Tiểu tử này thật quỷ dị!
Vũ Thiên Hóa thầm nghĩ không ổn, lúc Triệu Phong xuất thủ, có một loại ý cảnh không thể hình dung, cho dù có thể nhìn thay rõ động tác cũng không thể né tránh được.
Loại cấp độ như vậy, Vũ Thiên Hóa chỉ cảm nhận được từ trên người lão sư của hắn, chẳng lẽ tiểu tử này đã đạt tới cấp độ Võ Đạo Thánh cảnh?
Trong lòng hắn thoáng giật mình hoảng sợ, điên cuồng vận nội kinh phóng ra ngoài hộ thể.
Thế nhưng, Ma Đạo nội kình của hắn lại không thể cản trở Triệu Phong được chút nào.
Trên người đối phương lưu chuyển một tia ánh sáng màu xanh, sáng ngời rực rỡ, nội kình của đối phương mạnh hơn một bậc, ép tới mức nội kình khắp toàn thân hắn không nhúc nhích nổi.
Không tốt!
Đây là chân lực!
Chân lực chỉ có cường giả Thánh cảnh mới có được!
- Dừng tay!
Vũ Thiên Hóa quát lớn một tiếng.
- Vì sao?
Chân của Triệu Phong dừng lại trước ngực hắn, vẻ mặt tựa cười mà không phải cười.
- Vừa rồi ngươi còn chưa đếm hết mười... Ngươi nói không giữ lời!
Vũ Thiên Hóa đã bắt đầu nói năng lộn xộn.
Phành...
Triệu Phong một cước đạp bay hắn vào trong hồ nước, cười lạnh nói:
- Ta đếm tơi mười là dưới trường hợp các ngươi ngoan ngoãn phối hợp. Nếu đã không muốn, vậy thì hôm nay ta sẽ khiến các ngươi hối hận cả đời.
Chỉ trong giây lát, ba người Vũ Thiên Hóa đã bị đạp bay vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264537/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.