Triệu Phong nhìn qua những thứ chiến lợi phẩm trước mắt, bao gồm huyết hoàn, bản vẽ da thú, thanh kiếm gãy huyết sắc. Thế nhưng cũng không có lập tức thả “Huyết Thi Ngân Văn” đi.
Huyết Thi Ngân Văn là lão quái đã sống máy trăm năm, tự nhiên hiểu ý của Triệu Phong.
- Mấy viên “Huyết Tinh hoàn” này được luyện từ máu huyết của trăm tên nhân loại thất trọng Cố Thể Cảnh trở lên và tinh huyết của bốn nhân loại Thoát Phàm Cảnh, lại dùng hơn mười loại được liệu trân quý phụ trợ, sau đó tinh luyện mà thành. Phục dụng viên thuốc này, người tu hành dưới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh sẽ có tác dụng xúc tiến nhất định. Đồng thời viên Huyết Tinh hoàn này còn có thể giải trừ thi độc trong người những tên đồng môn của ngươi.
Huyết Thi Ngân Văn giải thích.
Triệu Phong vừa nhìn liền số “Huyết Tinh hoàn” trong tay vừa vặn đủ bốn viên, không thể tưởng tượng nổi là nó được làm từ hơn trăm mạng người, nghĩ lại cũng đủ cảm thấy trái tim lạnh băng, người trong Ma đạo quả nhiên tàn nhẫn máu tanh.
- Tại sao ngươi không phục dụng những viên “Huyết Tinh hoàn” này để khôi phục thực lực.
Trên mặt Triệu Phong chợt lộ vẻ nghi vấn.
Huyết Thi Ngân Văn cười khổ nói:
- Mấy viên “Huyết Tinh hoàn” này chỉ có tác dụng đối với dưới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, bổn tọa còn thiếu một ít tài liệu tinh huyết nữa là có thể hợp luyện thành “Huyết Ngọc hoàn” cao cấp hơn, nhưng bây giờ xem ra đã tiện nghi cho các ngươi rồi.
Nghe vậy, Triệu Phong liền đưa những viên “Huyết Tinh hoàn” này lên mũi ngửi thử có chút khinh bỉ nói:
- Phương pháp luyện chế mấy viên “Huyết Tinh hoàn” này thật quá thô sơ. Huyết Tinh hoàn này mặc dù có thể khiến tu vi của người khác tăng lên trong thời gian ngắn, nhưng đồng thời cũng khiến cho thân thể lưu lại một vài tác dụng phụ.
Tại phương diện đan đạo dược lý, Triệu Phong cũng có đôi chút kiến thức.
Hắn chỉ cần ngửi qua những viên “Huyết Tinh hoàn” này là có thể phân biệt được đại khái.
Huyết Thi Ngân Văn sững sờ, không ngờ tiểu tử khó dây dưa trước mặt lại còn hiểu về luyện đan dược lý, thậm chí còn châm chọc thủ pháp luyện đan của mình.
- Tiểu bối vô tri! Bổn tọa không có bất kỳ đạo cụ luyện khí nào, chỉ có thể lăng không luyện chế tinh huyết thành mấy viên “Huyết Tinh hoàn” này, như vậy đã là thủ đoạn siêu phàm rồi.
Huyết Thi Ngân Văn gần như phát điên, bị một tiểu bối châm chọc, làm sao có thể chịu nổi, huống chi đây còn là lĩnh vực luyện đan mà hắn rất am hiểu.
Không có lò luyện đan, vậy mà có thể luyện chế ra đan dược?
Triệu Phong không khỏi trở nên nghiêm túc, bắt đầu có chút kính nể, đồng thời ngạc nhiên nhìn Huyết Thi Ngân Văn một cái.
- “Bản vẽ da thú” này chính là một địa đồ không trọn vẹn, có liên quan đến một “bảo tàng truyền thừa” thần bí nào đó, bổn tọa nghiên cứu đã mấy chục năm vẫn không hề có tiến triển, cho ngươi cũng không sao.
Huyết Thi Ngân Văn tiếp tục nói.
Triệu Phong vừa nhìn liền tấm da thú này quả nhiên là một địa đồ không trọn vẹn, thủ pháp vẽ hình vô cùng kỳ lạ, giống như mê cung, rất khó thăm dò hư thật trong đó.
Vụt...
Mắt trái của hắn đột nhiên lóe lên ánh sáng màu xanh, thu lấy nội dung bên trong “bản vẽ da thú”.
Cuối cùng, chính là thanh kiếm gãy huyết sắc còn lại.
Vừa chạm vào thanh kiếm gãy huyết sắc này, Triệu Phong liền cảm thấy toàn thân rét lạnh, giống như ngửi một mùi huyết tinh giết chóc vô tận xộc thẳng vào linh hồn, thiếu chút nữa khiến tâm thần của hắn thất thủ.
Vào thời khắc mấu chốt, “vực sâu” màu xanh trong không gian của mắt trái đột nhiên phát ra một luồng khí tức thâm sâu xa xưa. Ngân cách luồng khí tức đáng sợ này.
- Khí tức huyết sát thật đáng sợ.
Trong lòng Triệu Phong vẫn còn sợ hai không thể không đánh giá lại phẩm cấp của thanh kiếm gãy huyết sắc này một lần nữa.
Huyết Thi Ngân Văn đứng ở phía đối diện có chút hậm hực thất vọng, không ngờ tiểu bối Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh này lại có thể chịu được sự trùng kích của khí tức thần binh Linh cấp.
- Đậy chính là một thanh thần binh Linh cấp bị tổn hại, lúc còn nguyên vẹn đã tiếp cận “Linh cấp thượng phẩm”, cho dù là bây giờ thì vẫn có thể so với thần binh “Linh cấp hạ phẩm”, dưới Chân Linh cảnh tuyệt đối không thể thúc dục được.
Huyết Thi Ngân Văn nhìn qua thanh kiếm gãy huyết sắc, có chút hậm hực không cam lòng.
Thần binh Linh cấp? Tiếp cận Linh cấp thượng phẩm?
Triệu Phong biết được phẩm cấp của thanh kiếm gãy huyết sắc này thì lập tức tâm thần đại chấn.
Theo như hắn biết, trong Hiểu Nguyệt Tông có thần binh Linh cấp tọa trấn, gần như là trấn sơn chi bảo, hơn nữa đẳng cấp có thể chỉ là Linh cấp hạ phẩm.
Thần binh trong thế gian này chia làm Phàm cấp, Linh cấp, Địa cấp, Thiên cấp.
Thần binh Linh cấp, căn bản đã là đẳng cấp cao nhất của Đại lục, có uy năng siêu phàm, kinh thiên động địa.
“Tấn Nguyệt Kiếm” của Từ Chấp chẳng qua chỉ là Phàm cấp hạ phẩm, thế mà đã có thể tăng thêm vài phần chiến lực, vậy thì uy lực của thần binh Linh cấp còn mạnh mẽ hơn gấp mười gấp trăm lần.
Kim Lũ Cung của Triệu Phong chỉ có thể xem là thần binh Bán Phàm cấp.
Trong Thế giới Tông môn hiện nay, thần binh Phàm cấp hạ phẩm là chủ yếu, trung phẩm trở lên cực kỳ hiếm, không cái nào không phải là truyền thừa trên mấy trăm năm, có tiền cũng không mua được.
- Đáng tiếc cho một thần binh Linh cấp...
Triệu Phong có chút tiếc nuối, thế nhưng trong lòng cũng không có chút tham lam hay vui mừng nào.
Đẳng cấp của thần binh Linh cấp vượt quá xa cấp độ của bản thân, có thể nói là không thể sử dụng được.
Cho dù miễn cưỡng thúc dục được thần binh Linh cấp thì e rằng lực lượng của bản thân hắn cũng bị rút sạch.
Huống chi thanh kiếm gãy huyết sắc này quỷ dị vô cùng, chỉ cần không cần thận thì rất có thể sẽ cắn trả ý thức của người sử dụng.
Nếu như có thể, Triệu Phong tình nguyện sử dụng một kiện thần binh Phàm cấp trung phẩm hoặc thậm chí Phàm cấp hạ phẩm còn hơn.
Sau khi thu về những thứ “chiến lợi phẩm” này, Triệu Phong liền theo sát Huyết Thi Ngân Văn rời đi.
Lúc Huyết Thi Ngân Văn đi qua bên cạnh ba người Lâm Phàm, mắt trái của Triệu Phong đột nhiên lóe lên ánh sáng màu xanh sắc bén, phảng phất như có thể xuyên thủng vạn vật trên thế gian.
Huyết Thi Ngân Văn nghĩ tới huyết mạch truyền thừa vô cùng đáng sợ trên người đối phương, nếu như bản thân có bất kỳ dị động gì, e rằng sẽ bị đối phương sớm cảm ứng được.
Vết thương cũ trên người hắn đã tái phát, trở nên cực kỳ suy yếu, cũng rất sợ bị Triệu Phong “dây dưa tới chết”, bởi vậy cho nên cũng không dám có bất kỳ tâm tư nào.
Triệu Phong nhìn chằm chằm Huyết Thi Ngân Văn cho đến khi hắn đi ra khỏi cửa động quật.
- Tiểu bối, trận pháp bên ngoài là do ngươi phá sao?
Huyết Thi Ngân Văn dò xét ảo trận bị tàn phá ở bên ngoài, đột nhiên hỏi.
- Không sai. Ngươi còn lời gì muốn nói sao"
Đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn, Triệu Phong cảm thấy áp lực không nhỏ. Cũng không dám xem thường.
Dù sao thì đối phương cũng là lão quái vật đã sống mấy trăm năm. Thân là dư nghiệt hộ pháp của Xích Nguyệt ma giáo, vào thời kỳ đỉnh phong, chỉ một ý niệm của hắn cũng có thể giết chết mình trong nháy mắt rồi.
- Tiểu quỷ, với tư chất huyết mạch của ngươi, lại ở trong một Tông môn nhỏ thì quá thật phí của trời. Nếu có hứng thú. Bổn tọa thành tâm muốn thu ngươi vào “Xích Nguyệt ma giáo”. Tin rằng không lâu nữa, ma giáo sẽ Đông Sơn tái khởi, quét ngang đại lục này...
- Không bàn nữa. Không tiễn!
Triệu Phong trực tiếp ngắt lời của Huyết Thi Ngân Văn.
Huyết Thi Ngân Văn cũng chẳng nói gì thêm, hóa thành một đạo hư ảnh huyết sắc. Nhảy ra khỏi động quật, dung nhập vào trong bóng đêm.
Trước khi đi. Một tiếng cười giả tạo chợt quanh quẩn khắp Ma Quật.
Triệu Phong khẽ biến sắc, nhưng cũng đoán được Huyết Thi Ngân Văn này nhất định sẽ tìm một nơi để ẩn nấp. Trong thời gian ngắn sẽ không lộ diện. Bởi dù sao đi nữa thì nơi này cũng là phạm vi thế lực của Hiểu Nguyệt Tông, một khi bị phát hiện là dư nghiệt của ma giáo, hắn chắc chắn sẽ bị liên minh mười ba Tông liên thủ tiêu diệt.
Triệu Phong theo đường cũ trở lại sâu bên trong động quật, đi tới trước mặt ba người Lâm Phàm.
Ba người Lâm Phàm luân phiên chiến đấu, cực kỳ mỏi mệt, đã trọng thương còn trúng phải thi độc, tất cả đều hôn mê.
Triệu Phong nâng mấy người dậy, cho nằm dựa vào vách tường.
- Triệu sư đệ, tên huyết thi kia đi đâu rồi?
Không ngờ Lâm Phàm lại là người đầu tiên thức tỉnh.
Lúc này, Triệu Phong đã mang bịt mắt lên, trở lại bộ dạng độc nhãn mắt xanh như trước.
- Trong lúc huyết thi chiến đấu, vết thương cũ tái phát nên đã vội vàng đào tẩu rồi.
Triệu Phong chỉ kể sơ qua về những chuyện phát sinh sau đó.
Lâm Phàm liếc nhìn hắn một cái thâm ý, cũng không hỏi nhiều.
Hắn nhớ trước khi mình hôn mê đã mơ hồ nhìn thấy thiếu niên độc nhãn tóc xanh này gỡ bịt mắt của mình xuống, sau đó giằng co với Huyết Thi Ngân Văn.
Thậm chí, trong lúc mê man thì hắn vẫn cảm nhận được tiếng vang dữ dội ở bên ngoài.
Lâm Phàm biết, trận chiến sau khi mình hôn mê, nhất định không phải đơn giản như trong tưởng tượng.
Không lâu sau, Tiêu Vẫn và Từ Chấp cũng lần lượt thức tỉnh.
Tốc độ thức tỉnh có liên quan đến ý thức của mỗi người, trong ba người, ý thức của Lâm Phàm là mạnh nhất.
Sau khi tỉnh dậy, thân thể của ba người vẫn lạnh lẽo như cũ, vô cùng suy yếu, thi độc trong cơ thể lan tràn càng lúc càng sâu.
Mấy người đều thử phục dụng Giải Độc Đan của Tông môn, thế nhưng không có hiệu quả chút nào.
Nếu như trong ba ngày không tìm phương pháp giải độc, bọn họ nhất định sẽ biến thành “hoạt tử nhân”, thậm chí thực sự biến thành cương thi cũng không chừng.
- Bây giờ cầu cứu Tông môn, e rằng không kịp, từ đây trở về Thiên Nguyệt Sơn, ít nhất cũng phải mất mấy ngày, huống chi trên người chúng ta trúng thi độc, khó mà hành động được...
Ba người rơi vào tuyệt vọng vô tận và sợ hãi.
- Triệu sư đệ! Nếu như trong ba ngày không tìm biện pháp giải cứu, ngươi hãy giết chúng ta đi!
Lâm Phàm cắn răng nói.
Một khi thi độc phát tác vào sâu tận xương tủy thì sẽ biến thành hoạt tử nhân, đến lúc đó sẽ mất đi toàn bộ linh trí, không phân biệt được địch ta.
- Triệu sư đệ, tại sao ngươi lại không trúng độc?
Từ Chấp khó hiểu hỏi.
- Có lẽ thể chất của ta đặc biệt.
Triệu Phong lấy ra ba khối “Huyết Tinh hoàn đưa ra cho ba người.
- Đây là?
Lúc ba người tiếp nhận Huyết Tinh hoàn, vẻ mặt có chút do dự.
- Đây là đồ vật mà Huyết Cương Đà hộ pháp đánh rơi lúc đào tẩu, ta đã phân tích qua dược lý trong đó, có thành phần từ huyết nhục kinh mạch, thậm chí còn có thể tăng tu vi trong thời gian ngắn.
Triệu Phong giải thích một phen.
Nghe vậy, Từ Chấp và Tiêu Vẫn liền có chút do dự, đan dược mà Huyết Cương Đà hộ pháp lưu lại, há có thể tùy tiện phục dụng?
- Ta tin tưởng Triệu sư đệ! Dù sao thì cũng chết, còn không bằng thử xem sao.
Lâm Phàm dứt khoát nuốt vào một viên “Huyết Tinh hoàn”.
Chốc lát sau, một luồng huyết nguyên tinh thuần dâng trào, từ trên người Lâm Phàm phát ra.
- Huyết hoàn này quả nhiên hữu hiệu! Không chỉ có thể hóa giải thi độc mà còn có thể thúc đẩy cơ năng và chân lực của ta.
Lâm Phàm mừng rỡ nói.
Từ Chấp và Tiêu Vẫn chấn động, vội vàng nuốt vào “Huyết Tinh hoàn”, quả nhiên là có thể giải được thi độc.
- Huyết Tinh hoàn này e rằng so với những linh đan như Tẩy Tủy Đan còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Triệu Phong lặng lẽ ăn vào một viên Huyết Tinh hoàn cuối cùng.
Hắn hiểu biết khá rõ về dược tính của Huyết Tinh hoàn, mặc dù có thể tăng tu vi trong thời gian ngắn, nhưng cũng tạo thành những tác dụng phụ đối với thân thể, khiến cho căn cơ bất ổn, không nên phục dụng quá nhiều.
Huống chi, Huyết Thi Ngân Văn luyện chế viên thuốc này mà không có lò luyện đan, phẩm chất của đan dược cũng không tốt, hàm chứa lượng độc tố không nhỏ.
Vì vậy cho nên Triệu Phong mới hào phóng cho ba người Huyết Tinh hoàn để bọn họ hóa giải thi độc.
Mấy người Từ Chấp có chút cảm kích Triệu Phong, những ân oán xung đột và hiềm khích trước kia cũng đã tiêu tan rồi.
Nửa ngày sau...
Mấy người đã hóa giải toàn bộ thi độc, dược lực của Huyết Tinh hoàn rất mạnh mẽ, kích phát sâu sắc cơ năng thân thể.
Triệu Phong đoán chừng, không đến mấy ngày nữa, bản thân sẽ đột phá Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
- Độ khó của nhiệm vụ lần này e rằng sẽ tăng lên đến cấp bốn, hơn nữa còn phát hiện được cứ điểm của Xích Nguyệt ma giáo, xem như chúng ta đã lập được đại công rồi.
Tiêu Vẫn hưng phấn nói, dường như có thể đoán được kết quả Tông môn sẽ ban thưởng trọng hậu.
Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi người đều thoải mái cười lớn, không ai cảm thấy buồn bã đối với cái chết của lĩnh đội Hoàng Vân.
- Nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ này viên mãn, tốt nhất là hãy bắt “Hình trang chủ”.
Lâm Phàm đề nghị.
- Chuyện này rất đơn giản.
Triệu Phong mười phần tin tưởng, hắn đoán Hình trang chủ đã trọng thương chí mạng, khó có thể trốn đi xa được.
Dứt lời, hắn nhanh chóng rời khỏi động quật.
Nửa canh giờ sau.
Triệu Phong mang theo Hình trang chủ đã hấp hối trở về động quật.
Một màn này khiến cho ba người Lâm Phàm đều trợn mắt há hốc mồm.
Như vậy thì quá nhanh rồi!
Mấy người không thể nào tưởng tượng được thủ đoạn truy tung của Triệu Phong.
Mà trên thực tế, lúc Triệu Phong vừa tiến vào Hình sơn trang, mắt trái của hắn đã ghi nhớ hết toàn bộ địa hình của sơn trang vào trong đầu.
Hắn căn cứ theo dấu chân Hình trang chủ bỏ trốn, chỉ cần dùng mắt trái nhìn dấu vết để lại là tìm ra đối phương, còn lợi hại hơn bát kỳ thủ đoạn truy tung nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]