Chương trước
Chương sau
Cách ngoài ngàn dặm, trên đỉnh một tòa núi cao.

Triệu Phong đứng lặng trong gió đêm. Mái tóc lam dao động, tán loạn như thác, diện mục ngây ngân, thân hình cứng đờ như xác chết.

Trên vai hắn, có một con mèo lông xám đang ngồi ngáp nhàm chán.

Bỗng nhiên.

Trong đôi mắt u ám của Triệu Phong thoáng hiện một tia thần quang, thị giác từ trên đám mây xa xôi, quay trở về thân thể.

- Các xa ngàn dặm, phát động đồng tự vượt qua không gian, tâm hồn và Đồng lực tiêu hao khá lớn, nhưng ngược lại uy lực của Đồng thuật không giảm mà còn tăng

Sắc mặt Triệu Phong có chút hơi tái, nhưng lại mừng rỡ vô cùng.

Nếu như đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo biết được tình cảnh của Triệu Phong hiện tại, không biết sẽ kinh hãi và bất đắc dĩ như thế nào.

Cách xa đến ngàn dặm, triển khai vượt qua không gian đuổi giết, đây hiển nhiên đã vượt qua sức tưởng tượng của huyết mạch đồng tử bình thường

Chẳng qua, có lợi tất có hại, bí thuật cường đại bực này, chính bởi vì thi triển ở cự ly xa, cho nên tiêu hao tâm hồn và Đồng lực gấp mười lần bình thường

Cũng may.

Sau khi Triệu Phọng hấp thu “Mộc Linh tinh phách”, tâm hồn trở nên vô cùng lớn mạnh, siêu việt Chân Chủ cấp đỉnh phong bình thường

Lần này Thần Linh nhãn lột xác, khả năng khống chế và vận dụng đối với Đồng lực của Triệu Phong cũng tiến vào một cấp độ mới, khiến cho “Di Thiên Chi Mâu” đã giảm bớt tiêu hao.

Sau khi phát động một lần “vượt qua không gian đuổi giết”, Triệu Phong cũng không thừa thắng truy kích, cho dù hắn vẫn còn một ít Đồng lực dư thừa đi nữa.

Hắn không nhanh không chậm ngồi xuống tại chỗ, khôi phục lực lượng huyết mạch đồng tử.

Trong lúc khôi phục Đồng lực, Triệu Phong thậm chí còn rút ra một phần tâm lực để tìm hiểu “Băng Hoàng Thương” và những thông tin truyền thừa bên trong “tâm bia cổ Phong Lôi”.

Cách ngoài ngàn dặm.

Tại ngôi cổ miếu ở sâu bên trong khu rừng, nơi này bây giờ đã biến thành một đống phế tích.

Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, sắc mặt đều kinh hồn bất định, trong trời đêm, có nhiều cường giả như vậy, nhưng lại không có cảm giác yên tâm chút nào.

- Bẩm Đà chủ, trong Phân Đà có vài tên cao thủ am hiểu phản truy tung trải qua nhiều lần thăm dò, thi triển một vài loại bí thuật cường đại, đã xác định là không có bất kỳ khí tức dị thường nào.

Một hắc ảnh lên tiếng, quỳ xuống đất.

Vụt vụt...

Không lâu sau, lại có vài thân ảnh trở về khu phế tích, đều không hề có thu hoạch.

- Lý nào lại như vậy?

Bá Thiết đà chủ trầm giọng gầm gừ, trong bóng đêm dẫn phát cuồng phong cát bay đá chạy, khí tức khủng bố như cự thú hồng hoang

- Đà chủ, thuộc hạ hoài nghi rằng đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong có thể thi triển ở khoảng cách rất xa.

Thanh âm yếu ớt của U Mặc Hộ pháp vang lên, hết sức cẩn thận.

Vừa rồi, nàng trúng phải đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong đã tạo thành tổn thất rất lớn cho Phân Đà. Ngay cả “Hắc Thủy cự mãng” mà bản thân nàng dốc lòng bồi dưỡng cũng bồi táng theo.

Lúc này, U Mặc Hộ pháp vừa sợ lại vừa giận đối với chủ nhân của “Di Thiên Chi Mâu” kia.

- Có đạo lý, chúng ta người đông thế mạnh, Đà chủ đại nhân có chiến lực vô song cho dù Triệu Phong có cường hoành hơn nữa thì cũng không dám lấy thân mình ra mạo hiểm.

Ánh mắt Hộ pháp Huyết Cương Đà đột nhiên lóe lên, không khỏi gật đầu tán đồng

Cả đám cường giả Xích Nguyệt Ma Giáo ở nơi này, phần lớn đều có nhãn giới không tầm thường nhất thời đều tin tưởng thêm vài phần đối với loại suy luận này.

- Loại khả năng này đúng là rất lớn, dù sao thì “Di Thiên Chi Mâu” cũng không phải là hình thái thực thể. Nhưng dường như có chút đáng ngờ, tại sao Triệu Phong lại biết được chính xác cứ điểm bí mật của chúng ta?

Ánh mắt U Long Điện Vương đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nhàn nhạt đảo qua đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đang có mặt ở đây.

Rất nhiều thành viên trong giáo, đều bị “U Long Điện Vương” nhìn đến phát hoảng

- Ngươi nói là... Trong số chúng ta, có nội ứng?

Bá Thiết đà chủ đột nhiên lộ vẻ âm lệ hung tợn, khẽ liếm đầu lưỡi, lộ vẻ tản nhẫn cực độ.

Ngay lập tức.

Đám người Xích Nguyệt Ma Giáo đều cảm thấy bất an, ánh mắt dò xét lẫn nhau, trên mặt đầy vẻ đề phòng

Sự hoài nghi của U Long Điện Vương, khiến cho bầu không khí nơi đây trở nên càng áp lực nặng nề hơn, không ít người cảm thấy thần kinh căng thẳng không dám sơ sẩy một khắc.

Cứ như vậy cho đến nửa đêm, “Di Thiên Chi Mâu” kia cũng không xuất hiện nữa.

Ngược lại, Bá Thiết đà chủ lại bắt đầu kiểm tra từng thành viên của các Phân Đà.

- A...

Lúc trời sắp sáng trong phế tích đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm thiết.

- Đây đã là tên “nội ứng” thứ ba mà Đà chủ đại nhân giết rồi.

Vài tên Hộ pháp, hai mặt nhìn nhau.

- Cứ tiếp tục hoài nghi như vậy, cũng không phải thượng sách, U Long Điện Vương lắc đầu.

Hắn cũng không biết rằng tất cả nguồn gốc, đều bắt đầu từ mình

Nếu không phải trên người hắn có “Dấu hiệu Mâu thần”, Triệu Phong cũng không thể nào truy tung và công kích chính xác được như vậy.

Ngày hôm sau, lúc mặt trời mọc lên.

Đám Phân Đà của Xích Nguyệt Ma Giáo đều có chút mệt mỏi, bắt đầu lên đường.

- Giữ vững phòng thủ, chỉ cần chúng ta giết đến Hiểu Nguyệt Tông không tin Tiểu tử kia không lộ diện.

Bá Thiết đà chủ rốt cuộc cũng từng bỏ việc tra hỏi, quyết định chủ động xuất kích.

Mấy vị Hộ pháp đều không phản đối.

Trước mắt mà nói, địch ở ngoài sáng ta ở trong tối, đây là sách lược tốt nhất.

Vụt vụt vụt...

Đám người Xích Nguyệt Ma Giáo, gồm hơn mười cường giả tinh nhuệ, bày ra trận thế đại quy mô, phá không mà đi, cưỡi lên các loài tọa kỵ Linh sủng

Suốt nửa ngày sau, Di Thiên Chi Mâu cũng không hề xuất hiện.

- Chậc chậc, xem ra để thi triển bí thuật huyết mạch kia, tiểu tử đó cũng phải trả cái giá rất lớn, không thể nào liên tục thi triển được.

Vài thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, không khỏi bật cười.

Bầu không khí áp lực suốt cả chặng đường đã bớt đi phần nào.

Sáng ngày hôm sau.

Một vài thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng áp lực tinh thần vô hình

Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con mắt hư vô cực lớn, lạnh lẽo như băng không biết ngưng hiện từ lúc nào, đang ở trên đỉnh đầu mọi người mà lạnh nhạt nhìn xuống

- Lại xuất hiện rồi!

Phẩn lớn thành viên trong Xích Nguyệt Ma Giáo đều giật mình, tuyệt đại đa số đều cảm thấy áp lực, hô hấp khó khăn.

- Mọi người cẩn thận!

Xích Nguyệt Ma Giáo từ trên xuống dưới, như lâm đại địch.

- Tiểu bối, nếu ngươi không đến tìm chết, bổn Đà chủ sẽ giết đến Hiểu Nguyệt Tông tiêu diệt toàn Tông của ngươi.

Trên mặt Bá Thiết đà chủ lộ vẻ tàn nhẫn, sát cơ dày đặc, mở miệng uy hiếp.

Phốc phốc...

“Cự Thiết Phủ” đầy vết loang lỗ và khí tức huyết tinh nặng nề đáng sợ trong tay hắn, đột nhiên hoành trảm hư không.

Công kích của Bá Thiết đà chủ mặc dù cường hoành, có thể dễ dàng chém chết Chân Chủ cấp bình thường thế nhưng lúc chém vào con mắt hư vô kia, lại chẳng khác gì chém vào không khí, không hề tạo thành bất kỳ ảnh hưởng thực tế nào.

Lúc này.

Di Thiên Chi Mâu cũng chỉ kéo dài hai ba nhịp hô hấp, cũng không tiến hành thi triển công kích đồng thuật với đám thành viên Xích Nguyệt Ma Giáo nữa.

Di Thiên Chi Mâu mang theo một tia trào phúng đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa.

Đi rồi sao?

Đám giáo chúng của Xích Nguyệt Ma Giáo đều không khỏi thở phào một hơi.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tọa kỵ Linh sủng dưới chân mọi người lại đồng loạt phát ra tiếng gào thét thảm thiết, cả đám thần hồn thác loạn, điên cuồng phóng xuống đất.

- Chuyện gì xảy ra?

- Không tốt, mọi người cẩn thận.

Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, từ trên xuống dưới đại loạn, không ít người vội vàng không kịp phòng bị, liền bị tọa kỵ Linh sủng phát cuồng đả thương

Vụt vụt vụt... Phốc phốc phốc...

Đám tọa kỵ Linh sủng này từ trên cao lao xuống đất, liền vỡ nát thành thịt vụn.

Ngay cả tọa kỵ “Phi Diễm Cự Đầu Sư” của Bá Thiết đà chủ cũng không ngoại lệ.

Khóe mắt của Bá Thiết đà chủ gần như nứt ra, điên cuồng ngửa mặt lên trời rít gào.

Nhất thời, phong vân biến sắc, nguyên khí thiên địa trong phạm vi mười dặm, mơ hồ run rẩy, uy thế cực lớn này khiến cho mấy vị Chân Chủ cấp ở xung quanh đều rung động bất

Phi Diễm Cự Đầu Sư của Bá Thiết đà chủ có chiến lực sáng ngang Chân Chủ cấp, đồng thời cũng là một tọa kỵ Linh sủng trân quý.

Nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, “Phi Diễm Cự Đầu Sư” đột nhiên điên cuồng bạo loạn, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, trực tiếp lao xuống mặt đất, để lại một đống huyết nhục.

Từ trên trời cao như vậy, lao xuống mặt đất, lực lượng va chạm khủng bố đến mức nào?

Đừng nói là Chân Chủ cấp, cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, dưới tình huống không phòng vệ thì e rằng cũng nát thành mảnh vụn.

Vừa rồi “Di Thiên Chi Mâu” xuất hiện, mặc dù không tạo thành thương vong cho giáo chúng, nhưng lại khiến cho tọa kỳ phi cầm của Xích Nguyệt Ma Giáo bị bỏ mạng tập thể.

Thậm chí, tọa kỵ phi cầm chủ lực nhất cũng đã hy sinh

Đạt tới cấp độ Chân Linh Tam Cạnh Thiên, phá không phi hành chẳng qua chỉ là bước nhập môn, thế nhưng cũng không thể phi hành đường dài được, cần có phi cầm tọa kỵ để thay thế cho đi bộ.

Đặc biệt đối với Chân Nhân cấp mà nói, sau khi phi hành mấy trăm dặm, Chân Linh khí sẽ hoàn toàn khô kiệt.

Chỉ có Chân Chủ cấp, Chân Linh nguyên hùng hậu, đạt tới cảnh giới hô ứng nguyên khí thiên địa thì mới có thể một lần phi hành mấy ngàn dặm.

Một lát sau.

Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đã khôi phục bình tĩnh, vẻ mặt cả đám đều cực kỳ khó coi.

Dù sao thì những phi cầm tọa kỵ này cũng đã bầu bạn với bọn họ nhiều năm, lại trải qua dốc lòng bồi dưỡng không ít.

- Bẩm Đà chủ, tọa kỵ phi hành chủ lực của chúng ta, tổn thất toàn bộ. Nếu đổi lại thành tọa kỵ dự bị, e rằng muốn đến được Hiểu Nguyệt Tông, ít nhất phải mất nửa tháng

Một thành viên Xích Nguyệt Ma Giáo, vẻ mặt như đưa đám

Mấy vị cường giả Hộ pháp đều lộ vẻ ngưng trọng cảm thấy vô cùng khó giải quyết.

Chiêu thức này của Triệu Phong mặc dù khống tạo thành thương vong cho giáo chúng nhưng lại khiến cho quá trình tiến công của Xích Nguyệt Ma Giáo chậm hơn gấp đôi.

Nói cách khác.

Thành viên Xích Nguyệt Ma Giáo, ít nhất cần gấp đôi thời gian thì mới có thể đến được Hiểu Nguyệt Tông

- Triệu Phong này, không ngờ còn am hiểu Thông Linh, chẳng lẽ hắn xuất thân từ Tuần Thú Sư?

Ánh mắt U Mặc Hộ pháp đột nhiên lóe lên vẻ kinh ngạc.

Nếu như không phải như vậy, cũng không có cách nào giải thích được việc Triệu Phong có thể thông qua đồng pháp huyết mạch, khiến cho tọa kỵ của toàn bộ thành viên Xích Nguyệt Ma Giáo bỏ mạng tập thể.

Đoạn đường tiếp theo.

Các thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đều đề cao cảnh giác, giữ khoảng cách với nhau một đoạn, tùy thời đều có người nhìn chăm chú lên bầu trời.

Chớp mắt đã hai ngày trôi qua...

Trong thời gian đó, Di Thiên Chi Mâu chỉ xuất hiện một lần, dừng lại nửa nhịp hô hấp rồi biến mắt, không thấy gì nữa.

Dù vậy, đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo vẫn kinh hãi lạnh người.

- Cho dù cường ngạnh lên đường, tổn thất như thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải tiêu diệt Hiểu Nguyệt Tông, rút gân lột da Triệu Phong, cho hắn nếm tận đau khổ trên thế gian này...

Trên mặt Bá Thiết đà chủ tràn ngập vẻ tàn nhẫn.

Đêm ngày thứ ba...

Vù...

Di Thiên Chi Mâu đột nhiên xuất hiện, không một dấu hiệu, khí tức của nó vô cùng mờ nhạt.

- Xuất hiện rồi!

Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, tùy thời đều chú ý quan sát trên trời, vội vàng hô lên.

Phốc phốc...

Tiếng gió bén nhọn đâm thẳng vào màng nhĩ kinh triệt tâm thần, giống như có lưỡi đao trảm phá hư không.

- Cẩn thận.

U Long Điện Vương đột nhiên cảm thấy quen thuộc, vô thức dùng Chân Linh khí hộ thể. Thế nhưng

Lúc âm thanh gió rít vang lên bên tai thì tất cả đã chậm Phốc...

Một lưỡi đao gió màu xanh lấp lánh, thể tích cực lớn, giống như lưỡi đao hư vô, không chút dấu hiệu chém tới.

- A...

Nam tử áo trắng “Tam Lăng Hộ pháp” hét thảm một tiếng.

Chân Linh khí của Tam Lăng Hộ pháp còn chưa kịp phát động thì đã bị lưỡi đao hư vô này lướt qua, thân thể bị chém thành hai đoạn.

Hít...

Thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đều hít một ngụm khí lạnh

- Tam Lăng Hộ pháp chết rồi...

Mọi người ở đây, phần lớn đều sởn hết gai ốc, không rét mà run.

Loại cảm giác này, phảng phất như đi trên dây bắc ngang qua hai vách núi, chỉ cần có chút không cẩn thận, sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Vù...

“Di Thiên Chi Mâu” hoàn thành một lượt công kích, liền mang theo vẻ trào phúng biến mất, không thấy tung tích đâu nữa.

Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo giống như được trút bỏ gánh nặng

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, dị biến lại phát sinh.

Phong Lôi Thần Mâu!

“Di Thiên Chi Mâu” cực lớn, lại một lần nữa xuất hiện giữa không nhưng lần này, màu xanh trong mắt đã bị “hoán đổi”, khí tức thuộc tính cũng thay đổi theo.

Phốc...

Một đoàn Phong Lôi Hỏa mờ nhạt, lăng không rơi xuống trên người “U Mặc Hộ pháp”, chợt truyền đến tiếng nổ kinh người.

- A...

Nữ tử áo đen hét thảm một tiếng, thân thể bị Phong Lôi Hỏa bao trùm, công kích này xuyên qua thế giới vật chất và thế giới tinh thần, thẩm thấu vào thế giới tâm hồn, không ngừng thiêu đốt.

Mọi người ở đây, đều cảm thảy trong lòng run lên.

U Mặc Hộ pháp chỉ kiên trì được vài nhịp hô hấp, sau đó đã hóa thành tro bụi.

Nàng cũng không có huyết mạch thể chất cường hoành như U Long Điện Vương, hơn nữa, sau khi Triệu Phong tấn chức Chân Chủ cấp, trong cơ thể thai nghén Phong Lôi Chân Hóa, uy lực phẩm chất lại tăng mạnh gấp vài lần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.