Sau hôm đi ăn cùng anh, chớp mắt mới đó mà đã một tuần hơn, ngày mai cũng là ngày mà buổi phiên diễn ra.
Nhìn một sấp hồ sơ tài liệu dày đã hoàn thành trên bàn cuối cùng thì cô cũng nhẹ nhõm người đi phần nào. Chỉ còn một việc nữa là cảm xúc của chính bản thân cô vào ngày mai sẽ như nào. Đây là cơ hội cuối cùng rồi.
Tiếng tin nhắn bên điện thoại reo lên, suốt một tuần qua, không ngày nào là anh ta không nhắn tin dặn dò cô cả, và hôm nay cũng không ngoại lệ.
Mở điện thoại lên một khúc tin nhắn dài hiện ra trước mắt. Nội dung trong đó là...
"Em nhớ nghỉ ngơi sớm đó, có việc gì cũng phải ngủ sớm, ăn uống đầy đủ, tôi không dám gọi vì sợ phiền tới thời gian làm việc của em"
Chẳng hiểu sao đọc mấy cái dòng chữ vụng về này của anh cô lại bật cười. Cảm nhận có chút gì đó không quen thì phải....
Nhìn lên đồng hồ, cũng gần trễ rồi, cô cũng phải chuẩn bị đi ngủ thôi ngày mai còn phải đến cơ quan đúng giờ nữa.
Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức khiến cô bừng tỉnh trong cơn mê. Nhanh chóng chuẩn bị lái xe tới cơ quan. Trên đường đi cô luôn dặn dò cũng như trấn an chính bản thân mình rất nhiều.
Hít một hơi thật sâu, cả một đoạn đường dài từ nhà đến cơ quan sao hôm nay nó lại nhanh đến như vậy nhỉ. Cô bước xuống xe với một sự căng thẳng không thể diễn tả thành lời.
Một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3715076/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.