- Hương Mộng, đừng có vô lễ! Tự ngươi không thể luyện đan tốt, có liên quan gì tới người khác chứ?
Vân Dao đan sư lập tức trách cứ.
Lời nói của Vân Hương Mộng vừa ra khỏi miệng, liền ý thức được “bệnh công chúa” trước kia lại tái phát.
Trong thế giới Tông môn này, thân phận công chúa của nàng cũng không có nhiều tác dụng. Phụ vương và cô đều không ngừng khuyên bảo nàng, đừng có vì những tính xấu của mình mà đắc tội với cường giả trong Tông môn.
Triệu Phong trước mắt chính là “chuẩn đệ tử” mà Quan lão và Trương lão đang cạnh tranh đoạt lấy. Bất luận là thân phận hay tiềm lực tương lai đều không phải là đổi tượng mà Luyện Đan Sư bình thường có thể đắc tội.
Có lẽ bởi vì gần đây ở cùng Triệu Phong một thời gian dài đã quen thuộc, lại thấy đối phương hiền lành cho nên nàng dường như đã quên mất điều này.
- Không sao, tính cách của Vân sư tỷ là vậy mà.
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, căn bản không hề để trong lòng.
Điều mà hắn quan tâm chính là luyện đan.
Từ khi bước vào Thảo Mộc Đường, Triệu Phong đã dần có hứng thú với việc luyện đan.
Loại “hứng thú” này, chính là bởi sự hấp dẫn của linh đan.
Triệu Phong nghĩ rằng, nếu như mình có thể trở thành Luyện Đan Sư, về sau có thể “tự cung tự cấp”, cần đan dược gì thì tự luyện chế lấy, một là có thể trợ giúp tu luyện, hai là có thể tiết kiệm chi tiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3264457/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.