Mặt trời lặn phía tây.
Dưới ánh chiều tà nhàn nhạt, một tòa “núi băng phong nho nhỏ” tràn ngập hân ý, chiết xạ ra lam huy mộng ảo như thủy tinh.
Bên trong tầng băng kia, có bổn tòa “băng điêu” hình người trống rất sống động, đứng lặng hồi lâu, không hề động đậy chút nào.
Quá trình này, giằng co trọn vẹn nửa canh giờ.
Vụt vụt vụt...
Bỗng nhiên, từ phía Hoành Vân Thập Tam Quốc, có hơn mười đạo thân ảnh bay tới.
- Túc lão, mau nhìn...
Trong đám người, một vị thanh niên cầm bào, chỉ vào “tòa núi băng phong” kia, khẽ hô lên một tiếng.
Bên cạnh thanh niên mặc cầm bào, có một vị mỹ nữ mặc váy lam, dịu dàng phong cách cổ điển, khí chất trang nhã cao quý.
- Triệu đại ca bị đóng băng trong đó rồi!
Nữ tử váy lam lập tức thất sắc.
- Tĩnh nhi! Không được tới gần!
Túc lão rùng mình, phất tay ngăn mọi người lại.
Phía xa xa.
Tòa núi băng phong kia phát rạ một luồng hàn ý ngưng huyết thấu xương, trong phương viên một dặm, gió lạnh gào thét, giống như đao cắt.
Tồn tại dưới Chân Linh cảnh, căn bản không thể nào đến gần tòa núi băng phong kia, nếu không e rằng chỉ cần dư âm của hàn khí cũng đủ uy hiếp đến tính mạng rồi.
- Sư tôn! Tại sao Triệu đại ca lại đóng băng cùng mấy người kia? Những người đó là ai?
Tĩnh cộng chúa miễn cưỡng bình ổn tâm tình, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú thiếu niên tóc lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264813/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.