Sáng sớm, Linh Hoa khẽ nhíu mày có chút khó chịu, đầu cô bây giờ cứ như búa bổ, chẳng lẽ hôm qua cô uống nhiều lắm sao.
Nhìn một loạt xung quanh, như một phản xạ, kéo chăn ra nhìn xuống, cảm nhận không gì bất thường cô mới yên tâm thở phào. Vì từng tuổi này rồi sao cô không biết được rằng khi có men vào hành động mất kiểm soát sẽ xảy ra những chuyện không hay.
Từ từ, đặt chân xuống đất, nhẹ nhàng rời khỏi giường, mở cửa phòng bước ra. Đập vào mắt cô là hình ảnh, Huế Minh đang cởi trần ngồi trên sofa.
Linh Hoa chợt đơ ra một vài giây, không lẽ.... Dưới nhiều sự suy nghĩ hiện ra trong đầu cô, và cái hình ảnh anh ta lúc này càng khiến cô có một dòng suy nghĩ mãnh liệt hơn...
Còn anh nhìn thấy cái dáng vẻ khuôn mặt còn mớ ngủ ngơ ngơ của cô không khỏi phì cười. Đừng dậy lên tiếng.
"Em dậy rồi à"
Nhìn thấy anh đứng dậy, cô chờ lùi lại, giơ tay ra hiệu.
"Anh đứng im chỗ đó tôi"
"Anh tính làm gì"
"Bộ dạng này"
"Anh lợi dụng tôi lúc không tự chủ giở trò kia đúng không"
"Con người vô sỉ"
Mới sáng sớm mà anh đã bị cô mắng như tát nước lạnh vào mặt, cô gái ngốc này có phải coi phim nhiều quá rồi này kia không vậy.
"Em nghĩ tới mức đó luôn hả?"
"Nếu có, thì em nghĩ bản thân còn có thể đứng nổi sao?"
Huế Minh bày ra cái bộ mặt trêu chọc nhìn về phía cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3678544/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.