Chương trước
Chương sau
Vương Tiểu Quái bộ dạng luộm thuộm, hời hợt, trong mắt nổi lên từng tia tử kim rực rỡ.

Lực lượng huyết mạch của hắn vừa mở ra, đại côn trong tay cũng nện xuống, đài thi đấu khẽ lắc lư, lực lượng khủng bố như vậy, thậm chí có thể chấn chết cả Chân Nhân Cấp đại thành.

- Thiên phú huyết mạch thật mạnh.

Dưới sân nổi lên một trận xôn xao.

Ngay cả Triệu Phong cũng bừng tỉnh, lực lượng huyết mạch trong thể nội cảm ứng được khí tức huyết mạch Thượng Cổ của đối phương, không ngờ lại sản sinh cảm giác áp bách nhàn nhạt.

Đây là tình huống Triệu Phong hiếm khi gặp phải.

Đơn giản là có hai loại tình huống, một là phẩm cấp huyết mạch của Vương Tiểu Quái rất cao, hai là huyết mạch đã giác tỉnh, phản tổ, đạt tới một trình độ tương đối cao.

Ví dụ như tỷ lệ giác tỉnh bình thường của một loại huyết mạch đạt tới một phần mười, mà loại giác tỉnh kia thì đạt tới một phân mười vạn.

- Ha ha ha! Đây chính là Phong Vân Môn ta mang đến kinh hỉ cho thế nhân!

- Huyết mạch của Vương Tiểu Quái, vào nửa năm trước đã tiến thêm một bước đột phá, phản tổ, uy năng không thể so sánh.

- Địa vị huyết mạch mạnh nhất Đại quốc của Kim Thái Tử, e rằng ngồi không yên rồi.

Cao tầng Phong Vân Môn đều hoan hỷ.

- Phong Vân Môn xuất hiện một vị thiên tài huyết mạch, thật đáng mừng.

Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo mỉm cười, hướng về phía Phong Vân Môn Chủ chúc mừng.

Tại Thiên Bồng đại quốc, Phong Vân Môn xem như đồng minh cùng trận doanh với Thiết Huyết Giáo.

- Vương Tiểu Quái này xuất thân từ Phong Vân Môn, tính cách quái đản, từ nhỏ đã là một quái thai, lực lượng lớn vô cùng, đánh nhau liều mạng không muốn sống, huyết mạch trong cơ thể hắn giác tỉnh, được Phong Vân Môn hết mực bồi dưỡng...

Thiên Vân Chi nhìn thấy Triệu Phong hiếu kỳ, liền chủ động giải thích.

Triệu Phong không khỏi có chút kinh ngạc, tên Thiên Vân Chi này không phải có thù oán với mình sao?

Ngày trước, một kích “Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến” cường thế của Triệu Phong đã gần như phá hủy tính mạng và tiền đồ của đối phương.

- Trong những đối thủ Cường đại mà cuộc đời ta đã gặp qua, chỉ có hai người đáng kính nể, cảm kích, một người khiến ta lĩnh ngộ Đao Ý, còn một người khác, chính là ngươi, khiến Đao Ý của ta phá rồi lại lập, trọng sinh rực rỡ.

Thiên Vân Chi mỉm cười nói.

Đao Ý hình thức ban đầu của hắn phá rồi lại lập, mặc dù không tính là quá mạnh, nhưng Triệu Phong cảm giác cấp độ và cảnh giới của nó hiện nay đã cao hơn trước rất nhiều.

Khó trách vừa rồi Thiên Vân Chi cũng muốn khiêu chiến với Kim Thái Tử.

- Vương Tiểu Quái! Huyết mạch của ngươi tăng cường rồi, thế nhưng ngươi cũng không phải đối thủ của huyết mạch Hoàng thất ta đâu.

Thanh âm của Kim Thái Tử trầm trầm, hai tay đan vào nhau, mái tóc trên đầu tung bay tán loạn.

Ô... Ô... Ô... N... G

Cốt cách huyết nhục toàn thân của hắn, đặc biệt là làn da, tăng thêm một vòng, nổi lên một tầng hoa văn màu vàng óng ánh

Trong nháy mắt, thân hình của Kim Thái Tử đã cao thêm hai thước, làn da huyết nhục bành trướng, lộ vẻ khôi ngô cường tráng.

Không chỉ vậy.

Sau lưng của hắn còn hiện ra một hư ảnh cường đại, cao chừng một trượng

Thần Linh nhãn của Triệu Phong co rút lại, ngưng mắt nhìn, liền phát hiện hình thái của hư ảnh kia giống một loài vật nào đó.

- Đây chính là “Huyết mạch Kim Trư” của Hoàng thất Thiên Bồng, tăng mạnh thể chất và lực lượng. Người mang “Huyết mạch Kim Trư” này, có thể ngăn cản được vài cường giả cùng cấp vây công.

- “Huyết mạch Kim Trư” của Kim Thái Tử, cường độ kích phát rất cao, còn có nguyên bộ bí thuật huyết mạch hoàn thiện...

Phành phành phành...

Hai thiên tài thân mang đại lực lượng, phát động lực lượng huyết mạch, mỗi bước chân đều khiến đài thi đấu rung động khe khẽ.

Địa Sát Phong Vân Côn!

Vương Tiểu Quái hú lên một tiếng quái dị, đại côn màu bạc mãnh lực vung lên, côn ảnh tử thanh sắc gào rít, quét ngang phương viên trăm trượng, uy năng cường đại bao trùm khắp đài thi đấu.

- Kim Diệt Đồ Ma Chưởng!

Kim Thái Tử thét dài một tiếng, hoa văn màu vàng óng ánh trong lòng bàn tay khuếch trương, lớn cỡ một cái quạt hương bồ, vỗ mạnh một cái, chưởng ảnh khổng lồ màu vàng lấp lánh đánh về phía Vương Tiểu Quái.

Ầm ầm ầm...

Hai luồng lực lượng như đại sơn lay động, va chạm cùng một chỗ, lực lượng huyết mạch và Chân Linh khí dung hợp đan xen, phá vỡ rào cản cảnh giới.

Lực lượng của một người, muốn siêu việt cấp độ tu vi của bản thân, quả thật thập phần khó khăn.

Nhưng cũng không phải là không có khả năng

Thường thấy nhất chính là phát động bí thuật, hoặc là thiêu đốt Chân Linh khí, chẳng qua phải trả một cái giá rất đắt.

Còn một cách nữa là sử dụng Thần binh mạnh hơn, nhưng cũng tiêu hao rất lớn, khó mà khống chế được.

Mà lực lượng huyết mạch, lại là phương pháp tốt nhất, không có tác dụng phụ.

Bởi vậy, thiên tài huyết mạch, đều là “thiên chi sủng nhi” (*),có thể phá vỡ rào cản cảnh giới, phát huy chiến lực vượt cấp.

(*) con cưng của trời.

Kim Thái Tử và Vương Tiểu Quái trước mắt chính là đại biểu điển hình

Trận chiến của hại người khiến đài thi đấu lưu lại từng vết nứt lớn. Những đối thủ dự thi trước, khó có thể khiến đài thi đấu hư hao chút nào.

Có cảm giác như, đây phảng phất là trận chiến của hai Cự Nhân, thỉnh thoảng lại khiến cho đài thi đấu run rẩy.

- Hai tên này thật biến thái!

Thiên chi kiêu tử đến từ khắp nơi trên Đại quốc nhìn thấy trận chiến lúc này, đều kinh hãi đến lạnh người.

Những đối thủ dự thi Tổng thi đấu Thập Cường đều không khỏi có chút may mắn vì lúc trước không khiêu chiến Kim Thái Tử và Vương Tiểu Quái.

Thực lực Chân Nhân cấp đỉnh phong trở xuống, đối mặt với hai người này, không bị một tát đánh nát người thì cũng bị một gậy đập chết.

Ầm ầm ầm...

Chiến đấu hồi lâu, chỗ đài thi đấu của hai người đã xuất hiện nhiều chỗ rạn nứt, bụi bặm dâng lên đầy trời.

- Luận lực lượng huyết mạch, hai người đại khái tương đương, Vương Tiểu Quái thì có huyết mạch phẩm cấp cao hơn, còn Kim Thái Tử thì lại có cường đại huyết mạch thâm hậu hơn, lại còn phối hợp với cả bí thuật.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong quan sát hai người trên sân.

Ngay trong khoảnh khắc đó...

Thần Linh nhãn của Triệu Phong mở ra, quan sát lực lượng huyết mạch và phương thức vận chuyển Chân Linh khí trong cơ thể của hai người.

Kết quả.

Hắn phát hiện hai người đều có phương pháp vận dụng nhất định đối với lực lượng huyết mạch

Trong đó, Vương Tiểu Quái dường như có chút không lưu loát.

Còn Kim Thái Tử thì tuyệt đối trọn vẹn có hệ thống

- Haizz...

Triệu Phong tự vỗ lên trán mình một cái.

Quan sát kỹ xảo vận dụng huyết mạch của Kim Thái Tử và Vương Tiểu Quái, hắn mới phát hiện ra phương pháp sử dụng lực lượng huyết mạch của mình thô sơ cỡ nào.

Không phải thô sơ!

Mà Triệu Phong căn bản không chưa từng nhập môn, chỉ có thể sử dụng thô sơ không chút kỹ xảo.

Đương nhiên, điều này cũng không thể trách Triệu Phong hoàn toàn được, lực lượng huyết mạch của hắn bắt nguồn từ Thần Linh nhãn ngày trước dung nhập, cải tạo thân thể, mang đến kết quá ngày hôm nay.

Bởi vậy, hắn không có lý thuyết vận dụng kỹ xảo lực lượng huyết mạch, lại càng không có phương pháp hệ thống giác tỉnh.

Nếu so sánh, lực lượng huyết mạch của Kim Thái tử có nguyên bộ bí thuật, có nguyên vẹn hệ thống để phát huy.

Dù sao, huyết mạch Hoàng thất cũng là truyền thừa từ đời này sang đời khác, hệ thống rất hoàn thiện.

- Ừm, mất bò mới lo làm chuồng, nhưng xem như vẫn không quá muộn.

Triệu Phong toàn lực mở ra Thần Linh nhãn, bắt đầu quan sát phương pháp sử dụng lực lượng huyết mạch trong cơ thể của hai người.

Trong đó, khả năng vận dụng kỹ xảo của Kim Thái Tử thập phần thành thục.

Còn Vương Tiểu Quái có lẽ vì thiên phú huyết mạch hiếm thấy, cho nên hệ thống cũng không hoàn chỉnh.

Chẳng qua, hắn vẫn mạnh hơn Triệu Phong rất nhiều.

Thứ nhật, lực lượng huyết mạch của Vương Tiểu Quái là trời sinh, trải qua một thời gian dài thản thể có thể thích ứng và phát huy theo bản năng.

Thứ hai sau khi huyết mạch của hắn giác tỉnh, hắn đã được Phong Vân Môn trọng điểm bồi dưỡng, lại có cao nhân chỉ điểm.

Mà Triệu Phong thì lại bắt đầu giữa chừng, đến từ một nơi cực kỳ xa xôi, huyết mạch lại đặc thù hiếm thấy.

Trong lúc quan sát, năng lực học tập, phân tích của Thần Linh nhãn đã phát huy tác dụng, nhìn trộm được một ít bản chất bên trong.

- Lực lượng huyết mạch của Kim Thái tử và Vương Tiểu Quái đều thuộc loại hình tăng phúc lực lượng, thiên hướng thuộc tính không rõ ràng. Thế nhưng trong một vài lực lượng huyết mạch như tăng tốc độ, cường độ, thậm chí vẫn kèm theo thuộc tính...

Trong lúc Triệu Phong phân tích lĩnh ngộ, đột nhiên nhớ đến một vài loại lực lượng huyết mạch mà trước kia mình đã gặp.

Bích Giang Thanh lúc trước, lực lượng huyết mạch của hắn có thuộc tính tăng phúc hiệu quả, có thể kích phát ra diễm hỏa bích thanh cường đại.

Như vậy, bản thân Triệu Phong thì sao?

- Lực lượng huyết mạch của ta, hạch tâm vẫn là Thần Linh nhãn, trước kia màu xanh, bây giờ là màu lam. Vậy thì lực lượng huyết mạch của ta hiện nay, nhất định là thuộc tính hàn thủy rồi.

Triệu Phong nhắm mắt lại, bắt đầu dứt khoát tìm hiểu.

Sâu trong cơ thể, một tia huyết trạch lam nhạt, với phương thức vận chuyển đặc biệt, bằng các loại phương thức khác nhau, kết hợp với huyết nhục, cốt cách, Chân Linh khí

Phương pháp mà Triệu Phong vận dụng, chính là từ Kim Thái tử và Vương Tiều Quái.

Hệ thống của Kim Thái tử càng nguyên vẹn hơn, Vương Tiểu Quái đồng dạng cũng là huyết mạch Thượng cổ, tương đồng với Triệu Phong.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Huyết trạch lam nhạt trong cơ thể Triệu Phong, cùng với Chân Linh khí dâng lên, kết hợp cùng một chỗ, sau đó dung nhập vào huyết nhục, cốt cách.

Thoáng chốc.

Trong cơ thể Triệu Phong sinh ra từng đoản khí thanh lam, dòng điện chập chờn rất nhỏ, hàn khí tỏa ra bốn phía.

- Đơn giản vậy sao? Quả thật không thử thì không biết.

Triệu Phong mừng rỡ không thôi huyết mạch dừng lại trước bình cảnh nhiều năm, nay lại nhất cử đột phá.

Hắn vận dụng càng lúc càng quen thuộc, huyết trạch lam nhạt trong cơ thể qua lại càng thông suốt, đi đến tất cả những nơi hẻo lánh trong cơ thể.

Mỗi lần thúc dục, lực lượng huyết mạch của Triệu Phong lại càng trở nên tinh khiết hơn.

Triệu Phong rất nhanh đã hoàn thành một hệ thống đơn giản, lấy Thần Linh nhãn làm hạch tâm, lực lượng huyết mạch vận chuyển sinh sinh bất tận, tới lui trong thân thể huyết nhục gân cốt.

Mỗi lần vận chuyển, hắn đều phát giác lực lượng huyết mạch trong cơ thể mình kích phát ra càng lớn mạnh hơn.

Như vậy cũng tốt hơn trước kia rất nhiều, rốt cuộc hắn đã tìm được cách phát huy, khai thác ra kỹ xảo lực lượng tốt hơn.

- Luồng khí tức này...

Liễu Cầm Tâm và Thiên Vân Chi ở bên cạnh cũng mơ hồ cảm nhận được khí tức huyết mạch của Triệu Phong, huyết mạch của bản thân đột nhiên run sợ bất an.

Thiên Vân Chi là hậu duệ của hai loại huyết mạch, huyết mạch tự nhiên rất cường đại.

Mà huyết mạch của Liễu Cầm Tâm thì lại càng thần bí đặc thù hơn.

Thời gian không ngừng trôi qua.

Trên đài thi đấu, Kim Thái Tử và Vương Tiểu Quái đánh nhau đến hừng hực khí thế, có ảo giác như sơn băng địa liệt.

Mà khi Triệu Phong tiến vào một trạng thái nào đó, bên ngoài thân thể thỉnh thoảng hiện lên một tầng hàn văn lam nhạt, hàn ý lạnh lẽo đâm thấu tận xương túy.

Nửa canh giờ sau.

- Hoàn thành sơ bộ rồi...

Triệu Phong thô dài một hơi, lực lượng huyết mạch chậm rãi thu liễm, nước chảy thành sông.

Lúc này, lực lượng huyết mạch của hắn, so với cách vận dụng phát huy trước đây đã cường đại gấp mấy lần.

Giống như một khối ngọc thô chưa mài giũa, sau khi điêu trác xong, sẽ phát ra ánh sáng mỹ ngọc.

- Ừm? Vẫn còn đánh sao?

Triệu Phong mở to mắt, vẻ mặt kinh ngạc.

Hai người này đã đánh gần một giờ rồi.

Ầm ầm ầm...

Đột nhiên, trên đài thi đấu truyền đến một tiếng nổ mạnh, sau đó chia năm xẻ bảy, bụi khói bay dày đặc.

Kim Thái tử và Vương Tiểu Quái tích súc chiến lực tới đỉnh điểm, phát động một kích thạch phá kinh thiên.

Phành phành...

Hai đạo thân ảnh, một trái một phải, đồng loạt bay ra ngoài.

Trên miệng Kim Thái tử tràn ra một tia vết máu, còn Vương Tiểu Quái thì thổ ra một búng máu giữa không trung.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong cấp tốc phân tích.

Luận chiến lực, hai người không phân cao thấp, luận phương diện công kích, Vương Tiểu Quái hơi mạnh hơn đôi chút.

Nhưng “huyết mạch Kim Trư” của Kim Thái tử, khiến thể chất và phòng ngự quá mạnh mẽ, có thể đồng thời đối kháng với vài cường giả cùng vây công.

Bởi vậy, hắn bị thương nhẹ hơn đôi chút.

- Không tốt!

Lúc này, bên ngoài đã trở nên náo loạn.

Hai người nhanh chóng lui lại, kèm theo đó là một trận dư âm cương phong cuồng bạo, tác dụng phản phệ này, tuyệt đối không kém gì một kích vừa rồi của hai người.

Dưới Chân Huyền cấp, khó có thể may mắn sống sót dưới một chiêu này.

Đặc biệt là Kim Thái tử, phương hướng hắn thối lui chính là phương hướng trên đài cao của Thập Tinh Đại quốc.

- Cơ hội tốt! Nhân dịp giết chết Triệu Phong.

Kim Thái tử cố ý không ngăn chặn thế lui, mang theo sóng khí cuồng bạo và hư ảnh “Kim Trư” cực lớn, hung hăng lao về phía Triệu Phong.

Không tốt!

Liễu Cầm Tâm và Thiên Vân Chi biến sắc, không kịp chuẩn bị.

Thế nhưng, hành động của Kim Thái tử làm sao qua được Thần Linh nhãn của Triệu Phong?

- Cút!

Triệu Phong hét lớn một tiếng, lực lượng huyết mạch với phương pháp vận chuyển đặc biệt, cách không đánh tới.

Ô... Ô... Ô... N... G

Một chưởng vừa đánh ra, sau lưng Triệu Phong chợt hiển hiện ra một hư ảnh cao lớn nhân nhạt, phảng phất vượt qua thời không Thái cổ mà đến.

Chưởng kình bộc phát, điện mang màu xanh kèm theo một đoàn hư ảnh lạnh băng, hàn ý thấu xương tàn sát bừa bãi, “Âm” một tiếng, đánh trúng Kim Thái tử.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.