệu Phong có chút hứng thú, gật đầu đáp ứng.

Vụt...

Tại chỗ lưu lại một đạo tàn ảnh mơ hồ, Khô Lâu đường chủ đã biến mất vô ảnh vô tung

Khoảnh khắc tiếp theo.

Chỉ thấy một đạo ô tuyến kim ngân giao thoa, lọt vào mây xanh, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Tam Nhãn Thánh Tử.

Khô Lâu đường chủ dù sao cũng có sáu, bảy thành chiến lực thời kỳ đỉnh phong tốc độ thân pháp vượt xa Nửa bước Đan Nguyên cảnh, Triệu Phong dưới tình huống không sử dụng Phong Lôi Chi Dực, chưa chắc có thể nhanh hơn Khô Lâu đường chủ.

- U Hồn Tử Trảo!

Vẻ mặt Khô Lâu đường chủ trở nên âm trầm, một tay vẽ ra, một móng vuốt sắc bén đỏ sậm xuất hiện trong hư không tiếng rít bén nhọn phát ra, xuyên thấu linh hồn.

- Không tốt, là công kích Hồn đạo.

Tâm hồn Tam Nhãn Thánh Tử cảm thấy rét lạnh, khí tức từ vong bao phủ thể xác và tinh thần.

Công kích tinh thần, chỉ có thể nhằm vào ý thức tâm thần, nhưng công kích Hồn đạo, với công kích tinh thần bình thường cấp độ càng cao hơn, thủ pháp càng huyền diệu hơn.

Phốc phốc...

Mặc dù Tam Nhận Thánh Tử đã phát động Phá Diệt Thần Quảng xuyên thủng một lỗ lớn trên móng vuốt sắc bén kia, nhưng vẫn còn một nửa uy năng xuyên qua thân thể hắn.

- A...

Tam Nhãn Thánh Tử lú lên một tiếng thê lương, vẻ mặt tái nhợt, lúc tím lúc xanh.

Một kích “U Hồn Tử Trảo” kia, trực tiếp đả thương tâm hồn của hắn, cướp đoạt không ít tinh phách nguyên khí của Tam Nhãn Thánh Tử.

Linh hồn của Tam Nhãn Thánh Tử bị thương cơ năng sinh mệnh trong cơ thể cũng bị tàn phá.

Quá trình chiến đấu tiếp theo, căn bản không cùng một cấp bậc.

Tam Nhãn Thánh Tử không kiên trì quá hai chiêu thì đã bị Khô Lâu đường chủ đánh chết.

Khô Lâu đường chủ mang theo vẻ mặt kính cẩn, đem chiến lợi phẩm của Tam Nhãn Thánh Tử dâng lên Triệu Phong

Chỉ tiếc là uy lực của Ngọc Long bảo hộ quá mạnh mẽ, đã hoàn toàn nghiền nát mọi vật phẩm trên người Huyền Băng Nữ Vương.

Triệu Phong kiểm tra một lượt những vật phẩm trong Trữ Vật Giới Chỉ của Tam Nhãn Thánh Tử.

Ồ!

Đột nhiên, ánh mắt của Triệu Phong dừng lại trên một quyển cổ thư bằng da.

Quyển cổ thư bằng da này, viết chi chít những văn tự cổ đại.

Học thức của Triệu Phong hiện nay đã không còn như xưa, trong mắt chợt lóe lên tinh quang lẩm bẩm:

- Đoạt... Mục... Cấm... Thuật?

Thì ra.

Trên quyển cổ thư nhỏ này, ghi chép lại nguyên lý của một loại Tàn Thiên cấm thuật.

- Đáng tiếc, những lý luận này lại không trọn vẹn.

Triệu Phong có chút tiếc nuối.

Lý luận cũng không có nghĩa là pháp môn bí thuật thực tế, nó chỉ là những suy nghĩ trừu tượng chưa trải qua thực tê khảo cứu.

Huống chi, lý luận “Đoạt Mục cấm thuật” này, còn là Tàn Thiên.

- Đoạt Mục cấm thuật, ta cũng đã từng nghe qua, nghe nói là cướp đi huyết mạch đồng tử của người khác, cấy gh ép lên thân thể mình Đây cũng là một thủ đoạn gián tiếp có được huyết mạch đồng tử.

Khô Lâu đường chủ giải thích

Triệu Phong nghe vậy, không khỏi mở rộng tầm mắt, không ngờ trên thế gian còn có loại cấm thuật hại người lợi ta như vậy.

- Đương nhiên, “Đoạt Mục cấm thuật” cơ bản đã thất truyền trên thế gian, chỉ còn lại một vài lý luận không trọn vẹn. Hơn nữa, cho dù có pháp môn cấm thuật nguyện vẹn thì xác suất thành công cũng chịu rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, có thể nói là tỉ lệ khá thấp.

Khô Lâu đường chủ thở dài, nói.

- Đoạt Mục cấm thuật? Chẳng lẽ lúc trước hai người Kim Dương gia chủ truy sát ta, là vì...

Triệu Phong không khỏi chợt suy tư.

Nếu như chỉ vì ghen ghét huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, hai người Kim Dương gia chủ cũng không đến mức phái mạo hiểm như vậy.

Thế nhưng

Nếu như có thể cướp được huyết mạch đồng tử của Triệu Phong vậy thì mọi chuyện lại khác, cho dù xác suất thành công là cực kỳ nhỏ đi nữa.

Vụt...

Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, đem toàn bộ nội dung lý luận của Tàn Thiên “Đoạt Mục cấm thuật” phục chế lại, đồng thời thể ngộ được đôi chút.

Khiến Triệu Phong thất vọng chính là, lý luận về cấm thuật này, chỉ dừng lại trên lý thuyết, còn đối với phương áp dụng cụ thể, lại không đề cập đến.

Đương nhiên.

Những lý luận trong Tàn Thiên “Đoạt Mục cấm thuật”, cũng khiến học thức của Triệu Phong được mở rộng

- Xuất phát thôi.

Triệu Phong để Khô Lâu đường chủ trở lại Vạn Quỷ Châu, còn mình thì một đường tiến thẳng đến Từ Tấn đại quốc.

Từ Tấn đại quốc, chính là một trong ba Đại quốc tại Bắc đại lục, luận thực lực thì còn trên cả Thiên Bồng đại quốc.

Nửa tháng sau...

Triệu Phong tham gia đấu giá hội, thu mua những tài liệu cần thiết, sau đó quay trở về Thiên Bồng đại quốc.

Sau khi trở về Thiết Huyết Giáo, Triệu Phong vẫn phát động nhân lực vật lực, tích cực thu thập tài liệu.

Trong Vạn Quỷ Châu, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, Khô Lâu đường chủ sẽ bắt tay vào luyện chế quỷ thi trớ chú.

Hiện nay...

Tu vi của Khô Lâu đường chủ đã khôi phục quá nửa, hiệu suất luyện chế cũng tăng mạnh

Hơn nữa, hắn còn chủ động giúp Triệu Phong tìm đọc điển tịch, tham khảo “Bách Phần cấm địa”, để ngày sau có thể xây dựng “Bách Thi Trớ Chú đại trận”.

Việc luyện chế, Triệu Phong giao hết toàn bộ cho Khô Lâu đường chủ, còn phần lớn thời gian của mình, đều dành cho việc tu luyện.

Chớp mắt.

Nửa năm đã trôi qua...

Trong nửa năm qua, Triệu Phong vẫn cần tu khổ luyện, ngẫu nhiên xuất động ra tay tiêu diệt vài cường giả dư nghiệt của Xích Nguyệt Ma Giáo.

Chẳng qua.

Nửa năm qua, Triệu Phong phát hiện tiến triển tu vi của mình, sau khi tiếp cận Chân Chủ cấp đại thành, càng lúc càng trở nên chậm chạp.

“Chậm chạp” này, là so với tốc độ tiến cấp của Triệu Phong trước kia mà thôi.

Nếu so với thiên tài bình thường thì còn nhanh hơn gấp mười lần, dù sao thì tâm hồn và ý cảnh của Triệu Phong cũng vượt xa tu vi rất nhiều.

Vì thế.

Triệu Phong đi tìm Hồng giáo chủ.

- Thanh Hoa Vực dù sao cũng chỉ là tiểu Vực, chịu sự hạn chế tại các phương diện như nguyên khí thiên địa, tài nguyên. Khiến cực hạn tấn chức chỉ đến Đan Nguyên cảnh. Bởi vậy, càng tiếp cận Đan Nguyên cảnh, tu vi tiến cấp càng trở nên chậm chạp hơn.

Hồng giáo chủ đáp.

Triệu Phong rốt cuộc đã biết được đáp án, điều này so với suy đoán của cá nhân hắn, không bàn mà hợp.

- Đương nhiên, với tiến độ của ngươi trước mắt, thêm hai ba năm, đột phá Chân Chủ cấp đại thành, cũng không phải vấn đề, như vậy đã xem như thần tốc lắm rồi.

Hồng giáo chủ cười nói.

- Vậy có phương pháp nào có thể tu luyện nhanh hơn hay không?

Triệu Phong hỏi.

- Ví dụ như “Tam Thánh Sơn” ở Tam Thánh Điện. Chính là thánh địa tu hành, nổi danh tại Quần Đảo vực cổ Thanh. Nồng độ nguyên khí thiên địa, gấp mười lần chỗ chúng ta.

Hồng giáo chủ nói đến đây, lại đề nghị Triệu Phong gia nhập Tam Thánh Điện.

Triệu Phong vẫn cự tuyệt.

Từ đó về sau, tần suất tu luyện của Triệu Phong đã giảm xuống

Khoảng thời gian tiếp theo, dư nghiệt của Xích Nguyệt Ma Giáo, cùng với đám tàn quân sức lực đầy đủ, mọc lên khắp nơi trên Đại lục giống như nấm.

Xu thế này, lập tức khiến cho Đại lục Thanh Hoa có khả năng lâm vào chiến loạn.

Vì thế.

Thiết Huyết Giáo lại một lần nữa mờ đại hội, hiệu lệnh tất cả thế lực lớn tại Đại quốc, tiêu diệt thế lực Ma Giáo tại phụ cận Thiên Bồng đại quốc.

- Hồng giáo chủ, Ma Giáo tập trung lực lượng càng lúc càng đông đảo, uy hiếp tới ngàn vạn sinh linh của Đại quốc.

- Trong số đó, dường như còn có thân ảnh cường giả của Ngoại Vực.

Trong đại điện của Thiết Huyết Giáo, bầu không khí có chút gấp gáp.

Thế cục của Đại lục trước mắt, tổng thể mà nói, trận doanh của liên minh Thánh Vực và Thập Đại Tông Phái vẫn chiếm ưu thế lớn.

Thế lực của Ma Giáo không ngừng phản công, khiến cho lòng người khắp nơi bàng hoàng cảm thấy áp lực sâu sắc.

- Theo tin tức từ chiến trường phương xa truyền về, cao tầng của liên minh Thánh Vực và Xích Nguyệt Ma Giáo đã giao phong mấy lần rồi.

- Kết quả thế nào?

- Tất nhiên là liên minh Thánh Vực chiến thắng nhưng đây hình như chỉ là nước cờ thăm dò của Ma Giáo.

Bên trong Thiết Huyết Giáo, đám cao tầng xôn xao thảo luận.

Triệu Phong ngồi tại vị trí Phó giáo chủ, dáng vẻ lạnh nhạt nhàn nhã, hắn chỉ phụ trách tiêu diệt toàn bộ thế lực Ma Giáo tại Đại quốc và khu vực Hoành Vân, những địa vực khác, hắn cũng không quan tâm.

Nên nhớ.

Trong Vạn Quỷ Châu của hắn, còn ẩn chứa một cự đầu cấp bậc Đường chủ của Xích Nguyệt Ma Giáo.

Mấy ngày sau...

Lúc Triệu Phong đang bế quan tĩnh tu.

Đột nhiên.

Một tia chấn động mịt mờ kỳ dị, từ không gian của bản thân truyền đến.

- Tử Thánh lệnh.

Triệu Phong giật mình, từ bên trong cổ Thiết Giới Chỉ, lấy ra một cái lệnh bài Tử sắc lấp lánh

Ô... Ô... Ô... N... G!

Tử Thánh lệnh phát ra một tầng ánh sáng tím nhạt.

Triệu Phong xuất ra một tia linh thức, rót vào đó.

- Triệu Phong ca, di tích Tử Thánh có lẽ có chút phiền toái cần huynh hiệp trợ. Nếu không có việc gì, có thể trong vòng một năm, thông qua Tử Thánh lệnh, quay lại không gian di tích - Vũ Phi truyền tin.

Triệu Phong đọc được một đoạn tin tức.

Sau khi đọc xong đoạn tin tức này, trong lòng Triệu Phong thoáng rùng mình

Hấn cũng đang có ý định nếu trong nửa năm không đột phá, cho dù không rời khỏi Thanh Hoa Vực thì cũng sẽ quay trở lại di tích Tử Thánh

Mà đoạn tin tức đến từ Tử Thánh lệnh này, lại tới rất đúng lúc.

- Tình huống về di tích Tử Thánh, ta không thể dễ dàng tiết lộ được.

Triệu Phong chuẩn bị khởi hành

- Chủ nhân, kế hoạch Bách Thi đã hoàn thành được 8%, tài nguyên đã không đủ nữa rồi.

Thanh âm của Khô Lâu đường chủ truyền đến.

- Được, ngươi chú ý tăng cường ma luyện, củng cố, qua một thời gian ngắn nữa, sẽ có rất nhiều tài nguyên.

Triệu Phong trả lời một cách thuyết phục.

Vài ngày sau đó, Triệu Phong bất động thanh sắc chuẩn bị.

Tình huống có liên quan đến việc quay lại “Di tích Tử Thánh”, Triệu Phong định giữ bí mật, không thể trực tiếp nói cho đám người Hồng giáo chủ được.

Ngoài ra.

Triệu Phong cũng không muốn Thiết Huyết Giáo bị chuyện của di tích Tử Thánh liên lụy, rơi vào ân oán tranh chấp của ba đại Tông phái Nhị Tinh

Đừng nói là Thiết Huyết Giáo.

Cho dù là Thập Đại Tông Phái, đứng trước mặt những thế lực khổng lồ như ba đại Tông phái này, cũng không đáng nhắc tới.

Nửa tháng sau, tất cả đã sẵn sàng

Triệu Phong lưu lại một phong thư tại nơi mình bế quan, sau đó nhẹ nhàng lướt đi.

Nội dung trong thư chỉ đề cập tới việc Triệu Phong quyết định ra ngoài dạo chơi, thời gian trở về thì không xác định.

Nửa ngày sau...

Thiên Bồng đại quốc, vịnh Hoành Thủy...

Tại một khu vực đồng cỏ và nguồn nước u ám, Triệu Phong thông qua linh thức, lưu lại một đạo tin tức, truyền đến di tích Tử Thánh xa xôi: “Ta chuẩn bị trở lại đây”.

Nửa nén hương qua đi...

Ô... Ô... Ô... N... G!

Một đạo quang điểm tử sắc vận vẹo. Dần dần khuếch trương, tạo thành một cánh cửa Tử Tinh rực rỡ.

Lúc cánh cửa mở ra, không gian phụ cận, xuất hiện chấn động rất nhỏ, thậm chí có ảo giác chồng điệp.

Vụt...

Triệu Phong bước vào cánh cửa Từ Tinh, thân ảnh liền bị bao trùm, sau đó biến mất.

Một khắc sau, hắn đã không còn ở Đại lục Thanh Hoa nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.