“Huyết Thi Ngân Văn” chậm rãi đứng dậy từ trong huyết trì khô cạn, giống như người chết sống lại, kèm theo đó là một luồng thi khí âm lãnh đáng sợ, uy áp tinh thần vô hình tràn ngập khắp xung quanh vách đá của huyết trì.
Oành oành...
Toàn bộ vách núi huyết sắc và động quật đều phảng phất như đang lắc lư trước lực lượng tà đạo kinh thiên, cảm giác như địa chấn vậy.
Đám người Hoàng Vân lâm vào sợ hãi vô tận, hít thở không thông, sắc mặt tái nhợt, ngay cả ý niệm chống cự cũng không có.
- Đại nhân tha mạng!
Hoàng Vân là người đầu tiên bị sợ hãi cực độ dọa cho chảy nước tiểu, “phịch” một tiếng, chủ động quỳ trên mặt đất.
- Hoàng Vân! Ngươi thân là lĩnh đội, vậy mà lại sợ chết, thần phục dư nghiệt của Ma giáo?
Bốn người Từ Chấp liền cảm thấy sỉ nhục, trái tim trở nên lạnh lẽo.
Với tư cách là lĩnh đội, vậy mà lại đầu hàng địch nhân, sự gắn kết giữa tiểu đội lập tức sụp đổ.
Dưới sự mắng chửi của mấy người, Hoàng Vân vẫn làm như không nghe thấy, quỳ trên mặt đất, cầu xin “Huyết Thi Ngân Văn” tha mạng.
Vĩnh viễn đứng về phía cường giả, đây chính là chân lý để Hoàng Vân có thể sinh tồn trong Tông môn, không có con đường lựa chọn thứ hai.
Đối với uy danh của “Xích Nguyệt Ma Giáo” vào mấy trăm năm trước, Hoàng Vân cũng từng nghe qua.
Trong Ma giáo, cho dù là một tiểu lâu la cũng đủ để diệt sạch đám đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264484/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.