Luồng xạ tuyến vừa sáng rỡ vừa âm u kia giống như một tia “thần quang” từ trong mắt Triệu Phong bắn ra, nháy mắt đã xuyên thủng núi sông đại địa. Xuyên qua cửu thiên ngân hà, thần ma đều phải tránh lui.
Thế nhưng, phần lớn thành viên của Tông môn trên Thiên Nguyệt Sơn lại đều không nhìn thấy “thần quang” này.
Chỉ có tồn tại ngoài Chân Linh cảnh mới cảm giác được trong hư không mơ hồ chuyển động, giống như đang gặp ảo giác.
Trên Đại lục Thanh Hoa, rất ít người có thể vượt qua không gian để cảm ứng được dị tượng trên bầu trời.
Bắc đại lục.
Tại một sơn cốc rộng lớn. Trong tòa cổ điện hùng vĩ khổng lồ.
Oành...
Sâu bên trong cọ điện, một khối bia cổ tang thương cổ xưa chừng trăm trượng phát ra tiếng chấn động ầm ầm.
Tấm bia đá này truyền thừa từ thượng cổ, cường giả Chân Linh cảnh cũng khó làm hư hại được, thế nhưng lúc này nó lại xuất hiện một vết nứt.
- Không tốt! Thiên Nguyên Cổ Bia bị nứt rồi!
- Tấm bia tự nhiên vô cớ nứt ra. Chẳng lẽ xuất hiện kiếp số?
Xung quanh cổ điện lập tức náo loạn.
Vù...
Một đạo ánh sáng cầu vồng rực rỡ từ trong mây xanh bay đến. Hạ xuống trước mặt “Thiên Nguyên cổ Bia”.
- Tôn chủ. Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Hơn mười luồng khí tức cường đại xuyên phá sương mù, phi tốc tới trước mặt tầm bia cổ.
Trước mặt Thiên Nguyên cổ Bia, một thân ảnh mặc áo bào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264472/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.