“Thật ngại quá, chị Tuyết. Tối nay em có việc rồi.” Kha Tây Ninh giải thích.
Trong đầu Dung Tuyết nảy sinh nghi hoặc, cô hạ giọng, chậm rãi hỏi: “Tây Ninh, có phải cậu…”
Có phải cậu yêu rồi không.
Sáu chữ này đánh trúng màng nhĩ Kha Tây Ninh. Cậu thầm nghĩ, chị Dung Tuyết quả nhiên đúng như lời người trong ngành nhận xét, vô cùng sắc sảo nhạy bén. Kha Tây Ninh không phủ nhận, cậu nhanh chóng thừa nhận: “Vâng, em yêu rồi. Tối nay đã hẹn trước với anh ấy, em không thể để anh ấy leo cây.”
Dung Tuyết im lặng một hồi.
“Yêu đương thì yêu đương, nhưng sự nghiệp vẫn rất quan trọng.” Cô nhấn mạnh: “Hiếm khi đạo diễn Ngô đến thành phố S công tác, cậu phải nắm chắc cơ hội này. Còn về người yêu, giải thích với cô ấy đây là việc quan trọng là được. Nếu cô ấy yêu cậu, cô ấy sẽ thấu hiểu cho cậu.”
Kha Tây Ninh vẫn không dao động, cậu nhắm mắt điều hòa giây lát.
“Chị Tuyết, em đã không được gặp anh ấy suốt 168 tiếng rồi.”
Dung Tuyết: “…” Một tuần thì nói là một tuần, tính rõ ra như vậy làm gì.
Thân là người phụ nữ mới kết hôn không lâu, cô rất thông cảm cho Kha Tây Ninh. Nhưng cô làm thế này cũng là vì nghĩ cho bản thân cậu.
Cô hỏi: “Cậu rất nhớ người đó?”
“Tàm tạm ạ.” Khóe môi cậu khẽ cong lên, độ cong này khiến người ta không khỏi nghĩ đến hai chữ ‘ngạo kiều’, mặc dù Kha Tây Ninh rất ít khi lộ ra thuộc tính này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-kip-cong-khai-da-ly-hon/3573942/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.