Đưa cô về tới nơi, anh dừng xe lên tiếng.
“Xin quý cô ngồi im”
Linh Hoa đưa con mắt hình viên đạn nhìn anh ta, không hiểu sao có thể làm ra mấy cái trò đó mà coi được ấy. Anh mở cửa giúp cô xuống xe mà để ý rằng từ khi có tên này xuất hiện tay chân cô không còn linh hoạt nữa tới cửa xe cũng phải có người mở.
Anh kí vào đầu Linh Hoa một cái nhẹ rồi lên tiếng.
“Em nghĩ gì mà cứ nghĩ mãi thế”
“Ngày mai tôi sẽ đón em đi làm đúng giờ, ở tại nơi này, nếu mà không thấy tôi sẽ đi lên thẳng cơ quan nơi làm việc của em để ăn vạ đó”
Linh Hoa: anh có bị khùng không? Cần đưa đi lấy thuốc chứ?
Anh cúi mặt sát vào cô khoảng cách của cả hai có thể nói chỉ cách nhau vài cm. Linh Hoa cũng trở nên bất động đôi mắt vào mắt anh, một vài suy nghĩ chợt loé lên trong đầu cô. Thú thật mà nói nếu chịu chăm chú nhìn thì tên này cũng gọi là cực phẩm đấy nhỉ. Khuôn mặt cô có chút đỏ lên vì những suy nghĩ vừa nãy, Huễ Minh vừa nhìn động thái của Linh Hoa nhanh chóng hiểu ra vấn đề, khoé miệng cong lên.
“Yêu em nên khùng”
Anh lúc này mới ngước mặt lên, trở về vị trí ban đầu, tay anh đặt vào vai Linh Hoa.
“Hôm nay mệt rồi, em nên nghỉ ngơi sớm đi, mai tôi đón”
Cô cũng đi vội không quay đầu nhìn lại, càng muốn thoát khỏi cái không gian ái ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3502430/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.