Sự thân quen này vô tình hiện ra, Linh Hoa đôi tay có chút rung rung giở xem từng trang tiếp theo. Từng dòng một, cô không thoát khỏi cái hình ảnh trong quá khứ đen tối kia ùa về mạnh mẽ.
Vội vàng lấy sấp tài liệu cũ mà cô đã luôn cất chúng kĩ càng ở một góc tủ kia. Cầm cả hai bản cô đối chứng với nhau. Quả thật cái người gây ra cho em gái Mình Nghi cũng chính là cái người đêm đó.
Sự rối loạn trong suy nghĩ bắt đầu phát ra bên ngoài, mồ hôi chậm chậm lăn trên trán của Linh Hoa. Liệu có phải là một điều tốt mà ông trời mang đến cho cô không. Đây có phải là một cơ hội để cô có thể đưa hắn ta vào chiếc phòng sắt của pháp luật hay không.
Nhưng sao, mỗi lần đối diện với với nó cảm giác sợ hãi, hoảng loạn vẫn hiện rõ. Linh Hoa không thể kiềm chế cảm xúc của chính mình. Đôi mắt dần xuất hiện những giọt nước mắt vô thức lăn xuống.
Trong tất cả những năm qua cô luôn mong chờ cái điều này, nhưng cho đến khi đối mặt với nó, cô lại không thể mạnh mẽ mà đứng trước nó.
Ngã lưng về phía, mệt mỏi suy nghĩ, dù có thế nào cô cũng phải vượt qua nỗi sợ này mà đối diện với nó. Hàng đống suy tư đè nặng trên cơ thể, cảm xúc cao trào đến mức khiến cô không thể thở nổi.
Mẫn Văn một bên khác, cô ta đã gom rất nhiều thứ trang sức đắt đỏ mà mẹ của Huế Minh tặng cho mình đem đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3566794/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.