"Chuyện của em, đương nhiên phải nhớ rõ ràng."
Khi Mạc Sương nói lời này, cô ngồi thẳng người, hơi rướn về phía trước, gương mặt lộ ý cười, ánh mắt đặc biệt lấp lánh, bàn tay đặt lên bàn bất giác nắm chặt, có chút giống học trò đi học ngồi ngay ngắn.
Trác Vi Lan hồi thần lại, cảm giác bị nhìn chằm chằm như thể mình là giáo viên đang chấm thi, lời đầu tiên thốt lên có thể quyết định Mạc Sương khóc hay cười.
Nói ngắn gọn, Mạc Sương tựa như đang. . . . . .
Cầu khen ngợi?
Mạc Sương trước mặt trông rất ngoan, Trác Vi Lan hoảng hốt, trăm ngàn cảm xúc luân chuyển trong lòng, tới bên miệng lại hóa thành một câu mang hương vị cường thế, không nghĩ nhiều thốt lên, "Ngoan, chị làm rất tốt."
Mạc Sương ý cười càng sâu, "Ừa."
". . . . . ." Trác Vi Lan bất ngờ không kịp nhịn, bật cười, "Chị là 18 tuổi hay là 3 tuổi a, còn muốn có người khen ngợi."
Vừa lúc phục vụ mang đồ uống lên, Mạc Sương hỗ trợ đặt trước mặt nàng, đem ống hút xoay về hướng thuận tiện cho Vi Lan, rất nghiêm trang đáp, "Tôi đã 25."
Tối hôm qua bưng trà rót nước, sáng sớm đuổi theo đưa bữa sáng, nghỉ trưa đột nhiên xuất hiện cùng nhau ăn trưa, hiện tại đến cái ống hút cũng đều săn sóc xoay về hướng nàng, làm cho nàng suýt chút nữa tưởng rằng . . . . . .
Trác Vi Lan đem một loạt hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-kip-ly-hon-vo-mat-tri-nho/2897613/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.