Tạ Nhã Kỳ nghĩ vậy nhưng Lăng Nhược Uẩn lại không hề nghĩ thế. Lúc cô vừa mở sách viết viết xóa xóa vừa nói chuyện với Nhã Tĩnh trên QQ, Lăng Nhược Uẩn lại gửi tin nhắn cho cô: "Nhã Kỳ, em để quên vở ghi chép ở chỗ tôi, tôi đang ở dưới tầng lầu của em đây, em xuống lấy đi."
Nhất thời, Tạ Nhã Kỳ không nhớ ra được mình để quên vở ghi chép ở chỗ anh lúc nào, nhưng mà ngày thường cô cũng thường xuyên học cùng chỗ với anh, nhỡ có cầm nhầm cũng không ai biết được, hơn nữa giờ anh ấy đang ở dưới lầu rồi. Tạ Nhã Kỳ đi dép rồi chạy nhanh xuống dưới.
Chạy xuống tới nơi, cô thấy Lăng Nhược Uẩn đang đứng ở cửa kí túc xá nữ cười với cô, lúc Lăng Nhược Uẩn mỉm cười thì cực kì trong sáng, ánh mắt sáng vô tư. Tạ Nhã Kỳ theo bản năng nhìn về phía tay anh, có vở ghi chép gì đâu. Anh thong thả cầm một bì bóng đưa sang, bên trong là dưa mật, anh đi tới đặt vào trong tay cô, "Quả này ngọt lắm, ăn rất ngon."
Nhã Kỳ khẽ run lên, cô cảm kích nhìn Lăng Nhược Uẩn. Môi anh cười nhẹ, mái tóc còn hơi ướt chắc là mới tắm xong, trên người còn thoang thoảng mùi thơm sữa tắm. Cô cúi thấp đầu, đang suy nghĩ không biết nói thế nào thì nghe Lăng Nhược Uẩn từ tốn nói: "Chưa nghĩ xong thì chưa cần trả lời tôi."
"Cảm ơn anh." Nhã Kỳ thốt lên theo bản năng, cô cảm thấy trong lồng ngực có chút gì buồn bực, thật ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-ngot/2503306/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.