Chuyển biến của Liễu Cầm Tâm, khiến cho Hồng Hồ Thành chủ rất vui vẻ, cũng có chút ngoài dự liệu.
Đứa con gái này của ông ta, bất luận là thiên phú huyết mạch, hay là tư sắc dung mạo, phóng mắt khắp thế gian này cũng đều là nhất đẳng
Bề ngoài, Hồng Hồ Thành chủ là thiên tài kinh diễm nhất thành Hồng Hồ trong ngàn năm qua. Thế nhưng chỉ có bản thân Hồng Hồ thành chủ là biết rõ, thiên phú và tiềm lực của con gái mình đều vượt xa mình.
Chẳng qua, sau khi mẫu thân và sư tôn của Liễu Cầm Tâm lần lượt qua đời, dần dần xem nhẹ nhân tình thế tục, tâm tình bình lặng, vô cùng tĩnh mịch, không thích tranh đấu.
- Tại sao ngươi thay đổi chủ ý? Chẳng lẽ là vì tên tiểu tử bội tín vong nghĩa kia?
Hồng Hồ Thành chủ không khỏi hiếu kỳ.
- Không! Tâm nhi đã lâu không được gặp thầy của sư tôn.
Liễu Cầm Tâm nở nụ cười vui vệ, sau khi Triệu Phong đào hôn, trên kiều nhan của nàng rất hiếm khi nhìn thấy nụ cười lúm đồng tiền như cầu vống sau mưa này.
- Thầy của sư tôn? Ngươi nói là “Lục Vu Trí Già”?
Hồng Hồ Thành chủ rốt cuộc cũng động dung
Vị Trí Giả của Lục Vu Tháp là người có học thức uyên bác như biển, tinh thông thiên văn địa lý, mệnh quái xem bói, ngay cả cầm Vuông Phi cũng là đệ tử của ông ta.
Mấy tháng trước, Hồng Hồ Thành chủ đã cầu kiến Trí Giả, thỉnh đối phương ra tay, bói địa điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264659/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.