Cô ngồi vào bàn đợi bọn Lam Huệ, với Lan Nhi vào cùng mà hoài chẳng thấy chúng nó đâu. Khách cũng đang dần ổn định vị trí hết rồi. Cô ngó dọc ngó nghiêng, nhìn xung quanh thấy tụi nó ngồi ở bàn khác cùng người yêu mất rồi.
Minh Nghi còn bận tiếp khách, không thể ngồi cùng bàn với cô, đành phải ngồi một mình rồi.
Huễ Minh cùng bọn bạn anh Yến Tuân và một số người khác vừa trò chuyện vừa đi đến bàn tiệc.
Nhã Kỳ đi bên cạnh mọi thứ làm cô cảm thấy có chút gì đó gần khoảng cách hơn với anh. Khiến cô rất vui về ngày hôm nay. Đi cạnh anh như vậy người ngoài sẽ nghĩ rằng cả hai là một đôi mất.
Anh đi lại bàn tiệc lại không để ý cùng bàn với cô, bọn Yến Tuân cứ mải đùa những chuyện ngoài lề làm anh có chút tẻ nhạt. Đánh ánh mắt nhìn xung quanh, thì lại đột nhiên dừng lại ở phía cô. Tim loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy Linh Hoa, vài cọng tóc đung đưa bay nhẹ vì gió. Lúc này cô đưa tay vén nhẹ tóc ngay cả một hành động nhỏ từ cô cũng khiến anh bị rung động.
Một người đàn ông bước đến cùng một vài người có vẻ là đám bạn của anh ta. Hắn ta tự đi kéo ghế bên cạnh phía cô rồi lên tiếng.
"Chỗ này không có người đúng không em, anh ngồi đây nhé"
Lần này cô đưa ánh mắt liếc sang những tên đó gương mặt của mấy tên đó có vẻ khá cợt nhã. Hắn ta đụng nhẹ tóc cô rồi cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/2798200/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.