Thời gian cứ thế trôi qua, cuối cùng cũng đã đến ngày mà cô chạm trán cùng với cái tên đó. Chỉ còn vài tiếng nữa là buổi phiên tới gần, Linh Hoa căng thẳng đến mức móng tay cô cấu vào nhau có chút rỉ máu nhẹ.
Ngã người ra chiếc ghế, có chút suy nghĩ vào cái ngày hôm đó của năm ấy. Cô có chết cũng không thể quên được. Gia đình tên ấy đã dùng mọi cách để bịt miệng tất cả khiến hắn trở nên nhẹ nhàng trắng án. Giấy thưa kiện của cô cũng phải bãi bỏ, từng người có mặt trong phiên toà năm đó, những gương mặt ấy cô nhớ không sót.
Đây là cơ hội mà bấy lâu nay cô luôn tìm kiếm luôn nghĩ nó chỉ có 0,01% xảy ra. Nhưng mà hôm nay, ngay chính tại nơi này, cái điều ấy lại đến với cô.
Hàng loạt suy nghĩ ập đến không dừng chạy quanh trong đầu cô, khiến Linh Hoa tim đập nhanh không thể giữ bình tĩnh được. Tiếng chuông điện thoại reo lên nó lôi cô ra khỏi những suy nghĩ của bản thân. Nhẹ nhàng vuốt nhẹ màn hình bắt máy.
"Tao nghe, Minh Nghi"
Thì ra là con bạn của cô gọi đến thông báo việc nó đã đến nơi ổn định chỗ ngồi và đang đợi đến thời gian buổi phiên. Hôm nay còn có thêm con bé Tuệ Nghi tham dự, con bé được ngồi trên xe lăn vì những chứng thương từ chuyện đó chưa hết khỏi hoàn toàn.
Lúc này, bản thân cô như có một luồng thôi thúc, nhất định phải đối mặt với nó lôi cái tên cầm thú ấy ra, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3650305/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.