Vừa nghe chủ quán nói sắp đóng cửa, Kha Tây Ninh không muốn miễn cưỡng người ta, bèn cúi đầu nhỏ giọng nói với Nghiêm Tự: "Không thì chúng ta đổi quán khác?"
Nhưng quanh đây chỉ có duy nhất một tiệm mỳ này, không còn tiệm nào khác.
Dưới ánh đèn đường, chủ quán nheo mắt nhìn, sau đó trợn tròn hai mắt, "Anh là, anh là Nghiêm Tự? A, Nghiêm Tự?"
Kha Tây Ninh phản ứng rất nhanh, lập tức lôi ra lời thoại mỗi khi mình bị nhận ra, nói: "Anh ấy không phải ảnh đế, chỉ là một người có tướng mạo khá giống ảnh đế thôi. Anh từng thấy Nghiêm Tự tới mấy phố đồ ăn vặt kiểu này bao giờ chưa?"
"Thấy rồi." Chủ quán hùng hồn đáp.
Sau đó anh ta lại nhìn chằm chằm Kha Tây Ninh, ra vẻ suy ngẫm: "Cậu là Kha Tây Ninh phải không?"
Kha Tây Ninh cười ngượng cúi đầu.
Kiểu này cả hai đều bị nhận ra rồi. Chủ quán không ra bài theo lẽ thường, Kha Tây Ninh cũng không biết phải đối tiếp thế nào. Có điều nghĩ lại thì chiêu này đúng là thất sách, có lẽ mấy quán ăn bên này thật sự có rất nhiều người nổi tiếng từng tới. Mà cậu và Nghiêm Tự... hình như cũng từng tới nơi này. Chỉ là đã qua nhiều năm, cách bài trí trong tiệm cũng đã thay đổi ít nhiều, nhất thời Kha Tây Ninh không nhận ra.
Nghiêm Tự trông có vẻ khá bình tĩnh, hắn nói: "Tôi với Tây Ninh đang quay một bộ phim mới ở gần đây."
Chủ tiệm bèn hỏi: "Tên là gì? Đợi đến lúc chiếu tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-kip-cong-khai-da-ly-hon/3573908/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.