Chương trước
Chương sau
Nộ Thiên Hà là một trong ba đại hà vực của Bắc Đại lục, thuộc cảnh nội Đại quốc Thiên Bồng, dòng nước con sông này dâng trào mênh mông, chảy ngang qua sơn mạch, bình nguyên, sa mạc… mơ hồ đem cả khối lục địa, xé rách thành hai nửa!

Dòng chảy con sông này tuyệt đối mạnh mẽ kinh người, một cơn sóng kéo qua, có thể thôn phệ hết cường giả Thoát Phàm Cảnh, ngay cả Thoát Phàm Thất trọng cũng khó có thể tránh né nổi.

Trên khoảng không của con sông, hàng năm có gió bão cương phong thổi quét, đủ để nghiền nát một ít Yêu thú phi cầm cường đại.

Cho dù là Chân Nhân Cấp bình thường, muốn bay qua con sông này cũng không thoải mái nổi.

Về Nộ Thiên Hà, trên Đại lục có lưu truyền một loại truyền thuyết.

Nghe nói, Thiên Cơ Truyền Thừa bài danh đệ nhất Đại lục Tứ Đại Truyền Thừa, vào mấy vạn năm trước, đã từng xuất hiện ở nơi này, vì thế mới sinh ra Nộ Thiên Hà.

Lúc này, ở chỗ sâu trong Nộ Thiên Hà, tại vị trí sóng lớn ngập trời, đột nhiên xuất hiện một màn quỷ dị.

- Ồ!

Ở trung tâm sóng lớn ngập trời, đột nhiên truyền đến một đạo dị thanh trầm mặc hùng hậu, mơ hồ có thể nhìn thấy được một cái đoàn ánh sáng nhỏ thanh sắc.

Trong khoảnh khắc cái đoàn ánh sáng nhỏ thanh sắc kia xuất hiện, sóng nước bốn phía bỗng nhiên trở nên tĩnh mịch, phảng phất như là đọng lại vậy.

Ô...ô...ô...n...g!

Đoàn ánh sáng nhỏ thanh sắc nhẹ nhàng luân chuyển, phát ra khí tức thâm cổ phảng phất như thấu hiểu thời không vậy.

Ước chừng thời gian mấy hơi thở, đoàn ánh sáng nhỏ thanh sắc kia bỗng nhiên chấn động, trở nên yên lặng lại.

Ngay sau đó, “vụt” một tiếng, một gã nam tử thanh bào bình thường vô kỳ, hai tròng mắt nhắm chặt, xuất hiện ở bên trên mặt sông.

Kinh đào hãi lãng khủng bố ở chỗ sâu trong Nộ Thiên Hà, đủ để nghiền nát cường giả Chân Linh Cảnh bình thường. Nhưng mà, nơi nam tử thanh bào kia đứng, vẫn là một mảnh sóng yên gió lặng, mặt nước bằng phẳng như giếng nước.

- Thanh Hoa Vực? Đã trở lại rồi sao?

Nam tử thanh bào mở mắt ra, trên gương mặt bình thường vô kỳ kia, mang theo một cặp đồng tử thâm thúy vô ngần, thần bí không lường được, cũng có một loại cảm giác trải qua năm tháng luân hồi lắng đọng lại.

Nam tử này thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, đã có một loại cảm giác hoàn toàn khác biệt cùng với những người cùng lứa tuổi khác.

Nếu những thiên tài trên Chân Long Hội lần này, kể cả năm đại Thiên kiêu cái thế kia, nhìn thấy người này, nhất định sẽ động dung thất sắc!

Nam tử thanh bào này, chính là kẻ tiến vào Thiên Cơ Truyền Thừa mà vẫn chưa phản hồi, Tân Vô Ngân!

- Nơi này đã không còn thứ gì khiến cho ta lưu luyến nữa rồi!

Tân Vô Ngân đứng lặng thật lâu tại chỗ, cuối cùng thở dài một tiếng.

Hắn không có rời khỏi Nộ Thiên Hà, mà ở tại chỗ nằm trên dòng nước, thân hình nhấp nhô theo từng cơn sóng, để mặc cho dòng nước xô đẩy đi.

Thân là một trong ba đại hà vực Đại lục, nghe nói Nộ Thiên Hà này có thể chảy xuyên tới bên cạnh Đại lục, cùng đại hải vô tận nối liền nhau.

- Bên ngoài Đại lục, chính là Hư Không Hải vô tận…

Hai mắt Tân Vô Ngân chậm rãi nhắm lại, thân hình nhỏ bé rất nhanh bị kinh đào cự lãng bao phủ.

o0o

Ngày thứ ba khi Tân Vô Ngân xuôi dòng Nộ Thiên Hà trôi đi.

Vút...

Một đầu Kim Bích Cự Điểu, từ trên khoảng không của Nộ Thiên Hà thoáng có chút chật vật bay qua.

Trên Kim Bích Cự Điểu, ba người Triệu Phong nhìn ra xa dòng chảy của Nộ Thiên Hà.

- Mấy vạn năm trước, Thiên Cơ Truyền Thừa buông xuống nơi đây, giống như khai thiên tích địa vậy!

Triệu Phong lần thứ hai băng qua con sông này, không khỏi thổn thức cảm khái.

Khi lần đầu tiên đi qua Nộ Thiên Hà, hắn mới vào Đại quốc Thiên Bồng, nhân sinh đều không quen thuộc, thậm chí còn bị người ta tính toán, rất nhiều lần quanh co khúc chiết.

So sánh trở lại, lần này phản hồi Thiên Bồng Đại quốc, Triệu Phong đã thoải mái thong dong hơn rất nhiều, hắn khoanh tay mà đứng, trong ánh mắt mơ hồ có một tia ý cảnh bễ nghễ.

- Triệu Đà chủ, ngài thật sự muốn đi Hồng Hồ Thành?

Điệp Diệp lại thử nói.

Hồng Hồ Thành, lệ thuộc Liễu Tộc, một trong Tứ Tộc. Mà Cầm Vương phi của Liễu Tộc, lại còn là người cầm quyền trung tâm của Hoàng thất.

Mấy năm nay, thế cục Thiết Huyết Giáo và Hoàng thất không phân cao thấp, vẫn như cũ không có thay đổi. Đơn giản mà nói, nhất mạch Liễu hệ và Thiết Huyết Giáo chính là quan hệ đối địch lẫn nhau.

Cho dù không có tầng quan hệ này, việc Triệu Phong bị Hồng Hồ Thành chủ truy nã cũng là chuyện cả thiên hạ đều biết.

- Một khi đã đi ngang qua đây, khó tránh khỏi phải ghé qua Hồng Hồ Thành xem xét một chút!

Triệu Phong không có chút do dự nào.

Thứ nhất là hứa hẹn hôn ước cùng Liễu Cầm Hâm, thứ hai, Thiết Kiền đại sư bình thường vẫn sinh hoạt ở tại phụ cận Hồng Hồ Thành.

Triệu Phong là muốn vì sư tôn Đại Trưởng lão mà luyện chế Hắc Ám Quang Luân, cũng cần phải thỉnh Thiết Kiền đại sư ra tay.

o0o

Nửa ngày sau, Kim Bích Cự Điểu bay đến phụ cận Hồng Hồ Thành.

- Linh sủng Phi cầm cấp bậc Chân Huyền Cấp!

Trên Hồng Hồ Thành, một ít thủ vệ quân Liễu Tộc sợ tới mức không dám thở mạnh.

Ở Đại quốc Thiên Bồng, cường giả Chân Nhân Cấp, khắp các nơi đều có chút thân ảnh, không tính là quá ngạc nhiên.

Chẳng qua, một khi đạt tới Chân Huyền Cấp trở lên, thì lại thập phần hiếm thấy.

Địa vị Chân Chủ Cấp rất cao, cho dù đặt ở Đại quốc, vẫn là cự đầu sừng sững đỉnh phong, danh chấn một phương.

Bởi vậy có thể thấy được, Linh sủng phi cầm cấp bậc Chân Huyền Cấp, là thuộc loại trân quý hiếm thấy đến cỡ nào.

Phóng nhãn khắp cả Hồng Hồ Thành, Linh sủng phi cầm cấp bậc này, cũng không có được mấy đầu.

- Báo cáo lên trên đi! Mấy người này không phải cường giả bản thổ của quận Hồng Hồ!

Thủ vệ quân Liễu Tộc trên thành lâu không dám xem thường vọng động, vội vàng thông tri cấp trên.

- Ồ! Cái gã thiếu niên tóc lam kia, thoạt nhìn thật quen mắt a!

Vài tên thủ vệ trong đó, ánh mắt ngưng trọng, nhìn về phía Triệu Phong trên Kim Bích Cự Điểu.

Ánh mắt mấy người theo bản năng liếc về phía một tấm chân dung truy nã dán ở phụ cận cửa thành.

Chân dung truy nã, tuy có chút cũ kỹ rách nát, nhưng mang máng vẫn còn thấy rõ. Trên bức chân dung là một gã thiếu niên tóc lam mắt lam, trên vai có một đầu tặc miêu, thể hiện rõ ràng vẻ lạnh lùng dữ tợn.

- Trời ơi!

- Đệ nhất tội phạm bị truy nã tại Hồng Hồ Thành? Chẳng lẽ ta đang nằm mơ sao?

Vài tên thủ vệ, lâm vào trạng thái ngây dại trong giây lát.

Bình thường mà nói, đối tượng bị truy nã chẳng những không có che giấu, lại còn dám đường đường chính chính tiến vào Hồng Hồ Thành, quả là chuyện trước giờ chưa từng thấy.

Chẳng qua, khi vài tên thủ vệ kịp phản ứng trở lại, đầu Kim Bích Cự Điểu kia đã nhanh chóng lướt qua, tốc độ cực nhanh, chỉ còn có thể nhìn thấy một cái điểm đen mà thôi.

Một lát sau…

- Triệu Phong? Các ngươi xác định chính là người đó?

Một đạo thanh âm có chút kích động vang lên, chính là đến từ một gã thanh niên mặc tử giáp.

- Liễu Nguyên công tử!

Đám thủ vệ trên thành lâu đều nhanh chóng hành lễ.

Người mới tới chính là Liễu Nguyên công tử, tu vi đã đạt tới Chân Nhân Cấp.

Nếu Triệu Phong ở nơi này, nhất định sẽ nhận ra vị Liễu Nguyên công tử này.

Ngày xưa khi hắn lần đầu tiên đến Hồng Hồ Thành, chính Liễu Nguyên công tử này đã tiếp đãi hắn.

Thậm chí, nếu không có vị Liễu Nguyên này, Triệu Phong cũng sẽ không mơ mơ hồ hồ đi tham gia tỷ võ chiêu phu, xảy ra một hồi gặp gỡ với Liễu Cầm Hâm.

Đến khi Triệu Phong đào hôn, Liễu Nguyên cũng tham gia quá trình đuổi giết, kết quả bị huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong, liếc mắt liền miễu sát.

- Triệu Phong này, chỉ mới cách có một hai năm, không ngờ ngươi đã phản hồi Hồng Hồ Thành! Thiên kiêu cái thế của Đại lục sao?

Liễu Nguyên hít sâu một hơi, nhớ lại tình hình trước kia, thần tình có chút phức tạp.

Vút...

Trong mắt Liễu Nguyên chợt lóe lên lệ mang, hóa thành một đạo hồng quang xích ảnh, phá không mà đi, đuổi theo phương hướng Kim Bích Cự Điểu kia.

Nhưng mà, nếu so sánh tốc độ, Kim Bích Cự Điểu là Chân Huyền Cấp, lại là phi cầm, tự nhiên hơn xa Liễu Nguyên.

Cho dù Liễu Nguyên có dốc hết toàn lực, cũng không thể nào đuổi theo kịp Kim Bích Cự Điểu.

- Thiên kiêu cái thế? Đệ nhất tội phạm bị truy nã tại Hồng Hồ Thành, chẳng lẽ cứ như vậy mà bỏ lỡ sao?

Trong lòng Liễu Nguyên tràn ngập không cam lòng.

Chính hắn cũng không rõ, chính mình vì sao lại bức thiết muốn đuổi kịp Triệu Phong như thế.

Có lẽ bởi vì hắn từng bại trong tay đối phương, trong lòng có chút khuất nhục không phục. Lại có lẽ, quang vinh vô thượng Thiên kiêu cái thế của đối phương, khiến hắn nảy sinh ma lực trí mạng không thể ngăn cản nổi.

Nếu so sánh, vậy thì thân phận đệ nhất tội phạm bị truy nã tại Hồng Hồ Thành này, nhiều nhất là một cái lấy cớ mà thôi.

Trên thực tế, nếu như Kim Bích Cự Điểu không dừng lại, bằng vào tốc độ của Liễu Nguyên, cũng khó có thể đuổi theo kịp.

Đừng nói là Chân Nhân Cấp, cho dù là cường giả Chân Huyền Cấp, tốc độ phi hành cũng khó có thể so sánh với các loại phi cầm cùng cấp.

Có lẽ ông trời đã nghe được lời hò hét trong lòng Liễu Nguyên, điểm nhỏ bích sắc phía trước đột nhiên tốc độ chậm lại, đáp xuống trung tâm Hồng Hồ Thành.

Vị trí Kim Bích Cự Điểu đáp xuống, đúng chính là Phủ Thành chủ.

Năm đó, nơi này từng có một hồi tỷ võ chiêu phu gây chấn động cả Hồng Hồ Quận.

Vụt vụt vụt...

Ba đạo thân ảnh đáp xuống trước Phủ Thành chủ.

Thiếu niên tóc lam ở giữa, trên mặt có một tia hồi ức nhàn nhạt, năm đó hắn đã từng nửa lưu lại Hồng Hồ Thành này nửa năm.

Khương Tam Phong và Điệp Diệp bên cạnh thì lại không có loại tâm tình trở về chốn xưa giống như Triệu Phong.

- Trong này chính là trung tâm trọng địa của Hồng Hồ Liễu Tộc, Hồng Hồ Thành chủ Liễu Cửu Thiên kia, chính là cường giả Chân Chủ Cấp danh chấn Đại quốc, tấn chức Chân Chủ Cấp không đến hai năm, liền đánh bại mấy vị Chân Chủ Cấp nổi danh lâu đời!

Hai người Khương Tam Phong, trong lòng bất an không yên.

Thiết Huyết Giáo và Hồng Hồ Thành có thể nói là cả hai ở thế không cùng tồn tại, nhất là sau khi Triệu Phong đào hôn, gia nhập Thiết Huyết Giáo. Nếu là bình thường, cấp cho hai người một trăm lá gan cũng không dám đường đường chính chính đi vào trước Phủ Thành chủ Hồng Hồ Thành như vậy.

Lại càng nói, trước cửa thành vẫn còn dán chân dung truy nã của Triệu Phong.

- Ồ! Đó không phải là gã con rể của Thành chủ, năm đó từng gây náo loạn khiến cho Hồng Hồ Thành nghiêng trời lệch đất hay sao?

- Con rể Thành chủ? Triệu Phong đã trở lại rồi sao?

Trước cửa Phủ Thành chủ, phát ra một trận náo động xôn xao.

Triệu Phong dù sao cũng ở lại Hồng Hồ Thành thời gian hơn nửa năm, bên trong thành có rất nhiều người cũng nhận thức vị con rể Thành chủ này.

- Đà chủ, ngài… ngài chẳng lẽ là… là muốn cường công Hồng Hồ Thành hay sao?

Cả người Khương Tam Phong lập tức không được tự nhiên.

Đám người tụ tập bốn phía càng ngày càng nhiều, thậm chí ngay cả một ít cường giả Chân Linh Cảnh Hồng Hồ Liễu Tộc cũng chạy tới.

Chẳng qua, mấy vị cường giả Liễu Tộc này nhìn thấy tu vi cường đại của ba người, nhất là uy danh Thiên kiêu cái thế của Triệu Phong, cũng đều không dám xem thường vọng động, lại càng lo lắng đả thảo kinh xà.

Nhưng nhìn qua, Triệu Phong cũng không hề có ý tứ trốn tránh.

- Năm đó, hành vi vô sỉ bức hôn của Hồng Hồ Thành chủ đối với Triệu Phong, thậm chí truy nã hắn trên toàn bộ Đại quốc. Hôm nay, Triệu Phong đột phá Chân Chủ Cấp, thực lực cường đại khó lường, chẳng lẽ muốn đến báo thù hay sao?

Trong lòng hai người Khương Tam Phong có chút phán đoán.

Không chỉ có hai người bọn họ nghĩ như vậy, ngay cả Liễu Nguyên ở phía sau đuổi tới, trong lòng cũng có ý nghĩ này.

Ngày xưa, toàn bộ quá trình Triệu Phong bị Hồng Hồ Thành chủ bức hôn, Liễu Nguyên đã tận mắt nhìn thấy, có thể nói là người chứng kiến trọn vẹn nhất.

- Hồng Hồ Thành chủ bức hôn đối với Triệu Phong, lại truy nã hắn khắp toàn bộ Đại quốc, về sau đối phương lại gia nhập Thiết Huyết Giáo. Hôm nay, Triệu Phong này đã trở thành Thiên kiêu cái thế Đại lục, nghe nói thực lực vài vị Thiên kiêu cái thế kia đều tương đối lợi hại, thậm chí có được chiến lực sánh vai Chân Chủ Cấp…

Liễu Nguyên nghĩ đến điều này, nội tâm nhất thời kinh hãi vô cùng.

Đúng vậy! Triệu Phong lần này nhất định là đến báo thù!

- Nhanh chóng thông tri Thành chủ đại nhân! Mau mau!

Trong lòng Liễu Nguyên nóng vội như lửa đốt, hắn khó có thể tưởng tượng nổi, một vị chiến lực Chân Chủ Cấp ở trong Hồng Hồ Thành phát tác, sẽ là tình cảnh như thế nào!

Hắn một mặt phái người thông tri Hồng Hồ Thành chủ, một mặt khác cũng chuẩn bị xuất động lực lượng.

- Triệu huynh, đã lâu không gặp, không biết lần này đến đây là có việc gì?

Liễu Nguyên miễn cưỡng nặn ra một tia nụ cười, cứng rắn thu hết can đảm lắc mình đi tới.

Uy danh Thiên kiêu cái thế Đại lục, đủ khiến phần đông các cường giả kính sợ có thừa.

Mặc dù tu vi khí tức Triệu Phong đã thu liễm, nhưng cũng không phải cố ý giấu diếm, một ít cường giả lão bối ánh mắt tinh tường cũng có thể nhìn ra một ít manh mối, trong lòng vô cùng kinh hãi.

- Liễu Nguyên, ngươi tới vừa đúng lúc, đi thông báo Thành chủ là Triệu Phong cầu kiến! Hôm nay ta trở về Hồng Hồ Thành, là vì thực hiện lời hứa hôn ước ngày xưa!

Ánh mắt Triệu Phong rơi xuống trên người Liễu Nguyên, nhàn nhạt mỉm cười.

Liễu Nguyên này, hắn đương nhiên vẫn còn nhớ rõ.

Nếu không phải bởi vì người này, hắn cũng sẽ không tham gia tỷ võ chiêu phu, lại càng sẽ không xảy ra những chuyện rắc rối sau đó.

- Cái gì… Cầu kiến Thành chủ? Hoàn thành hôn ước?

Bọn người Liễu Nguyên đều kinh hãi thất sắc.

Khương Tam Phong và Điệp Diệp ở bên cạnh cũng cảm thấy ngoài dự liệu.

Triệu Phong không phải quay lại báo thù hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.