Năm sáu ngày sau, sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm.
Vụt vụt...
Một đoàn điện quang phong ảnh uy thế kinh người, xuyên qua khoảng không rừng cây, phần lớn Hung thú và Yêu thú ở xung quanh đều phủ phục run rẩy, vô cung tĩnh mịch im ắng.
Vài nhịp hô hấp sau.
Đoàn “điện quang phong ảnh” kia đã đần ảm đạm, “vụt” một tiếng, bỗng nhiên hạ xuống đỉnh của một cây đại thụ cao nhất gần đó.
Trên ngọn cây đại thụ, thiếu niên tóc lam có chút thở đốc, Phong Lôi Quang Dực sau lưng hắn, ảm đạm thu lại.
Mắt trái của hắn đột nhiên ngưng tụ, quét nhìn khí tức lưu lại trong khu vực xung quanh.
Cho dù chỉ là chi tiết nhỏ không đáng chú ý, nhưng ngay cả một hạt bụi nhỏ trong không khí, thậm chí là biến hóa nhỏ nhoi của nguyên khí thiên địa, cũng đều không thoát khỏi ánh mắt của thiếu niên.
- Không ngờ lại ở đây.
Triệu Phong nhìn về phía trước, không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.
Phía trước rừng cây, xuất hiện một nhánh sông. Đối điện với bờ sông là một tiểu hạp cốc.
Hạp cốc kia, vẫn còn in rất sâu trong ký ức của Triệu Phong.
Ngày xưa, trong hạp cốc này, hắn đã bị Hung thú cao cấp bức đến tuyệt cảnh, về sau may nhờ có Nhiễm Tiểu Uyên và đám đệ tử trong Tông môn giáng lâm, chém giết Thanh Đầu Lang Vương, cho nên Triệu Phong mới có thể thoát ly tuyệt cảnh.
Không ngờ hôm nay, lúc Triệu Phong đuổi giết cường địch thì lại đuối tới nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264820/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.