Một cái gật đầu nhẹ đã khiến anh vui sướng hết cả lên, kết quả hơn cả mong đợi. Thời gian không chờ đợi bất kì một ai hết, những khoảng khắc vui vẻ như vậy trôi qua thật nhanh.
Sau khi dùng bữa xong, cô đi cùng anh xuống sảnh căn hộ.
"Được rồi, em lên lại đi"
Linh Hoa vẫn im lặng nhìn Huế Minh một lúc thật lâu, thật sự mà nói tại sao khi này, cô lại có một cảm giác trống vắng. Cô đơn lại ùa về bao trùm lấy cô. Ánh mắt tiếc nuối nhìn về phía ấy. Nhanh chóng lấy lại cảm xúc. Linh Hoa khế lên tiếng.
"Về cẩn thận, đường tối rồi"
Huế Minh cười khẽ gật đầu với cô tông giọng nhỏ nhẹ ấm áp.
"Ngủ sớm, mai tôi đón em"
Nghe xong lời dặn từ anh, cô cũng từ từ quay người rời khỏi đó đi vào bên phía thang máy. Cánh cửa thang máy đang từ từ đóng lại, rồi chúng đóng kịt lại trước mắt cô. Bóng dáng của anh biến mất, Linh Hoa khẽ nói.
"Mày điên rồi, Linh Hoa"
Bước vào căn hộ vô vàng hình ảnh khi nãy xuất hiện trong đầu cô. Nhìn vào bồn rửa chén mọi thứ đều được gọn gàng như ban đầu. Khoảng hồi tưởng vô tình chạy lại.
"Để tôi rửa, trễ rồi về đi
Huễ Minh đi sát lại phía cô, búng nhẹ vào chiếc mũi nhỏ xinh trả lời."Em chỉ việc ngồi im tận hưởng còn mọi thứ để cho tôi gánh vác"
Nói rồi, anh lại đeo chiếc tạp dề màu hồng cùng đôi gang tay vào bắt đầu công việc rửa chén.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3615178/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.