Triệu Phong căn bản không hề để ý đến cái thanh âm kia, nhanh chóng rời khỏi Lũ Không Lâu.
Ngay sau khi hắn xoay người rời đi, bên trong một tòa lầu các bí mật của Lũ Không Lâu đột nhiên truyền đến một tiếng cười có chút phẫn nộ:
- Giỏi cho tên tiểu tử cuồng vọng! Dám không thèm để ý đến lời nói của bổn tọa!
Từ sau khi tiến vào Lũ Không Lâu, Triệu Phong cơ bản là không hề để ý chút nào đến thanh âm già nua kia.
Cho nên lời nhắc nhở cùng cảnh báo của thanh âm kia, hắn cũng không hề đặt ở trong lòng, chỉ là dựa vào bản ý của chính mình là làm việc thôi.
Trong suy nghĩ của Triệu Phong, thanh âm kia cũng chỉ là một trình tự lưu lại, dựa theo những gì người khác sắp xếp mà nói thôi, chỉ cần mình không vi phạm quy tắc là được.
Suy nghĩ của hắn mặc dù là không sai, nhưng mà hắn không biết rằng thanh âm đó chính là đại biểu cho một vị đại nhân vật bên trong Hiểu Nguyệt Tông, cho dù là những Đệ tử nội môn, khi tiến vào Lũ Không Lâu, nghe được cái thanh âm kia cũng phi thường sợ hãi, cung kính vô cùng.
- Đại Trưởng lão, tiểu tử kia chỉ là một tên Đệ tử ngoại môn, vô tri ngu muội, cần gì phải so đo với hắn cơ chứ?
Trong căn lầu các bí mật, một vị lão giả gương mặt đầy nếp nhăn bật cười thú vị.
Vị lão giả này mới chính là Trưởng lão phụ trách Lũ Không Lâu, chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264467/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.