Sau khi thay đồ cô mở cửa phòng bước ra, con bé An Nhiên vẫn ngoan ngoãn ngồi ăn bánh xem tivi trên sofa. Cô vội bước đến gần...
"Nào, chúng ta đi nhé"
Con bé khẽ gật đầu, tay vẫn không quên cầm theo một bịch bánh cùng cô rời khỏi nhà.
Tới một quán ăn quen từ thời còn là thực tập sinh của cô tới giờ. Nhưng nơi này khá ngược đường ở khu căn hộ mà cô đang sinh sống nên cũng không còn ăn nó thường xuyên như trước.
Dù là vậy nhưng bà chủ ở đây vẫn còn rất nhớ mặt cũng như món cô thường gọi khi đến đây. Vừa bước vào quán.. Giọng nói chất phát kia xuất hiện vẫn như mọi lúc.
"Chà, con gái lâu quá không gặp vẫn như cũ nhé"
Cô khẽ vui vẻ gật đầu đáp lời bà chủ cũng lên tiếng gọi một phần riêng cho An Nhiên. Bà chủ hướng mắt về phía con bé, nó có chút xa lạ như phản xạ nép vào sau người cô.
"Mới đó mà đã lập gia đình rồi sao"
"Sao không cho bà già này hay vậy"
Vẫn là giọng nói trêu chọc ấy, Linh Hoa khẽ cười trả lời.
"Bà nhìn thấy con bé giống cháu lắm sao"
"Đây là con gái nhỏ của đứa bạn thân cháu, nay nó có việc nên nhờ cháu trông giúp một ngày"
"Chứ mà lấy chồng thì cháu chắc còn lâu lắm"
Cả hai bên nhìn nhau cười oà vì cái sự nhầm lẫn nhẹ này. Nhanh chóng vào chỗ ngồi, An Nhiên cũng rất lí lắc vừa ngồi lên ghế con bé đã luyên thuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3729347/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.