Vừa nghe thấy là giọng nói quen thuộc cô ngước lên nhìn thì là tên Huễ Minh. Cứ mỗi khi cô gặp rắc rối hay trong bộ dạng không tốt người mà cô gặp luôn là hắn.
Nhìn thấy cách cô đi anh có chút thấy lạ liền đỡ lấy cô. Lần này không còn sự phản ứng nào đến từ cô nữa. Cứ thuận theo tự nhiên để Huễ Minh dìu ra bên ngoài khuôn viên của Bệnh viện.
“Chân em bị thương à, vậy sao mà chạy xe về được”
“Mà sao lại bị thương”
“Em đi bệnh viện mà tôi tưởng em đánh giặt đấy”
Trước với vô số câu hỏi từ Huễ Minh cô không đáp trả anh bất kì một chữ nào. Lúc này anh cũng rất là bực bội trong người khi thấy cô như vậy để cô ngồi xuống tain một ghế đá.
Giúp cô lau vết cháo dính trên quần áo, nhìn thấy vết hơi ửng đỏ trên tay cô anh liền cầm lên xem kĩ.
“Em bị bỏng rồi, để tôi coi em còn bị gì nữa không”
“Quả thật là em đi đánh giặt trong bệnh viện mà”
Anh cởi đôi giày cao gót ra, vết đập từ chiếc túi và đôi giày cao gót chật hẹp khiến móng chân cô bị chảy máu.
“Đau không”
“Ngồi im đây đợi một lát tôi quay lại, em mà đi đâu thì đừng trách tôi tìm tới tận chỗ làm em mà quậy đấy”
Anh nhanh chóng chạy ra phòng kê bán đơn thuốc ở bệnh viện mua một số thứ cần thiết. Rồi nhanh chóng chạy lại phía cô vì sợ cô bỏ đi mất. Biết là đe doạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3486461/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.