Tối đến, Giang Lâm từ công ty trở về nhà, quản gia mở cửa cũng như cầm đồ giúp anh. Giang Lâm từ từ vào bên trong, đi đến phòng khách nhìn thấy vợ đã thay đồ trang điểm xong xuôi mọi thứ, tiến lại gần. Ôm choàng lấy cô từ phía sau, lên tiếng.
"Vợ ai xinh thế"
Minh Nghi vội gỡ tay của anh ra chất giọng có chút giận dỗi lên tiếng.
"Anh không thấy trong nhà nhiều người à"
"Họ nhìn thì sao, hành xử kì cục"
Anh lúc này mới dùng tay búng nhẹ vào trán cô lên tiếng.
"Vợ chồng, em nói kiểu như là lần đầu hẹn hò ấy"
Đang nói chuyện với cô anh chợt ngó nghiêng xung quanh như tìm kiếm gì đó. Lúc này, đã bị Minh Nghi lên tiếng cắt ngang cái sự tìm kiếm ấy.
"Kiếm bảo bối của anh chứ gì"
"Nãy mẹ qua đón nó sang nhà chơi rồi"
"Anh khỏi tìm"
Sắc thái của Giang Lâm từ từ thay đổi, cúi thấp người xuống thầm thì vào tai cô.
"Nếu vậy thì"
"Hai chúng ta,..."
Ngay thời khắc quan trọng thì một lần nữa bị cắt ngang.
"Dừng"
"Anh nhanh lên lầu thay đồ chuẩn bị nhanh đi"
"Còn ở đây tào lao là cho ăn một đạp đấy"
Vẻ mặt ấm ức của Giang Lâm không cam tâm từ từ bước lên. Ở bên này Huế Minh đã đến đợi từ sớm, một mình ngồi trong phòng riêng được đặt trước anh đang ngẫm nghĩ về hậu quả sau buổi họp báo kia.
Cảnh tưởng hiện ra trước mắt là một gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3724356/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.