Bóng lưng cao lớn của anh dần mờ dần ở phía xa xa kia cũng là lúc Linh Hoa ngồi thụp xuống sàn nhà. Phía trên trái ngực có chút gì đó một cảm giác nhói, đặt tay lên trên nó tự hỏi chính bản thân vừa làm gì vậy..
Cô nhớ lại tất cả những kí ức mà trước được biết tới anh, tất cả hình ảnh xuất hiện lần lượt trong đầu của Linh Hoa. Khi đó cô cảm thấy anh ta rất phiền, nhưng cứ ngày này sang tháng nọ có vẻ như bản thân dần quen với việc anh ta bên cạnh. Đôi lúc không có bản thân còn cảm thấy hơi thiếu thiếu.
Nhưng suy đi nghĩ lại thì mọi thứ cũng nên dừng lại ở đây thôi, người tốt như anh ta chắc chắn sẽ có một người khác phù hợp hơn. Chứ không phải ở lại cùng với một người ở đâu cũng toàn là vết nứt của quá khứ.
Đứng dậy, đóng cửa nhà lại, cảnh vật xung quanh đều yên tĩnh như vậy. Cảm giác cô đơn tột cùng xuất hiện bao trùm lên thân hình bé nhỏ. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu cô trải qua cái cảm giác này.
Về phía của Minh Nghi sau khi vụ kiện được thắng, bản thân cứ nghĩ rằng sẽ có một cảm giác vui mừng khôn siết vì đã tống cổ được cái tên khốn nạn kia vào chiếc lồng sắt của pháp luật.
Nhưng lần này, xuất hiện trong Minh Nghi là một cảm giác khó tả. Khi chính mắt được thấy, tai được nghe mọi thứ mà trước đây cô chưa từng được Linh Hoa nhắc đến.
Sâu chuỗi tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3722518/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.