Type: P.anh
Ceda chạy như bay về phía rìa doanh trại, nơi lều trại thưa thớt, chủ yếu là đá và rác rưởi. Con bé có vẻ rất thông thuộc đường đi lối lại, tôi bámtheo ở một khoảng cách vừa đủ. Gần đến nơi, Ceda đi chậm lại, nhìn quanh một vòng rồi đột ngột tăng tốc chạy về phía một chiếc lều trơ trọi. Căn lều được dựng ở khu đất trũng, dựa vào một hẻm núi, bên cạnh có nhữngthân cây cháy xém và các cọc gỗ trơ trọi, vừa nhìn đã biết đây chính làmột cái bẫy.
Nhưng Ceda không hề dừng bước, cũng không quan tâm tới hai hộ vệ đang đứng gác, cứ thế lao tới. Tôi giật mình, chưa kịpgọi lại đã thấy con bé cúi người xuống khi còn cách căn lều khoảng mườimấy mét, lẻn ra phía sau, dùng dao rạch một đường lên vải lều, sau đóchui vào trong.
Xung quanh im ắng như tờ, như thể ngoài hai binhsĩ canh gác ra, chưa từng có ai đi về phía này. Tôi không thể để Cedacứu Lâm ra, cũng không được để đám hộ vệ biết Ceda và anh là cùng mộthội. Sau một hồi suy nghĩ, tôi liền nhặt một viên đá to bằng nắm taylên, nghĩ bụng đành phải đánh ngất con bé rồi đưa nó về phòng vậy.
Tôi chậm rãi tiến về phía căn lều, dỏng tai nghe ngóng, hình như bên trongcó tiếng nói chuyện thì thầm, vậy mà hộ vệ lại không phát hiện ra. Thậtkì lạ! Tôi sốt ruột, cũng chui qua chỗ rách vào lều.
Trong lềutối hơn bên ngoài nhiều, tôi chẳng nhìn thấy gì, đành phải đứng im mộtlúc cho mắt quen dần với bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-se-phu-ho-em/2938525/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.