Trong ánh mắt của Cầm Vương phi xẹt qua một tia mừng rỡ. Với thực lực cấp bậc Nửa bước Tôn Giả của Thái Thượng Trưởng lão, cho dù là cách không mấy chục dặm, nhưng vẫn có đủ các loại thủ đoạn huyền diệu, có thể giải cứu được mình.
Thậm chí lão nhân gia ngài còn có thể chỉ cần một ý niệm, liền khiến cho một cường giả Chân Nhân Cấp bình thường tâm thần vỡ tan, thúc thủ chịu trói nữa!
Giờ phút này, uy áp Nửa bước Đan Nguyên Cảnh mênh mông cuồn cuộn tràn ngập khắp hư không phạm vi cả trăm dặm xung quanh, nguyên khí thiên địa với mức độ có thể cảm giác được không ngừng lưu động hội tụ lại, hơn nữa lại còn sản sinh ra vô số uy thế thiên tượng nữa!
Bên trên tường thành, chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một vị lão giả tang thương tay cầm long trượng cổ mộc, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, tướng mạo lạnh lùng.
- Bái kiến Thái Thượng Trưởng lão!
- Bái kiến Trưởng lão Long Mộc!
Tất cả các cường giả Chân Linh Cảnh có mặt ở nơi này, bao gồm cả Quốc quân Thiên Bồng cũng đều cung kính hành lễ, khiêm nhượng vô cùng.
Hoàng thất Thiên Bồng ở tại Bắc Đại lục này, có thể nói là đã truyền thừa cả vạn năm qua, trên danh nghĩa là thế lực hiệu lệnh thiên hạ, tự nhiên là có cường giả cái thế có thể uy hiếp bát phương.
Thái Thượng Trưởng lão Long Mộc này, chính là một loại cường giả như vậy!
- Thái Thượng Trưởng lão, chỉ cần ngài ra tay, tên tiểu tử kia khẳng định sẽ không còn lực phảng kháng!
Vẻ mặt Quốc quân Thiên Bồng tha thiết nói.
Không ai dám hoài nghi thực lực của Thái Thượng Trưởng lão cả!
- Huyết mạch nhãn đồng của tiểu tử này thật không đơn giản! Áp bách trên phương diện tinh thần căn bản không làm gì được hắn cả! Không chỉ vậy, con mèo Linh sủng của hắn, cũng có chút bất phàm…
Trưởng lão Long Mộc khẽ nheo mắt lại, giương mắt nhìn về phía xa xa, cũng không xám khinh thường vọng động.
Địa vị và lực ảnh hưởng của Cầm Vương phi ở trong Hoàng thất tuyệt đối có thể nằm trong ba người đứng đầu, bản thân tu vi lại cao tới Chân Chủ Cấp! Một cường giả như vậy, toàn bộ Hoàng thất cũng không có được bao nhiêu người.
Quan trọng hơn chính là, Cầm Vương phi chính là cầu nối giữa Hoàng thất và Liễu Tộc!
Tổng hệ Liễu Tộc sở dĩ chấp nhận phụ tá Hoàng thất, trong đó cũng nhờ có công lao và lực ảnh hưởng không nhỏ của Cầm Vương phi! Nếu như mất đi sự ủng hộ của Liễu Tộc, uy nghiêm và lực ảnh hưởng của Hoàng thất tuyệt đối sẽ giảm xuống một khoảng lớn, thậm chí còn có khả năng bị Thiết Huyết Giáo áp chế nữa.
o0o
Cách đó mấy chục dặm…
Đối diện với nguy cơ trước giờ chưa từng có, Triệu Phong cũng không có quá nhiều kinh hoảng.
Tiểu Tặc Miêu tay mèo ghìm chặt Huyền Xà Huyết Tiên, gắt gao khống chế Cầm Vương phi, uy áp của Nửa bước Đan Nguyên Cảnh đối với nó căn bản cũng không tạo thành ảnh hưởng gì đáng kể.
- Meo meo!
Trên mặt Tiểu Tặc Miêu thậm chí còn nhe răng bĩu môi, hướng về phía đám người Hoàng thất làm ra một cái mặt quỷ nữa.
Những động tác này của nó, tự nhiên là không tránh thoát khỏi ánh mắt cường đại của Thái Thượng Trưởng lão Long Mộc!
Mà vẻ mặt trấn định, bình tĩnh của Triệu Phong, cũng hoàn toàn rơi vào trong cảm quan linh thức của Trưởng lão Long Mộc.
- Tiểu tử kia, mau thả Vương phi ra, chủ động bó tay chịu trói, ngươi còn có hy vọng sống sót!
Thanh âm của Trưởng lão Long Mộc lạnh lẽo bàng bạc, giống như pháp lệnh của Thần linh, khiến cho tâm thần người khác chấn động, tinh thần gần như muốn hỏng mất. Dường như chỉ cần có gan làm trái lại, tuyệt đối sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Bên trong mắt trái lam nhạt sâu thẳm của Triệu Phong, phiếm động một tầng hàn quang băng lam sắc, tâm thần thoáng nháy lên một cái, liền ổn định như bàn thạch.
Trong không gian mắt trái của hắn, cái hàn đàm băng u lam nhạt kia, cũng chỉ là nổi lên một tia gợn sóng nho nhỏ mà thôi.
Nội tình chân chính của tinh thần nguyên xuất phát từ Thần Linh Nhãn chính là sâu không thể lường, nhưng mà đại bộ phận lực lượng thì Triệu Phong vẫn chưa thể chủ động vận dụng được mà thôi.
Thế nhưng như vậy cũng đã có thể khiến cho Triệu Phong dưới một loại trạng thái bị động, đối với những uy hiếp từ công kích phương diện tinh thần, giảm xuống đến trình độ thấp nhất, thậm chí là hoàn toàn miễn dịch nữa.
Luận đơn đả độc đấu, Trưởng lão Long Mộc trong nháy mắt đã có thể diệt sát được Triệu Phong, nhưng uy thế về mặt tinh thần của lão, còn chưa đủ cường đại đến mức có thể khiến cho Triệu Phong trực tiếp bó tay chịu trói như vậy.
- Tình huống dường như không đơn giản như vậy! Nếu như chỉ có một mình tên tiểu tử này, ta còn có rất nhiều thủ đoạn để hạ sát hắn!
Ánh mắt Trưởng lão Long Mộc lóe lên, nhìn chằm chằm về phía xa, sắc mặt hơi có chút ngưng trọng.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong xuyên thấu khoảng cách mấy chục dặm hư không, nắm rõ ràng mọi động thái trên tường thành.
Bên trên Tam Hoa Bảo Liên, Cầm Vương phi toàn thân mềm yếu vô lực, sắc mặt đỏ hồng, hô hấp dần dần khôi phục lại bình thường. Nàng chung quy vẫn là Đại năng Chân Chủ Cấp, dần dần có thể ngăn chặn được ấn ký màu hồng phấn trên mi tâm của mình.
- Huyền Hoa Đào Ấn chuyên khắc chế nữ nhân, chính là một loại bí thuật tối cao bên trong Huyền Hoa Bảo Điển! Chẳng qua, Thủy Nguyệt đại đạo kia vẫn là đã xem nhẹ sự tiến bộ của ta!
Cầm Vương phi bất động thanh sắc.
Nàng đang chờ đợi thân thể mình dần dần thích ứng với lực lượng của Huyền Hoa Đào Ấn này, chỉ cần có thể khôi phục lại được một thành Chân Linh khí liền có thể phản kích.
Nhưng mà áp lực Cầm Vương phi đang phải đối mặt cũng không chỉ có như vậy. Huyền Xà Huyết Tiên mà Tiểu Tặc Miêu đang cầm, quấn lấy thân thể Cầm Vương phi, thong thả hấp thu tinh huyết của nàng.
Đủ các loại nhân tố đều hạn chế sự khôi phục sức khỏe của Cầm Vương phi!
- Triệu Phong, ngươi có hứng thú nghe ta kể một câu chuyện xưa hay không? Chẳng phải ngươi nghĩ mãi cũng không hiểu nổi, vì cái gì mà ta lại cố tình muốn giết ngươi sao?
Khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Cầm Vương phi lúc này ửng đỏ một màu hồng phấn mê người, xinh đẹp đến kinh tâm động phách.
Cho dù là Triệu Phong, trong lòng cũng không khỏi có chút tâm động.
Mặc dù là Thần Linh Nhãn khiến cho phương diện tình cảm của hắn bình tĩnh đến mức gần như là lý trí, nhưng mà sự hâm mộ đối với cái đẹp vẫn luôn là bản năng của mỗi người.
- Được thôi!
Triệu Phong cũng có chút hứng thú, gật đầu đồng ý.
Tình huống Cầm Vương phi đang dần dần thích ứng với Huyền Hoa Đào Ấn, Triệu Phong cũng có thể cảm nhận được đôi chút.
- Trước đây có một vị Đại trí giả, thu nhận ba nàng nữ đệ tử! Đại đệ tử lựa chọn truyền thừa Mệnh đạo, nhị đệ tử lựa chọn truyền thừa Mị đạo, tam đệ tử lựa chọn truyền thừa Nhạc đạo! Thời điểm ban đầu, cả ba nàng đệ tử đều thân thiết như chị em, vô cùng hồn nhiên ngây thơ. Đến lúc mỗi người bước vào độ tuổi trưởng thành, thì mỗi người liền đi lên con đường nhân sinh bất đồng nhau!
Sắc mặt Cầm Vương phi như lâm vào ký ức năm xưa, trên khuôn mặt mị hoặc vô tận lộ ra vài phần ngây thơ hồn nhiên cực kỳ hiếm thấy.
Bởi vì khoảng cách quá xa xôi, cho nên đối thoại giữa Triệu Phong và Cầm Vương phi, ngoại trừ Trưởng lão Long Mộc ra, gần như không ai nghe thấy cả.
- Câu chuyện xưa này, ta đại khái đã từng nghe nói qua!
Triệu Phong khẽ gật đầu.
- Vị Đại trí giả kia tiến hành chế định ra ba kế hoạch truyền thừa hoàn toàn bất đồng nhau cho mỗi một nàng nữ đệ tử. Ngài phân biệt dẫn theo các nàng dạo chơi khắp nơi trên Đại lục! Một nữ đệ tử trong đó, ở một cái sơn thôn xa xôi hẻo lánh, ngẫu nhiên gặp gỡ một gã thiếu niên tài tuấn ở nơi đó! Bọn họ đã có một đoạn tình duyên ngọt ngào nhưng ngắn ngủi, tình cảm khắc cốt ghi tâm… Nhưng cuối cùng, nàng vì truyền thừa của mình, cùng với sự nghiệp to lớn do Gia tộc đã hoạch định từ trước cho nàng, đã rời khỏi cái sơn thôn xa xôi hẻo lánh kia, quay trở về Đại đô phồn hoa đô hội, bắt đầu kiếp sống nhân sinh tràn ngập sắc màu của chính mình…
Triệu Phong tự nhiên hiểu được, cái nàng nữ đệ tử đi dạo chơi mà nàng nói tới, chính là bản thân Cầm Vương phi nàng! Mà cái sơn thôn xa xôi hẻo lánh kia, tự nhiên chính là chỉ Hoành Vân Thập Tam Quốc!
- Ta muốn giết ngươi, đây chính là nguyên nhân đầu tiên!
Vẻ mặt Cầm Vương phi không một chút biểu tình.
Tâm thần Triệu Phong chấn động. Cầm Vương phi này, so sánh với tưởng tượng còn vô tình vô nghĩa hơn rất nhiều.
Nhưng suy nghĩ trở lại, đây cũng là chuyện thường tình!
Mối tình duyên ngắn ngủi năm xưa, mặc kệ Đại Trưởng lão đã trả giá nhiều bao nhiêu, trái tim nàng đã rung động đến thế nào, thì cũng đã là chuyện trong quá khứ rồi!
Mà Cầm Vương phi hiện tại, đứng ở trên đỉnh cao của Đại quốc Thiên Bồng, chưởng khống đại quyền, căn bản cùng với Đại Trưởng lão thuộc về người hai thế giới khác nhau!
Khoảng cách giữa hai người, căn bản là không cách nào có thể san bằng được!
Đại Trưởng lão, chẳng qua chỉ là một gã tiểu tình lang ở thời kỳ niên thiếu của Cầm Vương phi mà thôi, một gã tình lang thuộc về một sơn thôn xa xôi hẻo lánh…
Thử hỏi, hiện tại nàng đã trở thành một vị nhất quốc phi hậu, làm sao có thể cho phép một tên tiểu tình lang trong quá khứ xâm nhập vào không gian hiện tại của chính mình được? Cho dù đó chỉ là đệ tử của tiểu tình lang mà thôi!
Cho nên, ngay khi biết được Triệu Phong chính là đệ tử của Đại Trưởng lão, trong lòng Cầm Vương phi đã dâng lên sát ý, chỉ là trong lòng vẫn còn chút do dự mà thôi.
- Nguyên nhân thứ hai, ngươi chính là phu quân thiên mệnh đã định sẵn của Liễu Cầm Hâm! Đại sư tỷ lựa chọn truyền thừa Mệnh đạo, ngay trước khi chết cũng dốc chút hơi tàn cuối cùng, cải sửa số mệnh vận khí của đệ tử mình! Mà ngươi, lại chính là nhân vật mấu chốt trong chuyện này…
Trong phượng mâu của Cầm Vương phi dâng lên một trận lãnh ý.
Triệu Phong căn bản không biết nói gì, không nghĩ tới lại còn có nguyên nhân như thế này nữa!
Cầm Vương phi và vị hôn thê hờ Liễu Cầm Hâm của hắn, chính là quan hệ đối địch! Như vậy mà nói, Triệu Phong mặc định đã đứng ở phía đối lập với Cầm Vương phi rồi!
- Vốn dĩ ta chỉ định tiến hành sắp xếp, ổn định ngươi trước đã, sau đó mới ngấm ngầm thần không biết quỷ không hay mà diệt sát ngươi! Nhưng nào ngờ được, ngươi lại còn kế thừa nguyện vọng khốn kiếp trước khi chết của Thủy Nguyệt đại đạo nữa! Ngươi cầm theo Huyền Hoa Đào Ấn đến trước mặt ta, khơi gợi lên mối tai họa ngầm bên trong cơ thể của ta!
Cầm Vương phi hừ lạnh một tiếng.
Triệu Phong nghe vậy, lắc đầu cười nói:
- Chỉ sợ nó không chỉ là tai họa ngầm bình thường thôi đâu! Ngươi nắm giữ Huyền Hoa Đào Ấn trong tay, nếu như tu vi thực lực đầy đủ, thậm chí còn có thể trực tiếp nô dịch ngươi nữa!
Cầm Vương phi trầm mặc không nói gì, cũng không có phủ nhận.
Mối quan hệ giữa Triệu Phong và Đại Trưởng lão, Liễu Cầm Hâm, đây đều là sự ảnh hưởng đối với tương lai của nàng, hoặc chỉ là một sự phiền phức mà thôi, trước mắt cũng không có nguy hiểm đến tính mạng.
Thời điểm ở Thủy Yên Các, Cầm Vương phi còn chưa định động thủ giữa ban ngày ban mặt…
Mãi cho đến khi Triệu Phong lấy ra Huyền Hoa Đào Ấn, khiến cho Cầm Vương phi kinh hoàng thất thố, dưới tình thế cấp bách, lập tức bại lộ ra sát khí.
- Thủy Nguyệt đại đạo, ta cũng không biết là ngươi đang hại ta hay giúp ta nữa!
Trong lòng Triệu Phong thầm than.
Cầm Vương phi nhất thời lâm vào trầm mặc, trong mắt phượng trở lại bình thản như trước.
Giờ phút này, Chân Linh khí trong cơ thể của nàng bất tri bất giác đã khôi phục lại gần được một thành công lực, thế nhưng lại giả bộ như không hề phát hiện ra điểm này.
Hiện tại nếu lập tức ra tay, mặc dù nàng có thể dễ dàng thoát vây, nhưng lại không thể cam đoan có thể diệt sát được Triệu Phong.
Bốp!
Trong lòng bàn tay Triệu Phong ngưng kết ra một đóa hoa điện văn cực kỳ ngưng tụ, mạnh mẽ đánh mạnh vào lưng Cầm Vương phi một cái.
Cùng lúc đó, Huyền Xà Huyết Tiên trong tay của Tiểu Tặc Miêu cũng hung hăng siết chặt một cái.
- Ngươi… không ngờ…
Một thành Chân Linh khí mà Cầm Vương phi vừa mới miễn cưỡng có thể điều động được, lập tức bị một kích liên thủ của Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu, khiến nó tiêu tán đi sạch sẽ.
Thân thể của nàng lại một trận mềm yếu vô lực ngã xuống, sắc mặt lại càng trở nên đỏ ửng hơn.
Triệu Phong thoáng nhìn lại khoảng cách một chút. Lúc này bọn họ đã ở cách Vương đô khoảng chừng hơn trăm dặm.
Thái Thượng Trưởng lão Long Mộc cùng với mấy vị cường giả Chân Linh Cảnh đều theo sát phía theo, lúc nào cũng duy trì khoảng cách chừng mười dặm.
Trưởng lão Long Mộc từ đầu đến cuối đều trầm mặc, không có ra tay.
- Bái kiến Thiết Ma đại nhân!
Trên mặt Triệu Phong nở nụ cười giống như chế nhạo, ánh mắt nhìn về phía một cái sơn cốc cách hắn chừng hơn mười dặm, trong tay xuất hiện một cái lệnh bài huyết sắc có hoa văn hoàng kim.
Thiết Huyết Kim Chủ Lệnh!
Vụt!
Cái lệnh bài kia vừa xuất hiện, phát ra quang mang huyết kim sắc chói lọi, như một đạo huyết hà pha lẫn kim quang rực rỡ.
- Ha ha ha… vốn định tiếp tục xem kịch vui, không nghĩ tới lại bị tiểu tử ngươi phát hiện ra rồi!
Một tràng cười dài đột nhiên từ bên trong sơn cốc kia truyền ra.
Ngay sau đó, một cỗ kiệu từ bên trong sơn cốc hiện ra. Toàn thân cỗ kiệu này đúc bằng kim thiết lập lòe, bên trên có đồ án huyết long và đao kiếm giao nhau, bộ dáng dữ tợn mà bá đạo.
Bốn gã kiệu phu cấp bậc Chân Nhân Cấp nâng đỡ cỗ kiệu, từ dưới sơn cốc chậm rãi bay lên, hướng về phía Triệu Phong mà bay lại.
- Kim Qua Huyết Long Kiệu!
Bên phía Hoàng thất, đại đa số các cường giả, sắc mặt nhất tề đại biến.
Cặp mày Trưởng lão Long Mộc cũng khẽ nheo lại một chút.
Ở Đại quốc Thiên Bồng này, chỉ sợ không có bao nhiêu người mà không biết Kim Qua Huyết Long Kiệu này! Cho dù không biết, cũng từng nghe qua cỗ kiệu trong truyền thuyết này!
- Kim Qua Huyết Long Kiệu… Phó Giáo chủ Thiết Huyết Giáo!
Sắc mặt Cầm Vương phi căng thẳng, trên khuôn mặt vẫn luôn bình thản không đổi sắc, lúc này cũng xuất hiện một tia ngưng trọng.
Trước đây, cho dù thế cục có ác liệt đến thế nào đi chăng nữa, cũng chưa từng nhìn thấy nàng động dung qua như vậy.
- Thiết Ma, chẳng lẽ ngươi định che chở cho tên tiểu tử này sao?
Thanh âm thương lãnh của Trưởng lão Long Mộc vang vọng khắp hư không mấy chục dặm xung quanh, khiến cho vô số sinh linh phải tĩnh mịch phủ phục trước uy áp của hắn.
Thiết Ma một đầu tóc đỏ máu từ trong Kim Qua Huyết Long Kiệu đi ra, tiến đến đứng song song với Triệu Phong.
- Triệu Phong chính là khách quý của Thiết Huyết Giáo chúng ta! Nếu như không phải do Cầm Vương phi hạ độc thủ trước, ta nghĩ hắn cũng sẽ không chủ động đặt mình vào trong hiểm cảnh như vậy!
Thiết Ma cười lạnh, nói.
Mặc dù tu vi của hắn so sánh với Trưởng lão Long Mộc thoáng thua kém một chút, nhưng cũng không phải là không có lực liều mạng một trận.
Đặc biệt sau khi luyện thành Hắc Ám Quang Luân xong, Thiết Ma càng có lòng tin hơn nhiều.
- Thả Cầm Vương phi ra, việc ngày hôm nay, xem như là chuyện hiểu lầm! Nếu không, ở đây chỉ có một mình ngươi, dưới sự liên thủ công kích điên cuồng của đám Chân Chủ Cấp chúng ta, ngươi tuyệt đối khó có thể toàn thân trở ra!
Sắc mặt Trưởng lão Long Mộc cũng có chút khó coi.
Nói ra những lời này, hắn xem như đã thoái nhượng rất lớn rồi.
- Được! Thả nàng ra!
Sau khi đạt thành hiệp nghị, nam tử tóc đỏ máu Thiết Ma cực kỳ dứt khoát nói.
- Ừm!
Triệu Phong khẽ gật đầu, không nói hai lời, một cước dẫm thẳng vào bụng Cầm Vương phi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]